Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3503. Cũng là các bậc tiền bối tiên hiền sao?



Chương 3503. Cũng là các bậc tiền bối tiên hiền sao?




Thời không giữa hai người lặng im đổ sụp. Không nói một lời, Lăng Ngọc Linh một lần nữa ra tay.
Giữa bàn tay trắng muốt, thần huy lấp lóe, đạo tắc lưu chuyển, khí hỗn độn di chuyển rồi tan biến, giống như vũ trụ cuộn trào bao phủ. Một luồng thần uy rơi xuống có thể chôn vùi hết thảy vật chất.
Chưởng kích va chạm, thời không bị cắt đứt, tuế nguyệt bị san bằng, hết thảy vật chất bị sấy khô, vũ trụ trong chớp mắt thủng trăm ngàn lỗ.
“Không hổ là các bậc tiền bối. Cho dù không còn đỉnh phong cũng vẫn có thực lực như vậy.”
Bóng người mặc áo bào trắng cảm thán một câu, một cánh tay run lên, chính giữa tay áo, kiếm hà cuồn cuộn trùng thiên, vô biên vô hạn, phô thiên cái địa. Kiếm mang vô tận bay ra, gào thét hóa thành một mảnh kiếm hải bao phủ Lăng Ngọc Linh.
Ánh mắt Lăng Ngọc Linh vẫn đạm mạc như cũ. Ngọc thủ tinh tế giống như hóa thành một phương vũ trụ chống lại kiếm hải đang gào thét.
Ngay lúc đó, khí hỗn độn bắn ra từ ngọc thủ của nàng, diễn hóa vạn vật, sinh sôi không ngừng, khí tức đại đạo nồng đậm tràn ngập.
Nàng là một Đạo Tổ chân chính, đứng trên đỉnh chi thế, điểm hóa vạn linh, dạy bảo chúng sinh.
Ầm ầm!
Đằng trước hai người phát sinh vụ nổ lớn, giống như có cảnh tượng khai thiên tích địa đang diễn hóa, hỗn độn phá diệt, thế giới sinh ra cuối cùng lại trở về hư không. Chỉ trong mấy hô hấp, cả hai đã diễn dịch ngàn vạn loại đạo pháp.
Bên cạnh bọn họ, dòng sông thời gian hiển hóa, sau đó nhanh chóng đứng im rồi biến mất, bị bốc hơi hầu như không còn.
Quy tắc, đạo pháp thế gian đến cấp độ như bọn họ đã không còn bất kỳ ý nghĩa.
Nếu có tồn tại Đạo cảnh ở đây, tuyệt đối sẽ cả kinh không nói nên lời. Đây không phải lĩnh vực mà tồn tại Tổ Đạo cảnh có khả năng đạt đến.
Bọn họ giống như vạn đạo chi tổ chân chính. Đưa tay nhấc chân đã có thể diễn dịch, sáng lập một phương đại đạo.
Dưới đại đạo đó, lực áp bách rất mạnh, có thể tùy tiện đè chết sinh linh Đạo cảnh còn lại.
Trong dư ba giao thủ của bọn họ, không biết có bao nhiêu thế giới được dưng dục ra rồi vỡ vụn, ra đời rồi tiêu vong. Loại ba động đó chấn nhiếp dòng sông thời gian, lan tràn đến vĩ độ thời không vô tận.
Bên trong Thương Mang, không biết có bao nhiêu sinh lình cường hoành tuyệt luân đều cảm giác được, cũng đều chấn động không thôi.
Từ đằng xa, trên chiến trường chém giết giữa Phạt Thiên Minh và Chính Nhất Minh, vô số sinh linh và người tu hành đều kinh hãi dưới loại khí cơ đó, hai chân như nhũn ra, nhịn không được muốn xụi lơ xuống dưới.
