Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 620:

Văn phòng tổng đài.
Chu Trung Phong nhận điện thoại, sự lạnh lẽo lan tỏa ra bên ngoài: “Hứa Vệ Phương, tốt nhất cậu nên đảm bảo rằng, cậu có chuyện lớn cần giải quyết gấp!”
Hứa Vệ Phương nói năng hùng hồn và đầy lý lẽ: “Tất nhiên là chuyện động trời rồi, nếu không sao tôi lại tới tìm cậu chứ? Tôi và cậu cũng không có tình cảm gì để mà giao lưu.”
Chu Trung Phong nhíu mày, anh lạnh giọng nói: “Nói chuyện chính.”
Cái này… Bỗng nhiên Hứa Vệ Phương ngừng lại, nửa ngày trời, hắn ta ấp úng nói: “Chu Trung Phong, cậu biết gì không? Tôi kết hôn rồi.”
Điện thoại bỗng nhiên bị ngắt.
Hứa Vệ Phương: “Này này này!”
Hứa Vệ Phương gõ gõ điện thoại, hắn ta còn tưởng rằng tín hiệu ở hải đảo không tốt, ai ngờ người trực tổng đài nói cho hắn ta biết, ở bên kia đối phương ngắt điện thoại.
Hứa Vệ Phương: “…”
Lúc điện thoại được tiếp một lần nữa, Hứa Vệ Phương tức đến hổn hển: “Chu Trung Phong cậu ngắt điện thoại làm gì, tôi đã nói có chuyện quan trọng.”
“Tôi cho cậu ba mươi giây, đề nghị cậu nói xong trong một lần.”
“Sáng hôm qua tôi kết hôn, buổi chiều đăng ký kết hôn, đến tối đã mang thai đứa bé! Tôi đây làm cha trước cậu rồi đấy!”
Không biết qua bao lâu, Chu Trung Phong vốn định trực tiếp cúp điện thoại, nhưng nghĩ đến đứa ngốc bên kia, chắc hẳn sẽ còn đến quấy rầy anh.
Anh hít sâu một hơi: “Hứa Vệ Phương, có ai nói cho cậu biết chưa, rằng vợ tôi đã mang thai ba tháng ấy?”
Làm cha trước hắn sao?
Đùa giỡn chắc?
Một người buổi tối hôm qua mới động phòng, một người ba tháng trước đã mang bầu. Cái này có thể so sánh sao?
Có thể so được sao?
Sợ nhất là đột nhiên yên tĩnh, Hứa Vệ Phương niết lấy điện thoại, tức hổn hển: “Mang thai ba tháng thì thế nào? Mười tháng hoài thai, vợ tôi sinh non, bảy tháng liền sinh, chẳng phải tôi sẽ làm cha trước cậu sao?”
Chu Trung Phong: “Ngu xuẩn!”
Sau đó anh trực tiếp cúp điện thoại.
Vì để làm cha sớm hơn anh mà tình nguyện để đứa con sinh non, lời như vậy mà cũng có thể nói ra.
Không phải ngu xuẩn thì là cái gì?
Thẳng cho đến khi bị cúp điện thoại, Hứa Vệ Phương vẫn chưa phản ứng kịp, hùng hùng hổ hổ rống với điện thoại: “Chu Trung Phong, cậu lại cúp điện thoại của tôi!”
Mắng xong, nhưng trong lòng chưa hết giận.
“Không phải tôi chỉ là muốn làm cha trước Chu Trung Phong thôi sao? Làm sao lại khó như vậy chứ?”
Nhân viên bên cạnh nói một câu: “Cái này đơn giản mà, đi cưới cô vợ đã có con đi, sau đó vui vẻ làm cha.”
“Trực tiếp có một đứa con trai lớn.”
Hứa Vệ Phương ngây ngẩn cả người, sau đó ánh mắt hắn càng ngày càng sáng, càng ngày càng sáng, cuối cùng sáng đến kinh người: “Đồng chí, tôi cám ơn cậu.”
Vì đã cho hắn một chủ ý tốt như vậy.
Về đến nhà, Hứa Vệ Phương tìm ông Hứa: “Ông nội, cháu muốn ly hôn, cháu muốn cưới cô gái đã có con, tốt hơn là mang thai nhiều bé con, tốt nhất là có con trai.”
Ông Hứa lúc này đang cùng Chu lão gia đánh cờ, nghe nói như thế, không khỏi nhấc mí mắt lên: “Thế nào? Cháu còn muốn đổ vỏ cho người khác sao?”
“Nuôi con cho người khác à?”
Hứa Vệ Phương ấp a ấp úng: “Chỉ có làm như vậy thì cháu mới có thể làm cha trước Chu Trung Phong.”
Hắn ta đã không thắng Chu Trung Phong nhiều thứ.
Phương diện làm cha này, hắn ta nhất định phải thắng.
Nghe vậy xong, ông Chu ngẩng đầu nhìn hắn ta một chút, cảm thấy cái tên Hứa Vệ Phương này, có phải là đọc sách đến choáng váng rồi không.
Ông cười to: “Cháu muốn thật sự đổ vỏ cho người khác, cưới cô vợ đã có con, cháu thắng hay không thắng trong nhà của cháu thì không ai quan tâm. Nhưng khẳng định Chu Trung Phong nhà ông sẽ chê cười lời nói này của cháu.”
“Vì sao?”
Hứa Vệ Phương không hiểu, hắn ta thắng Chu Trung Phong, làm cha trước Chu Trung Phong, đối phương hẳn là không nên cười cợt cậu ta, mà là ghen tị với cậu ta mới đúng.
Ghen tị vì cậu ta có một đứa con lớn!
Ông Chu lắc đầu, đánh ra một nước cờ con chốt qua sông: “Vì sao à?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận