Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 639:

Khương Thư Lan và những người khác ừ một tiếng, chia thành hai bên ra hành động.
Miêu Hồng Vân nhịn không được mà cảm thán: “Thư Lan, em biết nhiều thật đấy!”
Ngay cả những tập tính của Kim Ti Yến cũng đều nắm được rõ ràng. Khương Thư Lan cười khổ, cô đâu có biết nhiều, chỉ là gian lận dựa vào những bình luận kia.
Cô mơ hồ thúc giục nói: “Chúng ta mau đi lấy yến sào đi!”
Cô chưa kịp nói hết câu, Vương Thủy Hương đã gọi: “Ôi Thư Lan, mau nhìn cái hang này đi, có rất nhiều tổ yến á!”
Còn chưa nói xong, Vương Thủy Hương đã kêu lên: “A, Thư Lan, hang này nhiều tổ yến quá!”
Khương Thư Lan nhìn về hướng Vương Thủy Hương chỉ, quả nhiên thấy trên vách đá thấp bé có rất nhiều tổ yến trắng ngà hình bán nguyệt.
Những chỗ thấp này đều là hang trống.
Khương Thư Lan và Vương Thủy Hương nhìn nhau: “Trực tiếp dùng tay hái.”
Ở những nơi như này, không cần dùng đến sào trúc và móc câu cũng có thể hái.
Dứt lời, mọi người đều bắt đầu bận rộn.
Đây là lần đầu Khương Thư Lan thu hoạch tổ yến, cô đứng trên tảng đá cao, hơi kiễng chân, nhẹ nhàng bẻ một cái. Chỉ thấy “Rắc” một tiếng, cả tổ yến đã bị cô hái xuống.
Tổ yến ở đây khác với ở Đông Bắc.
Tổ yến Đông Bắc có màu nâu bùn, còn ở đây đều là màu trắng ngà, hơi giống tơ tằm.
Tổ yến này sau khi hái xuống có thể nhìn thấy lông xám của chim yến dính trên đó dưới ánh đèn pin. Có tổ yến khá sạch, trắng như ngà voi, không chứa tạp chất, cũng có tổ yến nhiều lông, nhìn qua đều là màu nâu xám.
Đám người Khương Thư Lan không kịp phân loại, dù nhiều lông hay ít lông, miễn đó là tổ trống, không có chim con thì đều hái xuống.
Tổ yến chỗ hang đá thấp không nhiều, ba người Khương Thư Lan chỉ mất mấy phút đã thu hoạch hết toàn bộ. Dư lại là tổ yến ở nơi cao, họ không với tới.
Cũng may bọn Chu Trung Phong đã chuẩn bị sào trúc và các loại dụng cụ từ trước, phần đầu gắn lưỡi hái nên miễn cưỡng cũng với tới.
Vấn đề là trước khi hái tổ yến họ đều phải xem xét thật kĩ, nếu bên trong có chim con sẽ bỏ qua, chỉ hái tổ trống. Tổ yến trên cao không dễ thu hoạch, có cái rơi xuống sẽ bị vỡ.
Sau đó ba người Khương Thư Lan bèn đỡ ở dưới, bên trên vừa động, ở dưới sẽ giơ tay hoặc lấy quần áo đỡ.
Cứ như thế, một lúc đón được hơn hai mươi cái, thêm hai mươi cái trước đó cùng hơn mười cái ba người Khương Thư Lan thu hoạch được, tổng cộng là năm mươi cái.
Còn lại hơn một trăm cái nhưng họ không tiếp tục nữa, lấy nhiều ăn không hết lại mất ngon, cũng tránh được việc bị cạn kiệt.
Khương Thư Lan thấy cũng hòm hòm rồi bèn hô: “Được rồi, đủ ăn là được, không cần thu hoạch nữa.”
“Nếu không đủ lần sau lại đến.”
Cô vừa hô, sào trúc trong tay Chu Trung Phong giống như đôi mắt dài, vốn đang chuẩn bị hái một cái đột nhiên lại thu về.
Đến lượt đoàn trưởng Na tiếc nuối: “Vẫn còn rất nhiều mà?” Họ còn chưa lấy hết nửa hang đá này nữa.
Khương Thư Lan lắc đầu: “Tổ yến phải tươi mới ngon, lấy nhiều ăn không hết để đó cũng lãng phí. Vả lại một lần lấy quá nhiều, nhỡ sau này yến không qua lại làm tổ thì rắc rối to rồi.”
Đây là nơi sản sinh ra tổ yến tự nhiên, nếu mất đi thì thật tiếc, không bằng tiếp tục phát triển. Họ thu hoạch một chút, chim yến cũng có thể sinh sôi nảy nở.
Ý này cũng khá hay, đoàn trưởng Na nghe xong bèn thu sào trúc lại. Anh ấy nhảy xuống từ vách đá, dọa đám chim yến ban đầu đã bay đi cũng kêu lên ầm ĩ.
Khương Thư Lan nhìn đám chim đang bay thấp, thúc giục: “Chúng ta lấy xong thì mau ra thôi.”
Chu Trung Phong nhanh chóng hiểu ý cô, hỏi: “Đều cất hết rồi chứ?”
cất hết rồi chứ?”
Khương Thư Lan gật đầu: “Cất hết rồi, anh xem, đầy một giỏ này luôn.”
“Còn hơn chục cái không cất được nữa nên cho vào túi xách rồi.”
Đựng vừa đầy một giỏ và túi xách, tổ yến không rất chiếm diện tích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận