Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1172: Mỗi người một mưu tính

Chương 1172: Mỗi người một mưu tính

"Có phải hắn vẫn còn ngây ngốc chờ ta đi trở về?" Sau khi tách ra với đám người Kim Thiền Phật Tử, Cố Trường Ca xuất hiện ở trên một ngọn núi nhỏ dưới đáy vực, thần sắc mang theo nhàn nhạt trào phúng.

Việc mà Kim Thiền Phật Tử có thể nghĩ tới thì đương nhiên hắn cũng có thể nghĩ ra. Giống như Kim Thiền Phật Tử không muốn cho hắn đi theo, Cố Trường Ca cũng đồng dạng không muốn cho đối phương đi theo mình, hắn có một giọt chân huyết ở đây, vừa vặn nhân dịp này đi lấy nó về.

Còn về thiền y mà Kim Thiền Phật Tử tìm kiếm, Cố Trường Ca ngược lại không vội vàng, cho dù Kim Thiền Phật Tử tìm được thì hắn cũng có thủ đoạn khiến hắn giao ra.

Giọt chân huyết giấu ở Táng Ma Uyên ẩn chứa năng lượng không thể tưởng tượng. Thực lực hiện tại của hắn đoán chừng rất khó dung hợp, cho dù lấy Đại Đạo Bảo Bình cưỡng ép thôn phệ luyện hóa cũng không được.

Nhưng nếu chỉ là thu hồi thì rất là đơn giản, dung hợp cũng chỉ là vấn đề thời gian thôi.

Cố Trường Ca bước tới, đi về phía khu vực càng thêm đen tối. Dao động khủng bố triển lộ, đây là uy thế thuộc về Chí Tôn, toàn bộ sinh linh dù cách xa hắn cũng đều nơm nớp lo sợ, có một loại cảm giác như cơ thể sắp nổ tung.

Ở trong quá trình này, không thiếu đại ma Chuẩn Chí Tôn cảnh xuất hiện, nhưng mà cuối cùng bọn chúng đều run rẩy không dám tới gần, phủ phục tại chỗ.

Bây giờ tu vi của Cố Trường Ca chỉ còn nửa bước nữa là tới Chuẩn Đế cảnh, Chuẩn Chí Tôn ở trước mặt hắn cũng chẳng khác gì sâu kiến.

Giờ khắc này, bọn chúng cảm giác giống như đang cúng bái Chân Long, chỉ cần một luồng uy áp của đối phương là có thể chấn vỡ bọn hắn.

Đất đai trước mắt đã biến thành một màu tím đen, giống như được nhuộm từ vô số máu tươi, ma khí tràn ngập, khắp nơi quạnh hiu.

Nơi này rất kỳ dị, có thể nhìn thấy từng ngôi sao trời bị đánh nát thậm chí còn nguyên vẹn rơi xuống ở chỗ này, tạo nên từng cái hố to khủng bố.

Cố Trường Ca xâm nhập nơi đây cũng không cảm giác được khí tức của Thiền Hồng Y, hắn cảm thấy nàng hẳn là đang ở phía mà Kim Thiền Phật Tử đi tới, còn nơi mà hắn đứng chính là chỗ mà giọt chân huyết kia rơi xuống.

Càng đi vào sâu thì Cố Trường Ca càng cảm giác như vào chỗ không người.

Nơi này thậm chí còn có một số bia văn rất cổ xưa, không biết từ đâu rơi xuống, có cái hoàn chỉnh, cũng có cái vỡ vụn nứt thành từng mảnh.

Cố Trường Ca tùy ý nhìn thoáng qua, rất nhanh đã không có hứng thú.

Chỗ sâu trong Táng Ma Uyên có động thiên khác, cương vực nơi này có thể nói là vô tận.

Dư uy của giọt chân huyết kia đã cải biến thiên địa quy tắc ở đây, dẫn đến hoàn cảnh nơi này bất đồng với đại đạo, thậm chí có thể bắt gặp trên đầu có rất nhiều sao trời hiển hiện, tinh hà cuồn cuộn, thiên cơ hỗn loạn.

Loại cảnh tượng này rất doạ người, nơi đây đã được sáng tạo như là một thế giới độc lập.

Cuối cùng Cố Trường Ca đã đi tới chỗ sâu nhất.

Đây là một mảnh hải dương đỏ rực như lửa, có thể gọi là Huyết Hải, vô biên vô hạn, ma khí nồng nặc, cuồn cuộn ngập trời, phát ra vầng sáng huyết sắc mịt mờ, một sợi quy tắc chí cường đan chéo cô động ở trong đó.

Nếu như nhìn xuống từ trên cao, thậm chí có thể thấy từng bọt khí hiển hiện trong đó, cuồn cuộn thăng nhập không trung, giống như ẩn chứa một thế giới cổ xưa.

Đến nơi đây, cho dù là hắn thì cũng có loại cảm giác cơ thể muốn nứt ra, có thể thấy được khí tức của mảnh Huyết Hải này khủng bố đến mức nào, có thể gọi là hung uy cái thế.

Cho dù là Thành đạo giả cũng sẽ biến sắc, không dám tùy tiện tới gần.

Nhưng khi khí tức của Cố Trường Ca hiển lộ ra loại cảm giác cơ thể muốn nứt ra dần dần biến mất, dù sao thì cả hai cũng đồng tông.

Cùng lúc này, ở một nơi cách đó không xa, có vài hình bóng hiển hiện rất là mơ hồ, khí tức vô cùng kinh khủng.

Nhưng mặt mũi của bọn nó lại không phải là Nhân tộc, rất là kì dị, giống như là do các loại sinh vật ghép lại mà thành, chúng nó có đầu người thân thú, cũng có đầu thú thân người.

Lúc này bọn chúng đang nhìn chằm chằm vào Cố Trường Ca, ánh mắt kinh nghi bất định, đồng thời có kính sợ, còn có thần phục.

Đây là một loại cảm giác phát ra từ trong đáy lòng, bởi vì bọn chúng chính là Ngưu Linh kinh khủng do mảnh Huyết Hải này dựng dục ra, ở Táng Ma Uyên này đã có thể xưng bá một phương, hiếm người địch lại. Ma vật còn lại trong mắt đám Ngưu Linh này cũng chỉ là đồ ăn thôi.

Cố Trường Ca chú ý tới gần đó, nhưng hắn cũng không quản nhiều.

Hắn hơi nhắm mắt lại, đi tới bên cạnh Huyết Hải.

Giờ khắc này, Huyết Hải trước mắt Cố Trường Ca đang sôi trào, có huyết quang ngập trời xông ra, giống như đang hoan hô nghênh tiếp chủ nhân của mình.

"Hô!"

Nháy mắt sau, Cố Trường Ca bỗng nhiên mở miệng hô lớn một tiếng. Thanh thế kinh khủng khiến mặt đất rung chuyển dữ dội, chấn động hoàn vũ chư thiên, thậm chí ngay cả không gian cũng đang sụp xuống, muốn hỏng mất.

Toàn bộ sinh linh phụ cận Huyết Hải không khỏi run rẩy, nơm nớp lo sợ, nằm quỳ trên mặt đất, không dám động đậy.

Ong!

Mi tâm và đỉnh đầu Cố Trường Ca phát sáng, lập lòe mà chói mắt, tinh vinh vô cùng rực rỡ. Đó là kinh khủng khí huyết chi lực, nối trời mây, quấn quanh hào quang năm màu và Hỗn Độn khí.

Đây là lần đầu tiên Cố Trường Ca triển lộ thực lực nhiều như thế, quả thật có thể băng liệt thiên khung, ngay cả sao trời trước mặt hắn cũng lộ ra yếu ớt, một hơi có thể sụp đổ thành tro tàn.

Đây là lực lượng không có gì sánh kịp.

Ngay sau đó, chuyện đáng sợ xảy ra, theo tiếng hô lớn của Cố Trường Ca, Huyết Hải trước mắt bắt đầu điên cuồng sôi trào rồi vọt về phía hắn.

Cố Trường Ca nốc ừng ực, cắn nuốt huyết khí vô tận ở nơi đây, từng tia sáng giống như ngân hà màu đỏ rơi vào trong miệng hắn.

Hết chương 1172.
Bạn cần đăng nhập để bình luận