Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1710: Thời gian ba ngày

Chương 1710: Thời gian ba ngày

“Có lẽ thời điểm siêu thoát cũng chính là lúc bước vào Tiên cảnh, dù sao Thiên Đạo cũng là một dạng tồn tại khác với tu sĩ chúng ta, thiên sinh địa dưỡng lại còn được phù hộ, quá trình trưởng thành không cần phải gặp đủ loại khó khăn trắc trở.”

Một vị cường giả có bối phận cực kỳ cổ lão mở miệng, giọng điệu nặng nề kèm theo lo lắng.

Dù sao thì ở thượng giới bây giờ cũng chưa từng nghe nói có tồn tại Tiên đạo xuất hiện, nếu chuyện này là thật thì rất có khả năng thượng giới sẽ bị uy hiếp.

“Như vậy xem ra, Kẻ thành đạo của các tộc chúng ta biến mất nhất định là có liên quan đến chuyện này.”

“Vậy thì chúng ta vẫn nên đi tìm hiểu về Kiếm Huyền đại thế giới một lần nữa mới được.”

Lúc này Trưởng công chúa của Đại Du tiên triều là Du Phi Nhã nhíu mày, giống như đang nghĩ tới điều gì đó, nàng không khỏi thở dài.

Lời này vừa rơi xuống lập tức khiến đám cường giả của các thế lực đạo thống động tâm. Bọn hắn rối rít đưa mắt nhìn nhau, cảm giác rất có khả năng.

Thật ra bọn hắn cũng không muốn tin Cố Trường Ca là kẻ đã ra tay giết lão tổ của bọn hắn.

Ngược lại là nguyện ý tin tưởng vì duyên cớ nào đó mà tổ tiên mới bị vây khốn trong Kiếm Huyền đại thế giới, không có cách nào ra ngoài.

Trong địa lao, tất cả mọi người đều kinh ngạc và khiếp sợ vì lời nói của Du Phi Nhã.

Bọn người Dịch Kiếm Tiên, Tuyết Kiếm Tiên cũng trợn tròn mắt, sau lưng không kiềm chế được toả ra hàn khí.

Bọn hắn vậy mà lại tận mắt chứng kiến Cố Trường Ca ra tay đánh chết mấy Thành đạo giả kia.

Trong đó bao gồm một lão Hoàng tổ sau lưng Du Phi Nhã, thế mà nàng lại làm bộ như không nhìn thấy, còn định dẫn theo những người khác hạ giới.

Rốt cuộc nàng có ý gì?

“Với tình huống hiện tại, đúng là chư vị tiền bối vẫn còn một chút hy vọng.” Cố Trường Ca nghe xong bèn mỉm cười, dường như cũng không ngoài ý muốn.

Hắn không nghĩ Du Phi Nhã sẽ nói như vậy, nhưng như thế cũng tốt, có thể khiến tu sĩ của tất cả các thế lực ở đây biến thành chất dinh dưỡng hiến tế.

“Phải chăng là bị vây ở nơi nào đó?”

Lời này của Du Phi Nhã khiến cho cường giả của các phương thế lực đạo thống rơi vào suy tư.

Nếu như còn sót lại một tia hy vọng thì bọn hắn cũng muốn gặp lại lão tổ đã vẫn lạc ở nơi đó.

“Xem ra sớm muộn gì cũng phải đến Kiếm Huyền đại thế giới thăm dò một lần nữa.” Một vị cường giả của Thần Linh Sơn nói, gật đầu ra quyết định.

Nghĩ tới đây, rất nhiều người đều muốn lui xuống, định bụng sẽ phân phó nhân thủ hạ xuống Kiếm Huyền đại thế giới.

Nơi đó xảy ra tai hoạ lớn như thế, máu lửa vương vãi khắp nơi, đúng là thời cơ tốt để bọn hắn thừa dịp loạn mà đến.

Tiếp theo, rất nhiều thân ảnh rời khỏi địa lao, chỉ còn lại người của Đại Du tiên triều và Cố Trường Ca.

“Các ngươi đi đi.”

Cố Trường Ca khẽ gật đầu, ống tay áo khẽ lay động, một trận gió nhẹ lướt qua phá tan cấm chế trên người Dịch Kiếm Tiên và Tuyết Kiếm Tiên.

“Cái này…”

“Cố công tử, đây là ý gì?”

Bọn hắn không khỏi cảm thấy khiếp sợ, nhất thời không hiểu dụng ý và hành động của Cố Trường Ca. Cả đám ngơ ngác nhìn nhau, ai nấy đều nhìn thấy vẻ nghi hoặc và khó hiểu ở trong mắt đối phương.

Cố Trường Ca vậy mà lại không giết bọn hắn, ngược lại còn giải cấm chế trên người bọn hắn, không lẽ hắn muốn thả người?

“Kiếm Huyền đại thế giới xảy ra đại họa, sinh linh đồ thán. Các ngươi thân là Chí cường giả của giới này, đây là lúc các ngươi phát huy sức mạnh và tác dụng của chính mình.”

Cố Trường Ca thản nhiên nói, thiên địa là lò luyện còn chúng sinh là chất dinh dưỡng.

Đám Lục Địa Kiếm Tiên này là tế phẩm tốt nhất, đúng là sẽ phát huy tác dụng vào đúng thời điểm.

“Đa tạ Cố công tử hôm nay đã không giết bọn ta.”

“Nếu ngày sau có cơ hội, nhất định sẽ báo đáp ơn nghĩa.”

Nghe Cố Trường Ca nói vậy, ban đầu bọn người Dịch Kiếm Tiên thoáng sững sờ, sau đó biểu tình có chút phức tạp, chắp tay cung kính nói.

Bọn hắn không hề biết giờ đây Thiên Đạo ý chí đã bị Cố Trường Ca khống chế, cứ tưởng rằng Cố Trường Ca nhân từ nương tay, không muốn tiếp tục chém giết nữa.

Trong lòng bọn hắn cảm thấy hổ thẹn bởi vì trước kia nghĩ rằng Cố Trường Ca lòng dạ sâu không thấy đáy, thủ đoạn tàn nhẫn vô tình, quả là bọn hắn đã lấy lòng tiểu nhân đo bụng quân tử.

Nếu Cố Trường Ca đã hạ lệnh, vậy thì cường giả của các thế lực đạo thống cũng không dám tiếp tục làm khó bọn người Dịch Kiếm Tiên, đành phải trơ mắt nhìn bọn hắn được thả ra, rời khỏi cổ chiến thuyền, trở về Kiếm Huyền đại thế giới.

Có điều so với bọn người Dịch Kiếm Tiên thì Lâm Ân lại không được may mắn như thế.

Cố Trường Ca tiện tay đập chết hắn, một chiếc Thiên Đạo bảo rương vàng óng rơi ra ngoài. Cố Trường Ca tiện tay nhặt lấy, trừ một chút giá trị thiên mệnh đó ra thì hắn không để ý đến thứ gì khác.

“Phi Nhã sẽ tiếp tục tạo ra phong thanh, để các thế lực đạo thống cử người đi xuống giới kia.”

Thấy một màn như vậy, Du Phi Nhã không khỏi giật mình, nhưng nàng cố kiềm chế nỗi sợ hãi cung kính đáp.

Sau khi trải qua những chuyện này, nàng đã nhận ra bản chất thật sự của Cố Trường Ca, ẩn dưới vẻ ngoài tuấn tú phong nhã như tiên lại là sự tàn nhẫn vô tình, không từ thủ đoạn.

Vậy mà lúc trước nàng lại có chút tò mò đối với hắn, thậm chí còn nảy sinh lòng ngưỡng mộ, giờ đây Du Phi Nhã chỉ muốn kính sợ mà tránh xa.

“Ba ngày, ta chỉ cho ngươi ba ngày. Ba ngày sau tất cả mọi người đều phải xuống Kiếm Huyền đại thế giới.” Cố Trường Ca lạnh nhạt nhìn nàng, dường như hắn biết trong lòng Du Phi Nhã đang nghĩ cái gì.

Khoảng thời gian ba ngày cũng là vừa đủ, cuối cùng thì trận hiến tế này cũng nên đến rồi

Ngay khi đến thời điểm, hắn sẽ không tiếp tục chờ đợi.

Du Phi Nhã cung kính đáp: “Vâng, thời gian ba ngày ta cũng có thể xong việc.”

Cố Trường Ca nghe vậy thì gật đầu, thân ảnh hoá thành một đạo quang vũ, biến mất tại chỗ không nhìn thấy gì nữa.

Hết chương 1710.
Bạn cần đăng nhập để bình luận