Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1002: Giết hắn đi

Chương 1002: Giết hắn đi

"Hừ, Cố gia ta muốn giết người, ngươi dám cản?"

Nhưng một phút sau, dưới ánh mắt khiếp sợ tất cả mọi người.

Trong Trường Sinh Cố gia, một lão giả có khuôn mặt lạnh lùng hừ lạnh một tiếng, phóng một bước ra.

Ống tay áo lay động, trời đất gần như cũng bị phủ vào, sâm la ngàn vạn, như đang thu hết tất cả.

Uy áp của Đại Thánh đỉnh phong lan ra ngập trời, tranh phong đối lập với vị cường giả Thái Hư thần tộc này.

"Trường Sinh Cố gia…"

Vẻ mặt của Khương Lạc Thần hơi đổi, không ngờ, thiếu nữ thần bí này lại là người của Trường Sinh Cố gia, trách không được, nàng lại không để bọn hắn vào trong lòng.

Ánh mắt nàng hơi u ám xuống.

Bây giờ, thế lực đạo thống nào ở thượng giới có thể để Thái Hư thần tộc kiêng kị, thật không nhiều, nhưng riêng Trường Sinh Cố gia, tuyệt đối là một trong số đó!

"Trường Sinh Cố gia…"

"Thiếu nữ này, là người của Trường Sinh Cố gia?"

Giang Thần cũng khiếp sợ nhìn qua bên này, không dám tin hỏi thăm Phổ Độ hòa thượng bên cạnh.

Phổ Độ hòa thượng gật đầu, âm thanh có chút nặng nề, "Thân phận thiếu nữ này, nói ra có lẽ ngươi không biết, nhưng biểu ca của nàng ngươi nhất định biết."

Giang Thần trong lòng lộp bộp một tiếng, bỗng nhiên hiện lên ý lạnh đáng sợ.

"Chẳng lẽ là Cố Trường Ca?"

Âm thanh hắn khẽ run, hỏi qua, nói đến cái tên này, luôn sẽ làm hắn e ngại, cũng vô cùng căm hận.

Giọng của Phổ Độ hòa thượng không tính là lớn, nhưng giờ phút này, Khương Lạc Thần nhất định đã nghe rõ được.

Hắn trầm giọng nói, "Nàng tên là Cố Tiên Nhi, chính là biểu muội của Cố Trường Ca, rất được hắn cưng chiều, chính là tiểu công chúa của Trường Sinh Cố gia."

Hắn cũng không ngờ, Khương Minh lại đánh nhau với Cố Tiên Nhi, còn suýt chút bị nàng giết chết tại chỗ.

Chọc vào Cố Tiên Nhi không đáng sợ.

Nhưng đáng sợ thật sự, là Cố Trường Ca sau lưng nàng.

Bây giờ, ở Thượng giới chỉ cần thế lực đạo thống có chút bối cảnh, đều biết Cố Tiên Nhi, hiểu rõ quan hệ giữa nàng và Cố Trường Ca.

Chỉ có những tộc đàn như Thái Hư thần tộc, vì rất ít khi lộ diện ra bên ngoài, mới ít biết.

Nghe nói thế, Khương Lạc Thần không khỏi thấy có chút đau đầu.

Gương mặt của Giang Thần cũng rất lạnh, trách không được, thiếu nữ này lại lòng dạ độc ác, ra tay tàn nhẫn như thế, ra là biểu muội của Cố Trường Ca.

Lúc này, rất nhiều đạo thống thiên kiêu và nhân vật lớn, cũng vẻ mặt hứng thú nhìn xem bên này.

Trên bầu trời, cường giả Đại Thánh cảnh của Thái Hư thần tộc và cường giả Đại Thánh cảnh của Trường Sinh Cố gia hai bên đối lập, khí tức lướt sạch khắp nơi, vô cùng mạnh mẽ.

Dù là Trường Sinh Cố gia hay Thái Hư thần tộc, đều là những thế lực có nội tình thâm hậu, truyền thừa lâu đời ở Thượng giới.

Nhất là Trường Sinh Cố gia, vừa thần bí vừa mạnh, càng không cần nghi ngờ.

Bây giờ, giữa hai phe xảy ra xung đột, một lát nữa dù có phát sinh chuyện gì, đều được rất nhiều thế lực đạo thống hoan nghênh.

Khương Lạc Thần đương nhiên cũng cân nhắc đến chuyện này, trên khuôn mặt lạnh lẽo, có chút hơi khó xử, đâm lao phải theo lao.

