Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 430:

“Ngoài ra tiền lương một tháng của cô là ba mươi tám đồng tiền, phúc lợi là được bao cơm, dĩ nhiên nếu cô không muốn ăn, có thể về nhà ăn.”
“Tùy ý cô thôi.”
Chế độ đãi ngộ và điều kiện này không tệ, ngay cả Khương Thư Lan cũng không khỏi gật gật đầu.
Cô nói cảm ơn với sĩ quan hậu cần rồi chuẩn bị đi ra ngoài.
Sĩ quan hậu cần đứng lên: “Tiểu Khương…”
Khương Thư Lan dừng lại, cô quay đầu lại nhìn cậu ấy: “Vâng?”
Sĩ quan hậu cần xua xua tay: “Nếu cô có vấn đề gì, có thể đến tìm tôi.” Cậu ấy ngừng một lát rồi dặn dò tiếp: “Cô là người sẽ giương cánh bay cao, không cần thiết phải so đo với những người ở dưới vũng bùn đó.”
Lời này là đang nói ai?
Khương Thư Lan và sĩ quan hậu cần đều hiểu rõ.
Đừng xem thường nhà ăn ở địa phương này, có người địa phương thì sẽ có người tham danh lợi.
Khương Thư Lan biết ý của sĩ quan hậu cần, cô gật đầu với cậu ấy: “Tôi biết rồi, cảm ơn anh sĩ quan hậu cần.”
Sĩ quan hậu cần xua tay, cậu ấy nhìn cô rời đi mà thở dài: “Số mệnh của cô ấy và những người kia, vốn dĩ không giống nhau, bọn họ cần gì mà phải so đo với người khác chứ?”
Đây không phải là tự chuốc lấy khổ đau sao?
Chỉ cần nhìn đôi tay kia của Tiểu Khương, khuôn mặt kia, và cả bằng cấp của cô, vừa nhìn liền biết Tiểu Khương sẽ không thể ở lại nhà ăn dài lâu!
Nhóm chị gái kia cũng thật là, bọn họ làm khó cô làm gì không biết?
Sau khi Khương Thư Lan ra khỏi văn phòng của sĩ quan hậu cần thì đã hơn 4 giờ, đáng lẽ giờ này phòng bếp phải bận rộn đến khí thế ngập trời.
Nhưng mà lúc này chỉ thấy có người ngồi xổm ở góc gọt khoai tây, không thấy ai đến nấu cơm.
Khương Thư Lan vừa nhìn liền biết, họ đang ra oai phủ đầu với cô.
Cô cười cười, nhìn lướt qua mọi người.
Vốn dĩ chị Ngưu có hơi chột dạ, dù sao bình thường quan hệ của hai người rất tốt, chị ta vừa gặp mặt cô đã thân thiết kêu Tiểu Khương.
Chuyện này lại do chị ta bắt đầu, nhưng nghĩ lại, Tiểu Khương đã lặng yên không một tiếng động cướp đi biên chế của mọi người.
Chị ta làm khó dễ cô trong công việc cũng là lẽ đương nhiên, dù sao thì đầu bếp nào có biên chế mà không bị mọi người làm khó dễ chứ?
Đầu bếp phải cho cấp dưới của mình xem rõ ràng.
Nếu không thể ai mà chịu phục được?
“Tiểu Khương, cơm chiều ở nhà ăn, mọi người quyết định đề cử em làm đầu bếp chính, dù sao em cũng là một người có cấp bậc mới nên cũng phải làm một vài việc trước để thể hiện tài năng của mình không phải sao? Em thể hiện tay nghề của mình ra đi, để mọi người xem em có thể đảm nhiệm vị trí có biên chế này hay không?”
Khương Thư Lan biết biên chế này của cô sẽ khiến rất nhiều người không vui.
Nhưng mà cô thật sự không nghĩ tới, người đầu tiên tới kiểm tra cô, thế mà lại là người đầu tiên giúp đỡ cô khi cô tới nhà ăn này.
Lúc cô mới tới nhà ăn, có rất nhiều thứ cô không quen, tất cả đều do chị Ngưu nhiệt tình chỉ dạy cô.
Hơn nữa, tính tình chị Ngưu hướng ngoại, mỗi ngày chị ta sẽ ngọt ngào kêu một tiếng Tiểu Khương, thời gian qua lâu, Khương Thư Lan có ảo giác, quan hệ của cô và chị Ngưu không tệ.
Nhưng mà đến tận bây giờ, Khương Thư Lan mới biết được. Đều là do cô nghĩ nhiều rồi.
Quan hệ của bọn họ không tệ, do dưới tình huống bọn họ không có bất kỳ mâu thuẫn về lợi ích nào, lúc đó tất nhiên là chị em tốt.
Nhưng một khi xuất hiện xung đột, quan hệ không tệ vốn có thì cũng sẽ hóa thành hư vô.
Bạn bè cũng sẽ biến thành kẻ thù.
Khương Thư Lan lặng yên nhìn chị Ngưu nửa phút.
Chị Ngưu không được tự nhiên mà sờ sờ mặt: “Tiểu Khương, em đừng cảm thấy chị Ngưu nhằm vào em, thật sự không phải vậy, em đi hỏi đi, ở nơi này đầu bếp nào mà có biên chế, có ai mà không thể hiện tay nghề của mình đâu? Phải để cho mọi người tin phục đúng không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận