Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 956: Mỗi người một tay, tiến vào bên trong

Chương 956: Mỗi người một tay, tiến vào bên trong

"Cố Trường Ca, ta làm quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi."

Đối mặt với một chưởng tuỳ tiện có thể nghiền bản thân thành thịt nát này, khuôn mặt của Giang Thần tuyệt vọng, vẫn nhịn không được gào lên.

Ầm ầm! !

Bầu trời run rẩy, tựa như muốn nổ tung.

"Đi mau!"

Ngay giờ phút ngàn cân treo sợi tóc này.

Một hắc bào lão giả bỗng xuất hiện, khuôn mặt lạnh lẽo, nhưng trên người lại lưu chuyển uy áp kinh khủng của Thánh Cảnh.

Hắn vung ống tay áo lên, chặn một chưởng đang nghiền ép rơi xuống này, cùng lúc đó, một phát bắt được Giang Thần đang tràn ngập tuyệt vọng, thân ảnh nhanh chóng chạy về phía Tử Sơn.

Hiện tại, với Giang Thần mà nói, con đường phía trước đã mù tịt, đường lui duy nhất chính là Tử Sơn sau lưng.

"Hắc bào tiền bối."

Giang Thần mở to hai mắt nhìn, hoàn toàn không ngờ, trong lúc hắn đang tuyệt vọng nhất, tiền bối áo bào đen kia lại lần nữa xuất hiện, đến đây cứu hắn.

Giờ phút này, hắn rất xúc động, vô cùng cảm động.

"Đơn giản chính là ngu xuẩn, Cơ gia huynh muội vốn cũng không thể tin, thế mà, ngươi còn ngu xuẩn dẫn đường cho bọn hắn như thế, hiện tại thấy hối hận rồi à?"

Hắc bào lão giả đơn giản dùng một giọng điệu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, hận không thể một bạt tai tát chết Giang Thần vậy.

Nhưng lời nghe như thế, động tác hắn vẫn rất nhanh.

Nắm Giang Thần lên, nhanh chóng bỏ chạy vào trong Tử Sơn, hóa thành một tia sáng màu tím, chỉ trong nháy mắt đã biến mất không thấy đâu.

"Người này, đến cùng là ai?"

"Nếu khí tức vừa rồi không sai, hẳn là một vị Đại Thánh đi?"

Bỗng nhiên xuất hiện một màn này, làm tất cả mọi người kinh ngạc.

Ai cũng không nghĩ tới, phía sau Giang Thần lại còn ẩn giấu một người mạnh như thế, vào lúc mấu chốt cứu hắn đi.

Mà hắc bào lão giả đó có lá gan thật lớn, dám quang minh chính đại cứu Giang Thần từ tay Cố Trường Ca như vậy.

Loạt hành động này, không khác gì quyết tâm muốn chọc vào Cố Trường Ca.

Bọn hắn cũng không biết, hắc bào lão giả kia là thần thánh phương nào, nhưng, dù hắn thân là Đại Thánh, nếu đã chọc vào Cố Trường Ca, chỉ sợ cũng còn một con đường chết.

Cũng như trước đó nói như thế, thượng giới lớn như vậy, sẽ không còn nơi nào hắn sống yên ổn được.

"Sau lưng Giang Thần lại còn ẩn giấu một Đại Thánh cảnh thế này, trách không được, lúc ấy, dù hắn tràn đầy vẻ lo lắng, vẫn còn dám trò chuyện với chúng ta."

"Chỉ là, mục đích hắn gia nhập vào Thần Khư môn, đến cùng là gì? Chẳng lẽ đã sớm biết nơi của Chưởng Thiên Tháp, cố ý tới đây, sau đó làm những chuyện kia, cũng chỉ là giấu tai mắt người khác?"

Cơ Nghiêu Tinh nhíu mày, trong lòng hiện lên suy nghĩ, mắt nhìn vẻ sắc Cố Trường Ca đang hơi trầm xuống, cũng không dám mở miệng hỏi thăm vào lúc này.

"Xin chủ nhân thứ tội."

Vừa rồi sinh linh có bộ dáng Dạ Xoa xuất thủ, thấy thế lập tức muốn quỳ xuống nhận tội, dù sao cũng do hắn sơ ý chủ quan, mới để tên hắc bào lão giả kia hiện thân, cứu đi Giang Thần.

Cố Trường Ca khoát tay áo, vẻ mặt khôi phục lại tự nhiên nói, “Không cần quan tâm, không phải lỗi của ngươi, xem ra người phía sau tên Giang Thần này có thực lực, mới dám nói như thế."

"Có chỗ dựa là một vị cường giả Đại Thánh cảnh đó, xem ra đoạn thời gian này, đã có không ít cơ duyên."

Nghe nói thế, Nguyệt Minh Không nhìn hắn một cái, nàng luôn cảm giác, trong lời Cố Trường Ca nói như có thâm ý.

Vừa rồi lúc tên hắc bào lão giả kia xuất hiện, vẻ mặt hắn hình như không chút rung động nào, cũng không chút thay đổi, hiển nhiên đã sớm dự liệu được màn này.

