Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 935:

Khương Thư Lan nhìn thấy được bản hợp đồng kia rồi mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Cô vào đây cũng sắp được một tiếng rồi.
Đến cả nước cũng phải đổi đến ba chén rồi.
Lão cáo già xưởng trưởng Hứa này vẫn chưa chịu lấy hợp đồng ra.
May mà vẫn có chị Hồ khiêu khích, vậy nên đối phương mới chịu nhanh chóng làm việc hơn một chút.
Khương Thư Lan nhận lấy hợp đồng rồi thì cẩn thận lật qua xem từng dòng một, sau khi nhìn thấy số lượng hàng hóa trên bản hợp đồng rồi.
Đồng tử cô co rụt lại: “Mười nghìn hộp hoa quả ngâm, mười nghìn cân tảo tía rong biển, năm nghìn cân hoa quả khô, năm nghìn cân cá tôm khô.”
Không thể coi thường số hàng hóa này được, lúc trước bọn họ cũng nhập qua một số lượng hàng mẫu rồi, mà số lượng hàng mẫu này cũng là quy chiếu theo đơn vị ngàn cân.
Xưởng trưởng Hứa gật đầu: “Đây là đơn hàng đầu cho quà tặng Tết Nguyên Tiêu của chúng tôi, sau đó là đến Tết Đoan Ngọ, trung thu, tết âm lịch, chúng tôi vẫn sẽ tiếp tục đặt hàng của quân đội hải đảo.”
Lúc này sở dĩ đặt mua nhiều như vậy là bởi vì quà tặng dịp lễ tết của nhà máy cán thép bọn họ kém hơn rất nhiều so với những nhà máy khác, định Tết Nguyên Tiêu lần này sẽ bù đắp lại.
Khương Thư Lan ừ một tiếng, cảm xúc cũng bắt đầu bình tĩnh lại rồi: “Không thành vấn đề, dù hàng hóa của hải đảo có không đủ thì nể mặt chị Hồ, chúng tôi cũng nhất định sẽ chuyển hàng tới cho nhà máy cán thép đầu tiên.”
Đây chính là những lời mà xưởng trưởng Hứa muốn nghe.
Nhưng ông ta vẫn còn có vài vấn đề, ông ta ra ký hiệu bằng mắt với chủ nhiệm Lâm ở bên cạnh, bàn bạc về chuyện giá cả này, nếu để ông ta bàn bạc, dường như sẽ có chút bắt nạt Tiểu Khương này.
Chủ nhiệm Lâm vốn rất hiểu xưởng trưởng Hứa, chỉ một giây là hiểu, hắn ta lập tức nói: “Đồng chí Khương, cô xem nhà máy cán thép của chúng tôi đặt một số lượng hàng lớn đến như vậy từ quân đội hải đảo, không biết giá cả có thể giảm cho chúng tôi một ít có được không?”
Tuy rằng vừa rồi đã giảm đủ cho rồi, nhưng mà lòng người mà, có ai mà không tham lam, chỉ muốn rẻ hơn chứ không muốn rẻ nhất.
Đối với giá cả của số lượng hàng này, Khương Thư Lan sớm đã bàn bạc xong với sĩ quan hậu cần và sư trưởng Lôi rồi.
Nếu đã tiến vào thị trường thủ đô rồi thì phải cố định giá cả cho chắc chắn không thể giảm cho người này năm xu giảm cho người kia năm đồng, đến cuối cùng bên bị thiệt hại vẫn là thanh danh của hải đảo.
Việc buôn bán sẽ không đủ để đáng tín nhiệm.
Khương Thư Lan lắc đầu, ngữ khí mang theo mấy phần quả quyết: “Xin lỗi, chủ nhiệm Lâm, giá cả giảm như vậy đã đến mức lỗ vốn luôn rồi.”
“Không thể rẻ hơn được nữa, nếu còn rẻ hơn thì đến cả phí vận chuyển để chuyển hàng từ hải đảo tới thủ đô cũng không đủ.”
Quân đội hải đảo bọn họ cùng với nhà ga Dương thành đã ký thỏa thuận với nhau rồi, sẽ có xe lửa chuyên phụ trách vận chuyển hàng hóa cho bọn họ, đương nhiên giá cả cũng không hề rẻ chút nào.
Chủ nhiệm Lâm không ngờ Khương Thư Lan lại quyết đoán đến như vậy, hắn ta theo bản năng mà nhìn qua xưởng trưởng Hứa.
Xưởng trưởng Hứa sau đó không nói gì nữa.
Mà Hồ Vịnh Mai cũng không thể nói gì được, chị ấy vẫn là người của nhà máy cán thép.
Nếu chị ấy còn nói nữa, không những sẽ gây khó dễ cho bản thân mà còn gây khó dễ cho cả Khương Thư Lan.
Chủ nhiệm Lâm chưa đạt được ý muốn, chỉ có thể kiên trì mà dựa vào việc mua nhiều đồ để thúc ép.
“Nhưng mà số lượng mà nhà máy cán thép chúng tôi đặt thực sự rất nhiều, nếu như hiện tại bên quân đội hải đảo giảm thêm một chút nữa thì sau này chắc chắn chúng tôi sẽ đặt càng nhiều hơn.”
Đây chính là lấy số lượng để thúc ép, muốn ép Khương Thư Lan phải thỏa hiệp.
Khương Thư Lan không nói gì mà trực tiếp lấy từ trong túi ra một tờ phiếu điều tra đưa qua cho bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận