Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 487:

Cô ấy đứng dậy, hướng về phía mấy người Chu Trung Phong, nhíu mày: “Hết ba phút rồi, mấy người lựa chọn như thế nào?”
Những lời vừa rồi, cô ấy cũng không phải chỉ nói với một mình cha của mình, mà còn muốn thể hiện ra năng lực của mình với những người trong quân đội.
Giúp cô ấy lên ngôi, bọn họ sẽ không thiệt gì hết.
Mấy người Chu Trung Phong đưa mắt qua nhìn nhau.
Lúc này đây, người ngoài như Khương Thư Lan, có thể nói còn sốt ruột hơn cả Lê Lệ Mai.
Cô đột nhiên nói: “Lệ Mai giỏi lắm, thực sự rất giỏi, vô cùng tốt bụng, cũng rất có năng lực, chọn cô ấy thực sự sẽ không thiệt gì đâu.”
Từ khu bình luận có thể biết được, chức vị sau này của Lê Lệ Mai sẽ không chỉ đơn giản là một tộc trưởng của bộ tộc nho nhỏ.
Sau này cô ấy sẽ còn đứng trên cả đỉnh cao toàn cầu mà ai cũng biết đến.
Một người có tư tưởng, có khát vọng có năng lực như vậy, không cho cô ấy lên chức thì thiệt thòi biết ba!
Lê Lệ Mai nghe được lời này không khỏi cười lên, chị Thư Lan của cô ấy vẫn luôn luôn ủng hộ cô ấy.
Nhìn thấy dáng vẻ tươi cười của hai người đối diện, nghe được lời này, Chu Trung Phong không hiểu sao cảm thấy có chút chua xót trong lòng, rõ ràng anh đã suy nghĩ xong rồi, muốn giúp cho Lê Lệ Mai lên ngôi.
Nhưng mà.... Trải qua cảnh tượng này, anh ngược lại càng cảm thấy cảnh giác hơn.
Nhưng mọi chuyện đã đến bước này rồi, anh từ chối chuyện hôn sự của tộc trưởng Lê, vừa rồi còn thiếu chút nữa động thủ với tộc trưởng Lê, mối quan hệ của anh với tộc trưởng Lê trong lúc này dường như đã không thể điều hòa được nữa.
Huống hồ gì tộc trưởng Lê còn tính kế gài anh như vậy, phá hỏng hôn nhân của anh, xem thường Thư Lan.
Dù là người trước hay người sau, hai bên bọn họ cũng không thể nào hợp tác được nữa.
Chi bằng làm theo đề nghị của Lê Lệ Mai, thay đổi tộc trưởng để có thể tiếp tục duy trì được việc của bọn họ.
Mắt thấy mấy người Chu Trung Phong bắt đầu có ý định nghiêng về phe Lê Lệ Mai, tộc trưởng Lê ở bên cạnh nhất thời đứng ngồi không yên, ngạnh cổ lên nói bất chấp tình cha con.
“Mấy người đừng quên, Lê Lệ Mai chỉ là một đứa con gái, một đứa con gái sao có thể làm tộc trưởng được? Một đứa con gái sao có thể gánh vác được trọng trách cùng hợp tác với quân đội được chứ?”
Không thể không nói, đúng là tộc trưởng Lê rất thương cô con gái Lê Lệ Mai này, nhưng cùng lúc đó, sự coi thường của ông ta dành cho con gái đã ngấm vào tận xương tủy rồi.
Đây chính là sự thật không thể thay đổi được.
Ông ta vừa thừa nhận con gái Lê Lệ Mai của mình rất có năng lực, vừa phủ nhận chuyện đó, Lê Lệ Mai chỉ là con gái, con gái sao có thể làm được việc gì chứ?
Sự khinh thường đã ngấm vào xương tủy, vĩnh viễn không thể nào thay đổi được.
Sau khi nghe xong câu nói đó, Lê Lệ Mai cười lạnh một tiếng, hai tay khoanh trước ngực, không nói gì nữa hết mà chỉ lẳng lặng chờ đợi đáp án của Chu Trung Phong.
Không bao lâu sau, Chu Trung Phong cùng với chính ủy Tống đưa mắt qua nhìn nhau, cuối cùng liền phân phó: “Tộc trưởng Lê định phá hư quân hôn, mau bắt ông ta đi.”
Lê Lệ Mai thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Tộc trưởng Lê lập tức phẫn nộ nói: “Mấy người không thể bắt tôi, không được phép bắt tôi!”
“Tôi vẫn chưa phá hỏng được quân hôn, sao có thể bắt tôi được?”
Lê Lệ Mai bóp ngón tay, không chút để ý: “Vậy nếu còn tham ô nhận hối lộ, giết người không nương tay, nuôi vợ bé, hơn nữa còn lấy danh nghĩa cá nhân bắt mọi người trong tộc đi đối nghịch với quân đội thì sao? Không biết mấy tội danh này đã đủ hay chưa?”
Cô ấy vừa nói dứt câu, mẹ Lê đẩy cửa từ bên ngoài đi vào, sắc mặt trắng bệch, thanh âm thê lương: “Lệ Mai, ông ta là cha ruột con đó....”
Nhìn thấy mẹ ruột của mình đi vào, vẻ lãnh đạm trên mặt Lê Lệ Mai vừa ngớt đi vài phần, lúc này đây lại hiện lên rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận