Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1167:

Vẻ mặt hắn ta lập tức đỏ bừng: “Chu Trung Phong!”
Đàn ông ghét nhất mình bị nghi ngờ là không được.
Hứa Vệ Phong hắn ta cũng không ngoại lê.
Chu Trung Phong ừ một tiếng: “Cha vợ của tôi có thể khám vô sinh, trông cậu rất giống đấy.”
Hứa Vệ Phương lập tức đứng lên, trong tay hắn ta cầm cây củi đang cháy lửa: “Chu… Trung… Phong.”
“Cậu đừng có nói nữa.”
Vốn dĩ Chu Trung Phong không muốn xen vào chuyện người khác, vì vậy anh tùy tiện ừ một tiếng: “Dù sao tôi cũng đã có hai đứa con trai.”
Anh nói một câu không đầu không đuôi, nhưng lại vô cùng xát tâm.
Hứa Vệ Phương tức muốn hộc máu: “Chu Trung Phong, bà nội cậu đã khám cho tôi, tôi không có vấn đề gì, Thải Hà nhà tôi cũng không có vấn đề.”
Số lần bọn họ làm chuyện vợ chồng cũng không ít.
Nhưng mà không biết vì sao vẫn chưa thể mang thai.
Chu Trung Phong a một tiếng, anh yên lặng làm việc, không phản ứng Hứa Vệ Phương.
Điều này khiến cho Hứa Vệ Phương có hơi không được tự nhiên, hắn ta chờ một lúc, nhưng không chờ được Chu Trung Phong nói chuyện.
Cuối cùng hắn ta không nhịn được nữa.
Hắn ta đứng lên từ chỗ lò bếp, nhìn thoáng qua ngoài cửa, sau khi chắc chắn không có ai, hắn ta nhanh chóng đóng cửa nhà bếp lại.
Hứa Vệ Phong đi tới bên cạnh Chu Trung Phong, ngượng ngùng và xoắn xuýt nói: “Sao hai người có thể mang thai được vậy?”
Tay Chu Trung Phong hơi ngừng lại, cái chày cán bột trong tay suýt chút nữa đã đâm thủng đế thùng gỗ.
“Cậu nói cái gì?” Anh nghi ngờ mình nghe nhầm.
“Tôi hỏi sao hai người có thể mang thai vậy?”
Lần đầu tiên có thể khó mở miệng, nhưng lúc nói lần thứ hai, hắn ta không còn ngượng ngừng nhiều như vậy nữa.
Chu Trung Phong hít sâu một hơi, anh ngừng động tác trên tay: “Cậu có bệnh à?”
Mang thai như thế nào?
Tất nhiên là đàn ông và phụ nữ ở cùng nhau để tạo người rồi.
Hứa Vệ Phương bị mắng, hắn ta càng mất đi vài phần thẹn thùng, mà nhiều hơn mấy phần bất chấp tất cả: “Tôi biết, làm chuyện vợ chồng là có thể mang thai.”
Sau đó, hắn ta đè thấp giọng: “Tôi hỏi cậu, động tác, động tác…”
“Không đúng, là nơi đó nơi đó nơi đó.” Đầu hắn ta đầy mồ hôi: “Tôi không thấy nơi đó.”
Hắn ta vẫn luôn nghi ngờ mình đã tìm sai chỗ.
Nếu không thì bọn họ không có khả năng không thể mang thai.
Chu Trung Phong: “…”
Chu Trung Phong nhìn Hứa Vệ Phương giống như nhìn con khỉ, một lúc lâu sau, anh nghe mình mơ hồ hỏi.
“Cậu kết hôn lâu như thế, vậy chuyện vợ chồng là làm cái gì?”
Hứa Vệ Phương thẹn quá hóa giận: “Tôi có biết đâu, cho nên mới hỏi cậu đấy.”
Hắn ta cũng không thể hỏi người khác, bởi vì quá mất mặt.
Hứa Vệ Phương cũng không thể hỏi trưởng bối, hắn ta không mở miệng được.
“Được rồi được rồi, chúng ta không cần nói cái khác, tôi chỉ hỏi cậu, tôi nên đi vào từ đâu.”
Hắn ta hoài nghi bản thân đã từ lâu, rằng mình chưa tìm đúng chỗ, cho nên vợ hắn ta không cảm nhận được vui sướng nhiều, mỗi lần cô ấy đều kêu đau, mà hắn ta cũng vậy.
Hai người bọn họ ở phương diện này đều là tay mơ nên Hứa Vệ Phương mới ngượng ngùng hỏi.
Vì vậy, có được cơ hội, hắn ta lập tức hỏi người một người từng trải mà giờ lại đang làm cha như Chu Trung Phong.
Ở trong mắt Hứa Vệ Phương, Chu Trung Phong đã thành công trở thành cha rồi, anh nhất định không sai vị trí.
Chu Trung Phong hít sâu một hơi: “Hứa Vệ Phương, cậu thực sự học nghiên cứu sinh vật à?”
Hứa Vệ Phương nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: “Tôi học chính là nghiên cứu sinh học thực vật, tôi làm gì nghiên cứu sinh học cơ thể người chứ?”
“Chu Trung Phong, cậu nói với tôi đi.” Ngừng một chút, giọng điệu hắn ta có hơi đáng thương: “Nếu không, tôi sợ cả đời này, tôi không thể làm cha rồi.”
Nếu như hắn ta vẫn luôn làm sai động tác, chẳng phải đời này hắn ta không thể làm cha sao?
Nghĩ đến thảm biết bao nhiêu.
Những chuyện như này, Chu Trung Phong giảng như thế nào đây?
Chuyện riêng tư ở trong phòng của anh và Khương Thư Lan, chắn chắn anh không thể nói với người ngoài, dù cho Hứa Vệ Phương là một tên siêu ngốc cũng không được.
Anh nghĩ nghĩ, không biết từ đâu, Chu Trung Phong móc ra một quyển sách đã ố vàng đưa cho hắn ta: “Cậu tự về nghiên cứu đi.”
Hứa Vệ Phương vừa mở ra xem, hắn ta lập tức nhìn thấy hai tiểu yêu tinh đang đánh nhau(), dáng vẻ sinh động kia, hắn ta lập tức kinh ngạc: “Chu Trung Phong, không ngờ cậu…”
[Chú thích: (
) Đánh nhau ở đây ý là đang nói tới làm chuyện ấy.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận