Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 939:

Nhưng mà Trâu Dược Hoa vốn định tính toán biểu hiện một phen thật tốt trước mặt của xưởng trưởng Hứa.
Khương Thư Lan giúp Hồ Vịnh Mai trước khiến cho dự định dựa dẫm vào Hồ Vịnh Mai của bọn họ thất bại tới bảy tám phần.
Trâu Dương cùng với Trâu Dược Hoa sau khi thương lượng xong đều thống nhất nếu có cơ hội đương nhiên sẽ lưu lại ấn tượng tốt nhất trước mặt của xưởng trưởng Hứa.
Đây coi như là một bước lên mây.
Vốn dĩ Trâu Dược Hoa đã chuẩn bị gần xong hết rồi, đã chuẩn bị đi chuẩn bị lại trong bụng rồi.
Hơn nữa dựa vào vẻ ngoài không hề tầm thường cùng với khí thế từng làm thủ phủ của đời trước của mình, đứng giữa những cán sự chủ chốt của những phân xưởng ở đây không khác nào hạc đứng trong bầy gà.
Anh ta quả thực đúng là đã thu hút được sự chú ý của xưởng trưởng Hứa.
Xưởng trưởng Hứa tuy rằng chỉ là một phó xưởng trưởng, nhưng vẫn chuyên quản những việc vặt trong nội bộ xưởng, lúc này liền thuận miệng hỏi một câu: “Chủ nhiệm Lý, vị này là?”
Chủ nhiệm Lý vừa định giới thiệu về Trâu Dược Hoa.
Kết quả Trâu Dược Hoa liền nhìn thấy được một nhà bốn người của Khương Thư Lan, hai người lớn mỗi người bế một đứa nhỏ, Khương Thư Lan thì ôn nhu xinh đẹp, Chu Trung Phong lại nhu tình như nước.
Giữa bọn họ có một bầu không khí hạnh phúc cùng ấm áp không nói lên lời.
Lúc trước anh ta còn có thể lừa gạt bản thân rằng Khương Thư Lan chưa chắc đã sống quá tốt, cho đến khi tận mắt thấy một màn này.
Nháy mắt Trâu Dược Hoa liền trở nên trầm mặc, đủ loại phẫn nộ, nén giận, tức giận đan xen lẫn nhau cùng một lúc.
Vừa vặn Chu Trung Phong cũng đưa mắt nhìn qua, ánh mắt mang theo mấy phần sắc bén cùng lãnh ý.
Thậm chí còn để Khương Thư Lan đứng lui ra phía sau.
Anh không thích ánh mắt mà Trâu Dược Hoa nhìn Khương Thư Lan. Giống như thể hai người đã quen biết từ lâu, Khương Thư Lan giống như người của đối phương vậy.
Còn anh không khác gì người thứ ba xen vào chuyện giữa hai người bọn họ.
Lực uy hiếp của Chu Trung Phong, người bình thường vốn đã không chịu được, kể cả người sống lại như Trâu Dược Hoa, sắc mặt cũng có chút tái đi, nhưng dù sao anh ta cũng là người từng có địa vị cao, trên sắc mặt ít nhất vẫn không có biểu tình gì hết.
Nhưng mà trong lúc hai người đàn ông giao phong như vậy, đến cả chủ nhiệm Lý liên tục gọi Trâu Dược Hoa ba tiếng, anh ta vẫn chưa phản ứng lại được.
Mắt thấy xưởng trưởng Hứa sắp không còn đủ kiên nhẫn nữa, chủ nhiệm Lý cao giọng quát: “Đồng chí Trâu, xưởng trưởng Hứa còn đang nói chuyện với anh đó.”
Một tiếng quát ra lập tức kéo Trâu Dược Hoa về với thực tại.
Trâu Dược Hoa theo bản năng mà nói: “Tôi đây!”
Tôi đây cái gì mà tôi đây!
Mọi người xung quanh cười ầm ầm lên, đến cả khi lãnh đạo gọi đích danh mà cũng có thể thất thần được, phải nói là thực sự rất lợi hại.
Xưởng trưởng Hứa cũng hiểu được Trâu Dược Hoa này thực sự không đáng để trông cậy chút nào.
Không tiếp tục nghe anh ta nói nữa mà quay đầu lại nói chuyện với Chu Trung Phong, bởi vì trong lúc tới đây Chu Trung Phong đã vô tình nói một câu có liên quan tới chủ đề mà ông ta đang cảm thấy hứng thú.
Hai người cứ như vậy mà hàn thuyên với nhau, hoàn toàn mà bỏ qua Trâu Dược Hoa sang một bên.
Xưởng trưởng Hứa phát hiện ra người chồng này của Tiểu Khương cũng rất có tài, dù nói về đề tài gì thì cũng có thể tiếp được.
Đây chính là sự khác biệt của một người trẻ tuổi sinh ra trong một gia đình tốt.
Không giống như người vừa rồi cơ, đến cả khi cho cơ hội gọi đích danh ra rồi mà vẫn còn có thể thất thần được.
Mắt thấy đoàn người xưởng trưởng Hứa đã đi rồi, Khương Thư Lan bế con quay đầu nhìn thoáng qua Trâu Dược Hoa còn đang hồn bay phách lạc kia.
So với Trâu Dược Hoa trong trí nhớ của cô, hiện tại anh ta đã già hơn rất nhiều, tóc bạc ở trên đầu cũng nhiều hơn, nét mặt không giấu nổi vẻ mệt mỏi cùng với tang thương.
Xem ra cuộc sống của anh ta trôi qua không hề thuận lợi chút nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận