Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 677: Bây giờ các ngươi muốn chết như thế nào?

Chương 677: Bây giờ các ngươi muốn chết như thế nào?

Trước lúc này, Cố Tiên Nhi cũng chỉ nghe qua một vài tin tức liên quan đến Tử Dương thiên quân, biết hắn hình như từng đứng đầu thượng giới, thực lực vô cùng cường đại.

Nhưng hai người trước đây chưa từng gặp nhau mà.

Nàng cảm thấy Tử Dương thiên quân nói đi ngang qua đây, mặc dù có chút trùng hợp, nhưng cũng không suy nghĩ sâu xa.

Chẳng lẽ vị cổ đại quái thai này, còn có thể cố tình ở chỗ này chờ nàng sao?

"Còn không mau nhận lỗi đi?"

Tử Dương thiên quân lần nữa hừ lạnh một tiếng, rất bất mãn.

Đám người Tống Phàm nghe thấy lời này của Tử Dương thiên quân, khuôn mặt càng tái nhợt, nhanh chóng xin lỗi Cố Tiên Nhi, vô cùng chật vật sợ hãi, tựa hồ rất e ngại Tử Dương thiên quân.

Thấy vậy, Cố Tiên Nhi chau mày, nhưng cũng không tiếp tục truy cứu cái gì.

Dù sao nàng cũng không phải là loại người cắn mãi không tha, đối phương đều đã trọng thương, phải trả giá lớn, còn nói xin lỗi nữa.

Nàng đương nhiên không thể lại trách tội.

"Vậy chuyện hôm nay cứ như vậy đi, các ngươi có thể cút đi, đừng ở chỗ này tiếp tục làm chướng mắt.”

Thấy vậy, lúc này Tử Dương thiên quân mới hài lòng gật đầu, phất tay để đám người Tống Phàm nhanh chóng cút đi.

Hôm nay sắp xếp tiết mục anh hùng cứu mỹ nhân dù cũ kỹ.

Nhưng xem như là lần đầu tiên hắn và Cố Tiên Nhi gặp nhau ở một đời này, hắn vẫn rất hài lòng.

Kiểu như này có vẻ hợp tình hợp lý, lại tự nhiên, mang theo sự việc cờ.

Hơn nữa rất ít người biết, thật ra Tống Phàm là tùy tùng của hắn.

Cho nên Tử Dương thiên quân cũng không sợ bị Cố Tiên Nhi phát giác ra được, tất cả đều do hắn sắp xếp, tự biên tự diễn.

Nghe vậy, đám người Tống Phàm thở phào một cái, như trút được gánh nặng, liền muốn rời khỏi nơi đây.

"Chậm đã.”

Nhưng mà, đúng lúc này, một âm thanh nhàn nhạt bỗng nhiên vang lên.

Trong hư không truyền đến một trận ba động mơ hồ, một nam tử bạch y, mặt mày lạnh lùng, sải bước xuất hiện.

"Cố mỗ cho phép các ngươi đi rồi sao?"

Thân ảnh Cố Trường Ca xuất hiện ở đây.

Âm thanh của hắn vẫn như trước không có chập chùng bao nhiêu.

Hắn không nhìn Cố Tiên Nhi ở bên cạnh đang có chút giật mình, mà nhìn về đám người Tống Phàm đang quỳ gối ở đằng kia.

Ánh mắt có vẻ rất lạnh lùng.

Lúc Cố Tiên Nhi đến thì Vương Trọng Vĩnh ở chỗ sơn môn kỳ thật cũng đã thông báo cho hắn.

Cố Trường Ca vốn làm biếng tới nhưng hắn cân nhắc với tính cách của nha đầu này, nếu như không đến vậy, thì không phải nàng sẽ bực bội và chạy đến trước mặt hắn, khiêu khích hắn a.

Kết quả vừa tới đã nhìn thấy cảnh tượng này.

Tên Tử Dương thiên quân này thật đúng là chán sống.

Tự biên tự diễn một tiết mục anh hùng cứu mỹ nhân, nha đầu ngu ngơ kia chưa kịp phản ứng, còn cho rằng đối phương vì muốn tốt cho nàng?

Xem ra mấy lão quái vật phí công dạy bảo rồi, nếu như thấy cảnh này còn không phải sẽ bị tức chết sao.

Cố Trường Ca cũng muốn mở thử đầu của nàng, xem bên trong đó rốt cuộc chứa cái gì.

