Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 481:

Nhưng cho dù vậy thì Chu Trung Phong chính là người mà ông ta đang tìm kiếm.
Một người ẩn danh, giấu đi gia thế của mình để đi đến nơi khó khăn nhất, từ một tiểu binh mà đi lên như Chu Trung Phong.
Nếu như Chu Trung Phong là một kẻ ham mê quyền lực, anh chắc chắn sẽ không tới hải đảo rồi, dù là anh ở thủ đô hay ở Đông Bắc hay chỗ cha mẹ anh sống thì đều có thể giống như cá gặp nước.
Chứ không phải giống như bây giờ, ngày ngày chịu khổ sở ở trên đảo.
Chính uỷ Tống cùng với đội trưởng Na ở bên cạnh nghe được những lời này lập tức cảm thấy có chút mê người.
Không thể không nói, chỉ có đàn ông là hiểu đàn ông nhất, mấy lời này của tộc trưởng Lê như thể chạm vào được tâm khảm của mấy người đàn ông ở đó vậy.
Nhưng mà Chu Trung Phong sẽ quyết định thế nào?
Quyết định lấy Lê Lệ Mai, không những giải quyết được chuyện của rừng cao su theo hướng có lợi cho bọn họ, đến cả sự nghiệp của Chu Trung Phong cũng có thể thuận lợi mà tiến thêm một bước nữa, thậm chí còn có thể có được chức vị cao hơn.
Hơn nữa sau lưng còn có Lê Lệ Mai, đối với quân nhân mà nói, có được cả một dòng tộc ở địa phương chống đỡ, không biết được là có bao nhiêu lợi lộc.
Vậy nên có thể nói đây hoàn toàn không phải là một cộng một bằng hai, mà chính là một con số vô hạn không đếm được.
Giáo sư Từ cùng với Trần Chí Cương cũng phải im lặng.
Điều kiện mà đối phương đưa ra thực sự là rất mê người, hơn nữa chỉ cần Chu Trung Phong đồng ý một tiếng, quân đội lập tức có thể đóng quân ở rừng cao su, bọn họ cũng có thể thuận lợi mà tiến hành nghiên cứu.
Nhưng tất cả những điều trên đều phụ thuộc vào một câu đồng ý của Chu Trung Phong.
Nhưng nếu như Chu Trung Phong đồng ý rồi, nghĩ đến cô gái mặt mày như hoa, dịu dàng tao nhã, từ phía xa chạy tới đưa cơm cho Chu Trung Phong, bọn họ lại cảm thấy có chút không đành lòng.
Cô gái kia thực ra không tồi chút nào.
Chu Trung Phong sẽ lựa chọn thế nào đây?
Lúc này đây, tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn về phía Chu Trung Phong.
Sắc mặt Chu Trung Phong vô cùng bình tĩnh, thậm chí còn không có một tia do dự hay thấp thỏm không yên nào, anh trực tiếp trả lời: "Tộc trưởng Lê, tôi từ chối."
Tộc trưởng Lê mừng vội: "Cậu đồng ý rồi sao?"
"Không, tôi từ chối."
Lần này tộc trưởng Lê mới nghe rõ được lời của Chu Trung Phong, ông ta còn tưởng bản thân nghe lầm rồi, đột ngột đứng lên, giọng điệu đầy kinh ngạc: "Chu Trung Phong, cậu có biết cưới được con gái Lê Lệ Mai của chúng tôi sẽ có được biết bao nhiêu lợi ích không?"
Chu Trung Phong: "Có lợi ích, nhưng liên quan gì đến tôi?"
Anh đứng dậy, nhìn tộc trưởng Lê hùng hồn nói: "Vợ của tôi, từ đầu đến cuối, tôi cũng chỉ có một mình Khương Thư Lan là đủ rồi."
Anh vừa dứt lời, xung quanh lập tức im lặng như tờ.
Tộc trưởng Lê không tin được, trên đời còn có người đàn ông như vậy.
Ông ta tức giận nói: "Tôi có nghe ngóng được vợ cậu là Khương Thư Lan, cô ta chẳng qua chỉ là một cô thôn nữ bình thường ở một làng quê phía Đông Bắc, gia cảnh cũng bình thường, một người ngoài tới sống trên đảo, đối với cậu thì có tác dụng gì đâu chứ, người phụ nữ như vậy, cậu còn cần cô ta làm gì?"
Trong mắt của tộc trưởng Lê, phụ nữ chỉ có hai loại, vô dụng mà hữu dụng.
Thứ nhất là khả năng phụ giúp, thứ hai là sinh con và chăm sóc gia đình.
Nếu như không có hai điều trên thì người phụ nữ đó không nhất thiết cần phải được tồn tại làm gì.
Chi bằng đổi lấy một người khác, một người hữu dụng hơn, tốt hơn để cưới về.
Chu Trung Phong nhíu mày, thanh âm có chút lạnh lùng: "Tộc trưởng Lê, vợ của tôi rất tốt, ông không cần phải đánh giá cô ấy, thay vào đó là tôn trọng cô ấy một chút đi."
"Hơn nữa, vợ của tôi rất tốt, tôi không mong có ai đó hạ nhục cô ấy như vậy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận