Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 646: Nếu ta thực sự là người thừa kế ma công thì sao?

Chương 646: Nếu ta thực sự là người thừa kế ma công thì sao?

Sau khi rời khỏi chiến trường Tuyệt Âm, Cố Trường Ca dẫn theo Tô Thanh Ca trở về, ở tạm phủ đệ. Trên đường đi hắn cũng không nói chuyện với Tô Thanh Ca, thần sắc có vẻ rất bình tĩnh, khó dò.

Trong đầu hắn lướt qua rất nhiều ý nghĩ.

Lần bố trí này, dù là thời gian hay phương thức đều không thấy có chút sơ hở nào.

Kể cả Tô Thanh Ca có thông minh hơn người cũng không phát giác được lần này nàng đã rơi vào cái bẫy của Cố Trường Ca.

Thời điểm then chốt, Cố Trường Ca lại xuất hiện thay nàng giải vây, chiếm được hảo cảm của nàng.

Hiện nay, Cố Trường Ca cơ hồ đã kết luận, Tô Thanh Ca chính là người thừa kế ma công.

Đại Đạo Bảo Bình của hắn sẽ cảm nhận được rất rõ khi ở gần khí tức ma công.

Mặc dù Tô Thanh Ca không phát hiện được sự tồn tại của hắn, nhưng ở khoảng cách gần thì Cố Trường Ca có thể cảm giác nàng đã lấy phù văn ngưng luyện Đại Đạo Bảo Bình.

Thứ cảm giác này giống như đồ thật gặp đồ giả. Mấu chốt là cái đồ dỏm kia còn được tô vẽ một cách hời hợt.

Cố Trường Ca rất muốn hỏi nàng đã học được mấy phần cấm kị ma công. Một phần trăm sao?

Đoán chừng cũng không được như vậy.

Truyền thừa cấm kị ma công không đơn thuần là ngưng tụ Đại Đạo Bảo Bình để tu luyện. Trong đó còn liên quan đến rất nhiều bí pháp khác nữa.

Như Giá Y Tiên Quyết, Vạn Hóa Ma Thân, Thái Thượng Tự Tại Quan Tưởng Pháp, Duy Ngã Vô Pháp Vô Thiên Vô Thúc Phược Diệu Truật.

Có vẻ như Tô Thanh Ca còn chưa từng nghe qua đến những thứ này chứ nói gì đến việc tu luyện và học tập.

Cố Trường Ca cho rằng nàng mới tiếp nhận truyền thừa được có ngần ấy. Những người thừa kế ma công trong quá khứ có lẽ cũng như vậy.

Người sáng lập đầu tiên đã cực kỳ cẩn trọng trong việc lưu giữ cấm kị ma công. Sau khi kết hợp các dữ kiện, Cố Trường Ca cảm thấy đó là một phân thân hay một phần nào đó của bản thân, bởi vì cái tính cách giấu nghề kia thật sự không khác gì hắn!

Thấy thần sắc của Cố Trường Ca rất bình tĩnh, thâm trầm.

Tô Thanh Ca ở phía sau hình như cũng đoán được hắn đang nghĩ điều gì.

Nhưng mà nàng cũng không biết lúc này làm sao mở miệng được.

Nàng đã hoàn toàn được giải vây.

Nhưng rõ ràng những lời nói của Cố Trường Ca khi ấy đều là tùy cơ ứng biết. Cho thấy lúc trước, hắn căn bản không hề biết mình sẽ đến Nam Thịnh Thiên.

Cái gì mà được mẫu thân báo cho rằng bản thân nàng muốn tới tìm hắn. Đây cũng là lúc ấy hắn muốn giải vây cho nàng nên tùy tiện tìm một cái cớ mà thôi.

Tô Thanh Ca rất thông minh, lý giải được dụng ý của Cố Trường Ca liền dựa vào đó mà trả lời.

Bây giờ, Cố Trường Ca chắc chắn là đang chờ nàng chủ động mở miệng, giải thích tất cả mọi chuyện.

Nghĩ thông suốt những điều này xong, đôi mắt của Tô Thanh Ca không ngừng chớp chớp, chủ động lôi kéo ống tay áo của Cố Trường Ca, giọng điệu tỏ vẻ nũng nịu, nói:

"Công tử."

"Thật xin lỗi. Hôm nay Thanh Ca đã lừa gạt ngươi."

"Ồ? Ngươi lừa gạt ta cái gì vậy?"

Những suy nghĩ của Cố Trường Ca đã trở về. Hắn không quay đầu, tùy ý hỏi, tựa hồ như đang chờ Tô Thanh Ca chủ động thú nhận mọi chuyện.

"Công tử, Thanh Ca không nên lừa gạt công tử, nói là đến Nam Thịnh Thiên tìm kiếm công tử."

Nàng đáp lại dứt khoát. Nàng hiểu rất rõ tính tình của Cố Trường Ca, nếu như không nói thật ở trước mặt hắn, sợ rằng sẽ chọc cho hắn khó chịu.

"A, vậy là ngươi đến Nam Thịnh Thiên không phải để tìm ta. Ngươi không muốn gặp ta sao?” Cố Trường Ca nhàn nhạt hỏi.

"Dù sao công tử cũng không muốn gặp ta. Nếu như ta tới tìm công tử nhưng công tử lại không thèm gặp ta thì ta phải làm sao bây giờ?"

Giọng nói của Tô Thanh Ca còn kèm theo một chút ủy khuất.

Cố Trường Ca cao hứng hỏi lại: "Tại sao ta lại không muốn gặp ngươi?"

"Tại công tử để ta ở Thái Sơ Thần Giáo lâu như vậy, cũng không thèm tới hỏi thăm ta nên ta liền cho rằng công tử đã quên ta rồi.

Người như công tử đây, bên cạnh không thiếu thiên chi kiêu nữ ưu tú như Minh Không công chúa rồi cả nữ tử truyền nhân của Nhân Tổ điện nữa, Thanh Ca tự biết bản thân không có địa vị gì ở trong lòng công tử."

"Ta tới đây cũng chỉ là muốn tiêu diệt Tuyệt Âm sinh linh để có cơ hội gia nhập vào Chân Tiên thư viện để tu hành. "

"Không ngờ là có thể được gặp lại công tử."

Lúc này, Tô Thanh Ca tỏ vẻ rất bình tĩnh, thản nhiên, nói ra hết tất cả ý nghĩ trong lòng mình.

Nàng không hề sợ Cố Trường Ca trách cứ.

"Tốt, Tô Thanh Ca, không ngờ ngươi lại to gan như thế. Dám dùng giọng điệu âm dương quái khí như thế nói chuyện với ta."

Lúc này, Cố Trường Ca đã quay đầu lại, bàn tay hắn nắm lấy chiếc cằm đẹp không tỳ vết của nàng.

Nhìn không ra hỉ nộ qua thần sắc trên khuôn mặt của hắn.

"Ngươi đến Nam Thịnh Thiên lại không trực tiếp tới gặp ta. Ngược lại còn đem lại cho ta một đống phiền phức như vậy. Xem ra ngươi muốn bị ta trừng phạt phải không? "

"Vậy công tử trừng phạt ta đi."

Tô Thanh Ca không biết lấy can đảm từ đâu ra nữa. Có lẽ do hôm nay Cố Trường Ca đã lựa chọn tin tưởng nàng vô điều kiện khiến nàng rất cảm động.

Bây giờ, nàng còn khiêu khích ngược lại, chớp chớp mắt nhìn hắn.

"Ngươi thật là, biết rõ là ta không nỡ rồi còn khiêu khích ta như thế."

Nghe nói vậy, Cố Trường Ca khẽ lắc đầu, tỏ vẻ không thể làm gì khác hơn.

"Công tử~"

Tô Thanh Ca cố tình kéo thật dài âm cuối, nở nụ cười thật tươi.

"Công tử, ta có thể hỏi công tử một chuyện được không?"

"Chuyện gì vậy?” Cố Trường Ca hơi nhíu mày.

"Nếu như ta thật sự là người thừa kế ma công, công tử sẽ xử lý ta như thế nào?"

Hết chương 646.
Bạn cần đăng nhập để bình luận