"Hoàng tỷ, cứu ta."

Bây giờ, Khương Minh đã rơi vào trạng thái hoảng sợ, xong mọi chuyện, hắn cũng chưa từng nghĩ thiếu nữ bề ngoài như chẳng có bối cảnh nào này, vậy mà, lại là tiểu công chúa của Trường Sinh Cố gia.

Vậy, trước đó sao nàng lại hành động một mình, không ở cùng với người Trường Sinh Cố gia?

Cái này, làm hắn rất muốn chửi ầm lên.

Đương nhiên, bây giờ vẫn phải ngẫm xem, dùng cách nào mới sống sót được.

Hắn thật sự không muốn chết uất ức ở đây như thế.

"Buông Khương Minh ra, việc này chúng ta có thể từ từ nói."

Khương Lạc Thần nhướng mày, nếu Khương Minh chết ở chỗ này, sau này khi trở về, nàng cũng sẽ khó ăn rõ với hoàng thúc được.

Lúc này, giọng điệu của nàng cũng mềm nhũn rồi, không còn chút mạnh mẽ ương ngạnh như vừa nãy.

Cố Tiên Nhi lạnh lùng nhìn Khương Minh, bản thân nàng vẫn luôn thích độc lai độc vãng, vốn không định để gia tộc sau lưng liên lụy đến chuyện thế này.

Nhưng hiện tại, nếu mình giết Khương Minh, dù có thể dập được lửa giận nhất thời.

Nhưng lại sẽ làm xung đột giữa hai bênTrường Sinh Cố gia và Thái Hư thần tộc phát sinh, để đạo thống còn lại ngồi ngư ông đắc lợi, vỗ tay khen hay.

Nên sau khi suy tính, dù vẫn hơi không cam tâm, nhưng cuối cùng, nàng vẫn lựa chọn thả Khương Minh đi.

"Vừa rồi, đến cùng là xảy ra gì thế?"

Khương Lạc Thần lạnh lùng liếc qua Giang Thần, dưới cái nhìn của nàng, chuyện này thật sự là do Giang Thần.

"Chuyện là thế này.."

Lúc này, Giang Thần cũng không giấu được nữa, kiên trì nói hết mọi chuyện, trước sau một lần.

Vốn dĩ Khương Minh kiểu gì cũng sẽ ra tay, nhưng là vì nguyên nhân khối bi văn màu tím nhạt kia, kỳ thật cũng không liên quan tới hắn lắm.

Nếu cả bi văn kia Cố Tiên Nhi cũng không chiếm được, vậy rơi vào tay hắn, cuối cùng, đoán chừng cũng sẽ bị Khương Minh cướp đi.

Liên quan tới chuyện này, Giang Thần vẫn rất rõ ràng.

Vừa nghe xong, lông mày của Khương Lạc Thần không khỏi nhíu một cái, cũng tự biết đuối lý.

Vốn dĩ nguyên nhân xảy ra vụ xung đột này, hoàn toàn là vì Khương Minh.

Nàng cũng không phải loại người phân rõ tốt xấu.

Ngay lập tức, đang định mở miệng, nguyện để đền bù cho Cố Tiên Nhi một chút, bày tỏ lòng áy náy của mình.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Cố Tiên Nhi thả Khương Minh ra.

"Chuyện này, do chúng ta làm sai trước, vì áy náy, sẽ đền bù cho ngươi một chút, nhưng, ngươi phải buông tha Khương Minh."

Khương Lạc Thần mở miệng, nhượng bộ, âm thanh hòa hoãn hơn rất nhiều.

Kiểu người ngồi tít trên cao như nàng, đây là lần đầu lấy giọng điệu này nói chuyện.

Cố Tiên Nhi nhướng mày, lúc đầu đang định thả Khương Minh ra.

Nhưng, nghe bên kia nói thế, luôn cảm thấy lòng không thoải mái, như bản thân mình thiếu chút đền bù này của bọn hắn vậy?

Hơn nữa, nếu bằng lòng, vậy mọi người sẽ cho là nàng dễ bị khinh thường.

Chẳng lẽ, còn sợ Thái Hư thần tộc sao?

Ngay thời điểm trong lòng Cố Tiên Nhi xoắn xuýt, khó mà quyết định.

Thì xa xa trên bầu trời, bỗng nhiên truyền đến âm thanh nhàn nhạt.

"Giết hắn đi."

Hết chương 1002.
Bạn cần đăng nhập để bình luận