Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2507: Các ngươi sẽ phải trả giá đắt

Chương 2507: Các ngươi sẽ phải trả giá đắt

Trước khi hạ xuống Đạo Xương chân giới, Viên Thiền cổ tăng còn cho rằng Ma Chủ kia cùng lắm đã chạm đến ngưỡng cửa Đạo cảnh, không thể vượt qua đại đồ đệ của hắn được.

Hiện giờ vừa thấy, thực lực cỡ này chắc chắn không thể giống như đánh giá của hắn được.

“Pháp thân của Vĩnh Sinh đạo quân đại nhân cũng không có cảm giác đàn áp mạnh mẽ như vậy…” Trong lòng Viên Thiền cổ tăng hiện ra đủ mọi suy nghĩ và chấn động sâu sắc.

“Mọi người nhanh chóng rút đi, nơi đây không thể ở lâu được.”

Mà bên kia, Trọc U đang giao chiến với Cố Vô Vọng cũng thay đổi sắc mặt, ánh mắt khó nén hồi hộp, bất an, nàng đành phải lớn tiếng hạ lệnh cho đại quân bỏ chạy.

Khoảnh khắc Cố Trường Ca hiện thân, nàng đã cảm thấy bất thường.

Cảm giác bị khóa chặt kinh khủng bao vây lấy nàng, ánh sáng cũng đang không ngừng run rẩy.

Cuối cùng nàng cũng hiểu được cảm giác bất an trước khi đến Đạo Xương chân giới xuất phát từ đâu, là đến từ chính thân ảnh trước mắt này, đây còn chưa phải chân thân, chỉ là từng đạo pháp thân đã khiến nàng xuất hiện cảm giác kinh khủng như vậy.

Nếu như chân thân đến thật thì đó chắc chắn là thứ không thể tưởng tượng nổi.

“Ha ha, lúc này biết hối hận rồi chứ? Đáng tiếc đã muộn, lão phu từng nói các ngươi sẽ trả giá đắt cho việc làm của chính mình.”

“Ngươi đã rước lấy tai hoạ vô tận cho nền văn minh phía sau ngươi, ngươi là tội nhân của nền văn minh chính mình.”

“Văn minh của các ngươi sẽ phải trả một cái giá không thể tưởng tượng nổi bởi vì những việc làm này, đặc biệt vừa rồi các ngươi còn chạm đến điểm mấu chốt của hắn.”

Cố Vô Vọng vẫn điềm tĩnh như trước, hắn cười phá lên, quét sạch buồn bực và áp lực, tựa như trào phúng, lại tựa như vui sướng khi người khác gặp họa.

Tiếng cười giòn tan như tiếng chuông lớn truyền khắp các mảnh vũ trụ khiến đại quân của Đạo Xương chân giới cũng phấn chấn cả lên.

Ầm!

Hắn đánh ra toàn lực khiến thời không vạn cổ gào thét, vô số trật tự đại đạo bị ngưng luyện, đồng loạt nhấm chìm khoảng không phía trước. Có hàng tỷ đạo tựa như đại đạo trật tự chi hải đang hóa thành lồng giam, không cho đám người Trọc U thoát thân.

Trọc Hoa, một Chí cường giả chỉ yếu hơn Trọc U một chút của Tiên Linh văn minh không thể không dốc toàn lực chiến đấu, vẻ mặt cũng vô cùng sợ hãi và bất an.

Bởi vì giờ khắc này, hắn cảm nhận được ánh mắt của nam tử trẻ tuổi thần bí đang nhìn về phía chiến trường của bọn hắn, nhìn về phía Trọc U, cũng nhìn về phía hắn.

Sau sự yên lặng tức khắc của chiến trường, trận đại chiến lại bùng nổ một lần nữa.

Ánh sáng vô tận xông thẳng lên trời, đại quân như nước lũ, ùn ùn như biển lớn đang bao trùm lên mọi thứ. Đạo Xương chân giới vừa thay đổi thế đối kháng, muốn phản công lại đại quân đang rút đi của Tiên Linh văn minh.

“Cố Trường Ca...”

Mà bên kia, giờ khắc này, Cố Tiên Nhi cũng có chút ngơ ngác mà nhìn cảnh tượng trước mắt, dường như nàng còn chưa kịp phản ứng lại.

Nàng thật sự không ngờ Cố Trường Ca vẫn luôn ở bên cạnh mình.

Không đúng, phải là vẫn luôn để lại thủ đoạn bảo hộ bên cạnh nàng.

Vừa rồi nàng đã nghĩ, sợ rằng lúc này Cố Trường Ca đã thật sự rời khỏi Đạo Xương chân giới, không ở đây nữa. Nhưng chỉ trong chớp mắt, ngay lúc tính mạng nàng gặp nguy hiểm, hắn lại xuất hiện.

Mũi nàng đỏ lên, trong lòng bỗng có cảm giác chua xót, cảm động, và ấm áp. Cách mấy trăm năm, cuối cùng nàng cũng gặp lại hắn, còn là dùng cách như vậy để gặp lại.

Cố Tiên Nhi không nhớ rõ là bao nhiêu lần rồi.

Mỗi lần trong lúc nàng nguy nan, hắn đều xuất hiện như một đấng cứu thế, đứng ở trước mặt nàng, che chắn cho nàng.

Lúc ở Tiên Cổ đại lục cũng như vậy, ở Thiên Lộc Thành của Bát Hoang Thập Vực cũng như thế. Mà nay ở trên chiến trường Thương Mang, hắn vẫn như vậy, chưa bao giờ thay đổi, luôn có đủ các thủ đoạn bảo vệ an nguy của nàng.

Nhìn thấy cảnh này, Tiêu Nhược Âm ở bên cạnh cũng phản ứng lại, trong mắt có cảm giác ngưỡng mộ khó nói thành lời. Lúc nàng gặp nguy hiểm, hắn có thể giống như bây giờ, cường thế xuất hiện, một tay tiêu diệt Tiên Đế, kinh sợ thiên hạ hay không?

Chẳng qua nàng vẫn trầm giọng nói:

“Xem ra chúng ta đã an toàn, vừa rồi ta ra tay có hơi dư thừa.”

Cố Tiên Nhi liếc nhìn nàng, có chút muốn nói lại thôi.

Trong lúc nhất thời, nàng cũng không biết phải nói như thế nào, việc Tiêu Nhược Âm hiện thân cứu nàng khiến nàng rất cảm động.

Chẳng qua giữa Tiêu Nhược Âm và Cố Trường Ca luôn có dây dưa không rõ, điều này khiến nàng có chút bực bội khó hiểu.

Đại Hồng Điểu lại thở phào nhẹ nhõm, dường như nó hoàn toàn không cảm thấy bất ngờ, vẫy cánh trên không trung, tràn đầy hưng phấn nói:

“Tiên Nhi, ta đã nói tên khốn Cố Trường Ca này chắc chắn sẽ không để ngươi xảy ra chuyện mà. Tuy rằng đây chỉ là pháp thân hắn để lại nhưng bảo vệ ngươi vẫn dư sức.”

“Những tên Tiên Linh văn minh này sẽ phải trả giá đắt...”

Giờ khắc này, trong lời nói của nó đều tràn ngập cảm giác vui sướng khi người khác gặp họa, chút lo lắng, sợ hãi vừa rồi đã bình tĩnh lại như được uống thuốc an thần.

Hết chương 2507.
Bạn cần đăng nhập để bình luận