Đây là một cuộc đối đầu thực sự giữa những tồn tại chí cường. Không giống với tồn tại Đạo cảnh chém giết trước đó, bọn họ có thể nói là người đứng trên đỉnh cao nhất có thể đếm trên đầu ngón tay ở Thương Mang.
Bất kỳ người nào ra tay cũng đều dễ dàng thay đổi chiến cuộc, ảnh hưởng đại thế.
Oành.
Lòng bàn tay người mặc áo bào trắng hiện ra một tòa linh linh bảo tháp, hào quang cửu sắc giao hội. Mỗi một tầng đều phun ra quang hoa khác biệt, sau đó ép xuống, ầm ầm vang lên, giống như muốn đè ép toàn bộ đại đạo dưới chân tháp.
Tòa tháp này vô cùng thần dị, sử dụng các loại trân bảo cổ lão cấp bậc đạo cảnh ngưng tụ thành, mặt ngoài chảy xuôi hào quang bất hủ, ký hiệu đại đạo lấp lóe. Chỉ xuất hiện một lát nhưng đã có thể sánh cùng vũ trụ, nhanh chóng trấn áp Lăng Ngọc Linh.
Lăng Ngọc Linh không hề sợ hãi, ánh mắt cũng không ba động.
Ầm.
Nàng cất bước mà đi, quân lâm thiên hạ, trong tay nặn ấn quyết, cứ như vậy mà hoành kích xuống, như muốn đánh xuyên tòa bảo tháp.
Tiếng nổ kinh hoàng nổ tung trong chớp mắt. Xuyên suốt lịch sử cổ xưa của thời không, tại vô số tiết điểm của thời gian đều nghe được âm thanh ngột ngạt. Bảo tháp hoành không mà đi, bị một chưởng của Lăng Ngọc Linh đánh bay.
Thời gian gợn sóng rung chuyển, quấy nhiễu vô số thời không.
Bóng Lăng Ngọc Linh và người thần bí mặc áo bào trắng tan biến giữa chư thế vũ trụ, sau đó xuất hiện bên ngoài, pháp lực ba động mênh mông, thẩm thấu tràn ngập tứ hải bát hoang, vô cùng kịch liệt.
Bên cạnh bọn họ, đủ loại dị tượng kinh khủng hiển hiện. Bí mật thiên địa sơ khai, cảnh tượng lượng kiếp giáng xuống, các đoạn thời kỳ cổ lão đều hiện lên bóng của hai người bọn họ.
Đây mới là cuộc chiến đỉnh cao nhất của Tổ Đạo cảnh.
Vô số cường giả của Phạt Thiên Minh và Chính Nhất Minh đều rúng động. Khi bọn họ nhìn thấy, ai nấy cũng đều kinh hãi.
“Có thể đại chiến cùng Ngọc Linh tiền bối lâu như thế, người áo bào trắng thần bí kia rốt cuộc là thần thánh phương nào?”
“Hắn ta cũng là các bậc tiền bối thời kỳ cổ lão sao?”
“Hay hắn ta chính là chủ mưu đằng sau Chính Nhất Minh?”
Trên từng chiến thuyền cổ lão, rất nhiều cao tầng Phạt Thiên Minh đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Trên chiến thuyền chở theo rất nhiều tồn tại cấm kỵ. Đám người Mộ Phù Quang, Đổng Tiên cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
Ở Phạt Thiên Minh, ngoài Cố Trường Ca, Lăng Ngọc Linh cũng được xem là một trong số ít nhân vật khiến cho bọn họ có cảm giác uy hiếp.
Nhưng bây giờ nàng lại gặp phải một đại địch, trong thời gian ngắn khó mà đánh bại được đối phương.
Hơn nữa, bọn họ có cảm giác, chỉ sợ bên trong Chính Nhất Minh vẫn còn có tồn tại cường hoành tương tự. Những người kia thâm tàng bất lộ chỉ để phòng bọn họ ra tay. Hết chương 3503.



Bạn cần đăng nhập để bình luận