Cho nên, trong lòng nàng nhịn không được hơi suy đoán, nếu Giang Thần này là quân cờ Cố Trường Ca đã sớm sắp xếp ổn thỏa, vậy tên hắc bào lão giả này thì sao?

Nghĩ tới đây, sau lưng nàng cũng nhịn không được bị dọa, lại đổ mồ hôi lạnh tiếp.

Quả nhiên, một khi bị Cố Trường Ca để mắt tới, sẽ là ác mộng kinh khủng nhất, cả đời cũng khó có thể thoát được.

"Phía sau Giang Thần hắn vậy mà còn có tồn tại một vị Đại Thánh cảnh."

Cơ Sơ Nguyệt qua nửa ngày mới phản ứng được, chẳng biết tại sao, sau lưng cũng tràn ra một luồng hơi lạnh.

Vậy mục đích Giang Thần gia nhập Thần Khư môn, đến cùng là cái gì? Từ hành động nãy mà xem, vị hắc bào lão giả này, rất có thể là người hộ đạo của hắn.

"Cái này, trong Tử Sơn cực kì nguy hiểm, xem như Giang Thần có đi vào, cũng là mười phần chết chắc, khó có thể sống, mà ta thấy gần như không còn con đường nào có thể đi vào Tử Sơn đằng sau, ngoại trừ lối đi duy nhất ở nơi này của chúng ta."

"Xem như hắn may mắn chạy từ trong đó ra, cuối cùng cũng phải rời đi từ nơi này."

Lúc này, Trần Ngưng Nhi nhịn không được mở miệng nói, dự đoán Giang Thần sẽ khó mà thoát.

Bọn hắn chỉ cần canh giữ chỗ lối vào Tử Sơn, chờ đến lúc bản thân Giang Thần tự chui đầu vào lưới, là tốt rồi.

Nhưng, nghe nói như thế, Cơ Nghiêu Tinh lại lắc lắc đầu, thấp giọng nói, "Tuy địa thế trong Tử Sơn hiểm trở, là một không gian tự vận thành, nguy hiểm cũng nhiều, nhưng Giang Thần lại là Thần Nguyên Sư, có không ít thủ đoạn huyền ảo khó lường, không chừng còn giúp hắn tìm được đường sống nào tốt hơn trong đó."

"Trước kia, lúc ta vào Tử Sơn dò xét một phen, thấy trong đó có không ít sinh linh cổ lão trấn áp, càng đến gần trong Tử sơn, những sinh linh kia càng mạnh, thậm chí còn mạnh hơn cả tồn tại Thánh Cảnh."

Hắn cũng không thấy Giang Thần sẽ chết ở đó, nếu như không phải Giang Thần, cho tới giờ, đoán chừng bọn hắn cũng tìm chưa được vị trí của Chưởng Thiên Tháp.

Nên, hắn đoán rất có thể Giang Thần đã nắm chắc cái gì đó, mới dám bỏ chạy vào Tử Sơn như vậy.

"Chưởng Thiên Tháp đã ở trong Tử Sơn, vậy dù là đào ba thước đất, ta cũng phải tìm ra. Chỉ là một Giang Thần thôi, không đáng lo lắng."

Nghe nói như thế, Cố Trường Ca lơ đễnh cười cười.

Nói phía sau hắn rất nhiều tùy tùng, nhao nhao hóa thành tia sáng, xông lên trời, thân ảnh phóng tới trong Tử Sơn, cũng không muốn tiếp tục phí thời gian ở đây.

Mà hai người Cố Trường Ca và Nguyệt Minh Không, lại không định bước vào bên trong.

"Nếu đã như vậy, hãy để Ngưng Nhi điều động người dưới tay, tiến đến dò đường trong Tử Sơn, thuận tiện giúp Trường Ca thiếu chủ bắt Giang Thần kia."

Thấy một màn này , vẻ mặt của Trần Ngưng Nhi nghiêm lại, vội mở miệng nói, sau đó bắt đầu phân phó đám người dưới tay.

Cơ Nghiêu Tinh và Cơ Sơ Nguyệt liếc nhau, cũng không dám trì hoãn, bắt đầu phân phó tâm phúc, phải chạy sâu vào trong Tử Sơn tìm Chưởng Thiên Tháp, đồng thời truy bắt Giang Thần.

Qua một khoảng thời gian, từng tia quang hoa từ nơi đây, chói lọi kinh người, tuy đám người biết trong Tử Sơn trùng trùng nguy hiểm, nhưng cũng không dám chống lại Cố Trường Ca ngay lúc này, vội vàng đi vào trong, không trì hoãn.

Dù là làm người hay công cụ, giờ còn quan trọng hơn sao?

Rất nhanh, chỉ còn lại hai người Cố Trường Ca và Nguyệt Minh Không, ngay cả Cơ gia huynh muội, cũng đã vào trong đó, không chọn ở lại bên ngoài.

Hết chương 956.
Bạn cần đăng nhập để bình luận