Nhưng mà tên Tử Dương thiên quân này mà, hắn không để ý trước đó, bây giờ xem ra là người đại khí vận, thậm chí có cảm giác mơ hồ là khí vận chi tử ẩn giấu.

"Cố Trường Ca…”

Mà lúc này, thần sắc của Tử Dương thiên quân hơi biến đổi, trong lòng cảm thấy việc có chút không ổn, vượt qua sự khống chế của hắn.

Nhưng ngoài mặt vẫn là dáng vẻ kinh ngạc và tựa hồ không ngờ thân ảnh của Cố Trường Ca sẽ xuất hiện ở đây.

"Trường Ca thiếu chủ, sao ngươi lại tới đây?"

Hắn có chút giật mình hỏi, giống như không biết quan hệ giữa Cố Tiên Nhi và Cố Trường Ca.

"Cố Trường Ca…”

Trên khuôn mặt Cố Tiên Nhi chợt lóe lên thần sắc vui vẻ, nhưng rất nhanh lại khôi phục sự băng lãnh, lạnh lùng hừ một tiếng: “Ngươi tới đây làm gì?"

"Không phải không tới đón ta sao?"

Nhưng Cố Trường Ca căn bản không để ý tới nàng, ánh mắt của hắn lộ ra vẻ lạnh lùng, nhìn xuống đám người Tống Phàm.

Mà bọn người Tống Phàm ngay lúc Cố Trường Ca xuất hiện, trên mặt liền tái nhợt như tuyết, mất hết huyết sắc.

Nếu như thần sắc vừa nãy là giả vờ thì bây giờ ánh mắt của bọn hắn là thật sự sợ hãi.

Ngay cả thần hồn cũng không nhịn được phát run.

Dưới ánh nhìn của Cố Trường Ca, bọn hắn cảm thấy linh hồn như muốn vỡ nát, giống như còn không bằng loại sâu kiến.

Cố Trường Ca luôn khiến bọn hắn sợ hãi hơn bất kỳ kẻ nào!

Theo bản năng, bọn hắn muốn nhìn về phía Tử Dương thiên quân, nhưng lại không dám.

Dù sao việc vậy chẳng khác nào kế hoạch của Tử Dương thiên quân bị bại lộ, tạo thành hậu quả đáng sợ không kém.

Mà lúc này, Cố Trường Ca lên tiếng lần nữa, nhàn nhạt hỏi: “Các ngươi nhận ra Cố mỗ sao?"

Ánh mắt của hắn nhìn xuống đám người Tống Phàm, thần sắc không có chút gợn sóng nào.

"Nhận... nhận ra...”

Đám người Tống Phàm chỉ cảm thấy da đầu tê dại, xương sọ đều sắp bị xé ra, toàn thân phát lạnh, sợ hãi tới cực điểm, âm thanh phát run trả lời.

Chân Tiên thư viện ai mà không biết Cố Trường Ca chứ?

"Nhận ra thì tốt.” Cố Trường Ca gật đầu, ngữ khí vẫn hời hợt như cũ: “Vậy nhận ra nàng hay không?"

Hắn chỉ hướng về phía Cố Tiên Nhi ở bên cạnh đang lườm hắn.

Thần sắc của đám người Tống Phàm trở nên càng thêm hoảng sợ, giờ khắc này thậm chí lộ ra tuyệt vọng.

"Hiện tại nhận ra rồi...”

Bọn hắn miễn cưỡng cũng chỉ dám nói như thế.

"Hiện tại nhận ra rồi? Vậy không tính là quá muộn.”

Cố Trường Ca nhàn nhạt nói: “Nhưng mà Cố mỗ trước đó từng nói, trừ ta ra thì không ai có thể bắt nạt nàng. Vậy nên bây giờ các ngươi muốn chết như thế nào?”

Nghe được chữ “Chết", cơ thể của đám người Tống Phàm không khỏi run lên, thần hồn run rẩy, càng thêm sợ hãi và tuyệt vọng.

Chữ “Chết” trong miệng Cố Trường Ca cũng không phải là đang nói đùa với bọn hắn.

Nhất thời, tất cả mọi người đều bị dọa dến run rẩy, nói cũng không dám nói, suýt chút nữa dập đầu khóc rống.

Hết chương 677.
Bạn cần đăng nhập để bình luận