Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1085: Bằng hữu cũ

Chương 1085: Bằng hữu cũ

"Phụ thân, chúng ta thật sự phải tiêu diệt toàn bộ nơi đây sao?"

Quân Phàm đứng bên cạnh Bình Loạn Thiên Vương, hơi khẽ cau mày, nhìn Sinh Mệnh cấm khu trước mắt, trong lòng sinh ra rất bất đắc dĩ và không muốn.

Nơi này chính là nơi ẩn cư của Quân Nhược Khê, tỷ tỷ kiếp trước của hắn.

Dù là hắn sống lại một đời, cũng chưa từng đi qua nơi đây, bởi vì hắn không muốn quấy rầy đến Quân Nhược Khê, càng không muốn để nàng liên luỵ vào trong chuyện này.

Nhưng bây giờ, lại không phải do hắn.

Ngay cả hắn cũng bị điều động đến tiêu diệt toàn bộ nơi đây, thân bất do kỷ.

"Đây không phải đang nói nhảm sao? Nữ hoàng bệ hạ tự mình hạ lệnh, huống chi nơi đây vô cùng có khả năng Quân Bất Phàm đang ẩn núp, người này chính là người ở phía sau màn, xúi giục mưu đồ ám sát nữ hoàng bệ hạ. Nếu như bắt được hắn, còn lo Quân gia ta không có quyền thế ngập trời sao?"

Bình Loạn Thiên Vương liếc mắt nhìn Quân Phàm, ý tứ vô cùng sâu xa.

Trong ánh mắt hắn mang theo dã tâm, nhìn chằm chằm khu rừng cổ mênh mông phía trước, dường như đã nhìn thấy được tương lai tốt đẹp của hắn.

Quân Phàm nghe vậy càng thêm trầm mặc, hắn cũng nghĩ tới rất nhiều biện pháp ngăn cản chuyện này, nhưng lại đều không có tác dụng gì.

Với lực lượng bây giờ của hắn, muốn ngăn cản ý chí của Cố Trường Ca, vốn là làm không được.

Loại chuyện này, hắn không tin là Hi Dao nữ hoàng làm, tuyệt đối là Cố Trường Ca mượn danh nghĩa của Hi Dao nữ hoàng để ra lệnh.

Mục đích thực sự của hắn, chính là muốn ép hắn hiện thân.

Đủ loại nguyên nhân, hắn nhìn rất thông suốt.

Mà hiện nay, vấn đề bày ở trước mặt hắn chính là làm sao cứu Quân Nhược Khê ra, không cho nàng bị bắt.

"Sáu ngàn năm trước, tỷ tỷ đã sắp gần bước vào ranh giới Chuẩn Chí Tôn, bây giờ sáu ngàn năm trôi qua, cho dù thiên phú của nàng không bằng ta, nhưng cũng có thể đã đạt được tu vi Chuẩn Chí Tôn."

"Nếu như nàng muốn chạy trốn an toàn, quả thật rất phiền phức."

Quân Phàm chau mày, lúc hắn còn chưa sinh ra, tỷ tỷ của hắn đã ở cảnh giới Thánh Cảnh, đã nhiều năm như vậy, không có khả năng không có chút tiến thêm nào.

Với hắn mà nói, Quân Nhược Khê còn quan trọng hơn so với phụ thân tiện nghị Bình Loạn Thiên Vương kia.

Đời này người có thể khiến cho hắn coi trọng, ngoại trừ Quân Dao, chính là Quân Nhược Khê.

Có điều nhắc tới cũng rất trùng hợp, thân phận của hai người, đều là tỷ tỷ của hắn.

"Phụ thân, trước tiên ta đi dạo xung quanh, dò xét tình hình ở đây một chút, nếu có tình hình khác thường gì, ngươi đưa tin cho ta."

Sau đó, Quân Phàm mở miệng, dự định trước tiên thoát khỏi đội ngũ, muốn từ hướng khác tiến vào Sinh Mệnh cấm khu, trước khi Bình Loạn Thiên Vương tìm được Quân Nhược Khê.

Nghe vậy, Bình Loạn Thiên Vương cũng không hoài nghi gì, gật đầu, hỏi: "Ngươi có muốn dẫn theo một đội hay không?"

"Không cần, một mình ta thuận tiện hơn nhiều." Quân Phàm từ chối, sau đó cũng không đợi Bình Loạn Thiên Vương đồng ý, bóng người vút qua ở giữa, hóa thành cầu vồng, bay về hướng còn lại.

Bình Loạn Thiên Vương cũng không quản Quân Phàm, bắt đầu hạ lệnh, để đại quân đóng quân, đồng thời điều động người dò xét tình hình nơi đây.

Sau khi Quân Phàm rời khỏi đội ngũ, đã hóa thành cầu vồng, bay sâu vào trong dãy núi sâu, mặc dù nơi đây tự chia ra thành Sinh Mệnh cấm khu, nhưng vẫn chưa bố trí nhiều cấm chế, chỉ cần lưu ý một chút dao động, rất dễ có thể đi sâu vào trong.

Vù! !

Có điều, khi hắn đang đi vào trong, trong hư không bỗng nhiên có sóng gợn nhấp nhô lan rộng ra, ngay sau đó có một luồng dao động không tên truyền đến.

"Là ai?"

Quân Phàm chú ý tới tình hình khác thường này, mặt hơi biến sắc, vô cùng cảnh giác dừng lại, hắn lấy binh khí ra, chính là một thanh trường kiếm trắng như tuyết, khí tức sắc bén bắt đầu lưu chuyển lên.

"Đã lâu không gặp, ngươi lại đối đãi với bằng hữu cũ như thế."

Trong hư không, xuất hiện dao động, ngay sau đó một bóng người đi ra, khuôn mặt xinh đẹp lạnh nhạt, mê hoặc kinh người.

"Ngươi là Liên Nhi?"

Quân Phàm nhìn thấy bóng người kia, sắc mặt đầu tiên là sững sờ, sau đó không dám tin trừng to mắt, trở nên có chút kích động.

"Đã lâu không gặp."

"Không nghĩ tới ngươi lại ở nơi đây, ngươi làm sao tìm được ta vậy?"

Có điều, Quân Phàm rất nhanh tỉnh táo lại, nhìn vẻ mặt bình tĩnh lạnh nhạt của Bạch Liên Nhi, không nhịn được hỏi.

Hắn không nghĩ tới thời gian qua đi hơn sáu nghìn năm, vậy mà lại gặp lại người từng quen như thế này.

Có điều bộ dáng của Bạch Liên Nhi, so với trước đây, quả thật hoàn toàn khác nhau.

Nếu như không phải hắn rất quen thuộc với Bạch Liên Nhi, mới vừa rồi còn suýt chút đã không nhận ra, vậy mà đây lại là tiểu nữ hài yếu đuối từng đi theo phía sau hắn, như theo đuôi.

Trong lúc nhất thời, trong lòng Quân Phàm có chút xúc động, có điều hắn càng tò mò hơn là, Bạch Liên Nhi làm sao tìm được hắn, làm thế nào biết được thân phận chân thật của hắn?

"Nhìn thấy bằng hữu cũ, ngươi vậy mà lại có dáng vẻ ấy, thời gian qua đi hơn sáu ngàn năm, Quân Bất Phàm ngươi vẫn không thay đổi"

Quân Bất Phàm nghe vậy nhướng mày, cảm giác thái độ của Bạch Liên Nhi có chút vấn đề, lạnh như một khối băng không có tình cảm.

Sau đó kịp phản ứng nguyên nhân, hắn không khỏi có chút cười khổ.

Hắn cũng biết một số chuyện đã từng xảy ra, hắn đã làm tổn thương tới Bạch Liên Nhi, không quan tâm lời khuyên nhủ của nàng, thậm chí còn tin vào Hi Dao, ác ý hãm hại nàng.

Đối với nữ tử đã từng giống như muội muội ruột của hắn, trong lòng của hắn kỳ thật vẫn có chút áy náy.

Hết chương 1085.
Bạn cần đăng nhập để bình luận