Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 65:

Mà lần này Chu Trung Phong kiếm ba vòng một vang, đó là hàng chuyển từ tỉnh thành tới, phương diện này Hứa Thành Binh đã giúp đỡ rất nhiều.
Nghe vậy, Hứa Thành Binh kéo cửa kính xe bên ghế lái xuống, đây là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy Chu Trung Phong từ trước đến nay luôn lạnh lùng chững chạc, nôn nóng sốt ruột thúc giục người như vậy.
Anh ta không khỏi thò đầu ra ngoài cửa kính xe nhìn về phía đám người, liếc mắt một cái đã thấy được Khương Thư Lan.
Ánh mặt trời chiếu lên khuôn mặt cô, làn da cô trắng như ngọc, trắng muốt sáng ngời, mặt mày như tranh vẽ, xinh đẹp đến nói không nên lời.
Vừa nhìn thấy, trong lòng liền hiểu rõ, khó trách nửa đường Lão Chu bỏ lại anh ta một mình chạy trước.
Hứa Thành Binh từ trên ghế lái, nắm tay đấm lên vai Chu Trung Phong, trêu ghẹo nói: “Khó trách cậu gấp như vậy!”
Thì ra là có người đẹp mà đồng chí đang chờ.
Thanh âm không lớn không nhỏ, mọi người xung quanh đều có thể nghe thấy.
Hiếm khi thấy Chu Trung Phong ấy vậy mà bik đỏ lỗ tai, anh vội thúc giục: “Mau mở cốp xe!”
Sao mà nói nhiều như vậy chứ!
Hứa Thành Binh nhìn thấy dáng vẻ anh như thế, không nhịn được cười.
Cùng với chủ nhiệm Vu đi về phía cốp xe, cầm chìa khóa mở cốp xe, liền nghe thấy cốp xe xoạch một tiếng.
Tự động mở ra.
Làm gì có nhóm xã viên xung quanh nào đã được gặp qua loại cảnh tượng này đâu chứ?
Sôi nổi thò đầu trông qua đó, kinh ngạc nói: “Đây là xe hơi sao?”
“Thì ra.... đây là cốp xe sao? Thì ra là mở như vậy!”
“Cốp sau đây sao? Nối liền ở phía sau xe sao! Có thể xem như được mở mang thêm kiến thức rồi!”
Còn có người không nhịn được duỗi tay sờ mui xe jeep màu xanh: “Cái con xe này thật là trơn bóng.”
Ở thời kỳ đã quen với xe máy kéo, nhà có một chiếc xe đạp thôi cũng có thể khiến người khác hâm mộ.
Càng đừng nói đến xe bốn bánh này là xe jeep.
Có thể nói, ở đây có rất nhiều người đều là lần đầu tiên được sờ xe hơi bốn bánh.
Vừa sờ, mọi người liền trao đổi ánh mắt: “Đối tượng của Thư Lan có thể lái một chiếc xe bốn bánh, sợ là chức vị không hề thấp kém đâu!!!”
Lời này còn chưa dứt mà đã nghe thấy một trận hô kinh ngạc trong đám người.
“Nhìn kìa! Thật sự là ba vòng một vang!”
Mặt Trâu Dược Hoa như bị người ta tát một cái, chỉ là lúc này, mọi người không ai để ý đến anh ta.
Bởi vì trong nháy mắt cốp xe vừa mở, tất cả mọi người đều ngừng thở.
Chỉ thấy được trong cốp xe rộng lớn vừa mở ra, lộ ra dáng vẻ của ba vòng một vang.
Một chiếc xe đạp nhãn hiệu Phượng Hoàng mới tinh màu đen lốp 26 inch đập vào mi mắt trước tiên, trên xe đạp còn bọc màng nhựa màu trắng.
Cứ như vậy nằm ngang ở bên trong cốp xe, chiếm hơn phân nửa diện tích.
Tiếp theo là chỗ trống ở bên cạnh xe đạp.
Là một bàn máy may nằm lật ngược, ở vị trí thân máy màu đen in ba chữ rõ ràng, hãng Thượng Hải.
Phông chữ được mạ vàng sáng bóng, trong sự phản chiếu của màu đen, trông cực kỳ dễ thấy.
Tại vị trí góc ghế, một đài radio màu nâu dựng dọc, vì để bớt chiếm chỗ nên bị đẩy vào bên mép.
Đài radio cực kỳ đáng thương, nhưng người có mắt nhìn vừa liếc đã thấy bên lưng đài radio có ngôi sao năm cánh màu trắng bạc: “Đây là hiệu Hồng Tinh đấy!”
Giọng nói của cô ta ngạc nhiên mừng rỡ: “Đây là đài radio dùng bóng bán dẫn() mới nhất của nhà máy sản xuất thành phố Thượng Hải, còn đắt hơn hiệu Hồng Đăng!”
[Chú thích: (
) Bóng bán dẫn hay Transistor là một thiết bị bán dẫn với nhiệm vụ chính là chuyển tín hiệu yếu từ mạch có điện trở thấp đến mạch có điện trở cao. Hiểu sâu hơn thì bóng bán dẫn là chuyển giao các thuộc tính kháng được cung cấp cho các mối nối trong hệ thống điện hiện nay. Hay có thể hiểu nó là thiết bị chuyển mạch điều chỉnh và được sử dụng cho việc khuếch đại tín hiệu điện như dòng điện hoặc điện áp của mạch.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận