Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1423:

Mắng một trận thôi rồi, làm đoàn trưởng Na có chút không kịp định thần lại.
Có điều nhận lỗi xoa dịu lòng người, đã là thói quen anh ấy khắc vào trong xương cốt.
Cho nên mặc kệ vợ anh ấy có chửi mắng thế nào, anh ấy cứ lù lù bất động, cúi đầu lấy lòng.
Chậm rãi nhìn bộ dạng ủ rũ của anh, cơn tức giận của Miêu Hồng Vân cũng từ từ tiêu tan: “Đứa bé này, anh muốn hay là không muốn?”
“Muốn, đương nhiên là muốn, cũng chẳng phải là nuôi không nổi.” Đoàn trưởng Na lập tức trả lời.
Nghe thấy kết quả này, Miêu Hồng Vân vò tờ phiếu, vào phòng ngủ trong nhà, đóng cửa phịch một tiếng.
Để cho đoàn trưởng Na vẫn đứng ở ngoài cửa.
Đoàn trưởng Na còn đang cười ngây ngô, ngược lại là bà lão Na nhịn không được mà gõ gõ vào đầu anh ấy: “Con đấy, cũng không biết quản chính mình, vợ con vừa sinh con lại thêm đứa nữa à? Nói sinh thì sinh à?”
Đoàn trưởng Na có chút oan ức: “Mẹ, chuyện này con, chuyện này con cũng không biết.”
Vợ mình cũng chưa nghỉ lễ, thế này thì mang thai thế nào.
Chẳng lẽ là anh quá mạnh mẽ hay sao?
Đoàn trưởng Na cũng không khỏi cảm thấy quái lạ.
Nghe cách vách đánh nhau cãi nhau cả đêm xong, Khương Thư Lan sớm đã thành quen, chờ đến ngày hôm sau, Miêu Hồng Vân nói vói cô, quyết định muốn để lại đứa nhỏ này.
Khương Thư Lan không thấy có gì lạ cả.
Cô không khỏi an ủi chị ấy: “Nếu mang thai, vậy cố gắng đừng nổi giận, bằng không đứa trẻ cũng sẽ cảm giác được.”
Trong lúc mang thai, không nổi giận thì thực sự rất khó. Trừ phi không có ai gây chuyện.
Nghĩ đến đây, Miêu Hồng Vân nhìn xuống bụng của Khương Thư Lan: “Cũng đã nhiều năm như vậy rồi, em không mang thai lần hai, có bí quyết gì sao?”
Khương Thư Lan nghĩ nghĩ lắc đầu, cô nói nhỏ một câu bên tai chị ấy.
Trong lòng Miêu Hồng Vân tức khắc có tia sáng: “Được, chị trở về sẽ bảo lão Na nhà chị cũng đi thắt ống dẫn tinh.”
Nên như vậy từ sớm.
Khương Thư Lan tức khắc không khỏi thương xót cho đoàn trưởng Na, có điều, cái chuyện mang thai này, tóm lại là chỉ tổn hại người phụ nữ thôi.
Những người đàn ông nếu là có thể khống chế một chút, ngược lại sẽ tốt một chút.
Khương Thư Lan bên cạnh bọn nhỏ qua kỳ nghỉ hè, bọn nhỏ làm bài tập, cô cũng làm bài tập, hoặc là đi xem sổ sách.
Bầu không khí học tập kiểu này khiến cho một người không thích học tập, không thích đọc sách như Nháo Nháo, cũng có thể an tĩnh ngồi xuống làm bài tập theo.
Khương Thư Lan phát hiện đây là một biện pháp không tồi.
Nên trước khi đi, bồi dưỡng thói quen này cho bọn trẻ về sau, lại nhờ đến Tiểu Thiết Đản, mỗi ngày lúc đọc sách làm bài tập, kêu hai đứa em trai bọn họ giám sát lẫn nhau.
Tiểu Thiết Đản rất có phong thái của một người anh cả, rất nhanh liền đáp ứng được.
Chỉ là lúc thấy Khương Thư Lan lại một lần nữa ra ngoài chuẩn bị đi học, hai đứa trẻ rốt cuộc là không nhịn được mà khóc đỏ đôi mắt.
Khương Thư Lan dỗ bọn trẻ, chờ thời tiết lạnh liền về nhà thăm bọn họ.
Hai đứa trẻ lúc này mới xem như ngừng khóc.
Chờ sau khi rời khỏi hải đảo, trong lòng Khương Thư Lan cũng có chút thẫn thờ, nhưng đây là chuyện không làm khác được.
Chờ sau khi tới trường học rồi, một tia thẫn thờ kia cũng tan thành mây khói, bởi vì chương trình học của học kỳ sau, trực tiếp là nặng gấp đôi, mỗi ngày bận sứt đầu mẻ trán, chuyện này làm cho Khương Thư Lan cũng không rảnh suy nghĩ những chuyện lung tung, rối loạn.
Đảo mắt hôm nay đã tới ngày 10 tháng 12.
Trên báo chí đột nhiên đăng mấy chữ lên bìa báo “cải cách mở ra”.
Sau khi tờ báo chí này phát hành lần đầu tiên, lập tức nổ ra đề tài bình luận.
Bao gồm đám người Khương Thư Lan bọn họ ở trường học, đều có thể nghe thấy đâu đâu cũng thảo luận ồn ào huyên náo.
“Mọi người nói cải cách mở ra, cho phép chia ruộng đến từng hộ, đây là chuyện tốt hay là không tốt?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận