Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3475. Tranh nhau



Chương 3475. Tranh nhau




Ba tổ thần còn lại nghe xong, thái độ cũng có chút thay đổi.
Trong một đám tiên thiên thần chi, Thái Tuyên tổ thần cũng được xem là đặc biệt. Nàng là một trong những tổ thần cổ xưa nhất.
Sau khi thời đại Tiên Thiên kết thúc, thời đại tiên thần cũng hoàn toàn nghênh đón kết thúc.
Rất nhiều tiên thiên thần chi cũng dần dần rút lui, dùng thời không vĩ độ che giấu. Số lượng tiên thiên thần chi giảm bớt. Tổ thần trong tổ thần lại càng đếm trên đầu ngón tay.
Một đám tổ thần ở đây, nếu bàn về nội tình và lai lịch, tất cả đều không sánh kịp với Thái Tuyên tổ thần. Đây cũng là nguyên nhân bọn họ ngấp nghé thần cách của nàng.
Thái Tuyên tổ thần khai sáng Thái Tuyên thần giới, cũng là thần quốc khổng lồ tiếng tăm lừng lẫy trong hệ thống thần đạo văn minh, thực lực nội tình không thua gì những chí cường chân giới.
“Có thể khiến cho Thái Tuyên tổ thần chật vật như vậy, không tiếc đoạn một cánh tay bỏ qua bản nguyên mà đào tẩu, nhân vật như thế trong Thương Mang hiện tại chỉ sợ không nhiều lắm.”
“Mặc dù nơi này là biển thời không, tọa độ mịt mờ, lúc nào cũng có thể thay đổi nhưng đối phương đã có thủ đoạn thả mồi câu như vậy, tất nhiên cũng sẽ có thủ đoạn giáng xuống bất cứ lúc nào.”
“Cho đến lúc đó, sẽ còn có thêm một đối thủ cạnh tranh. Cho nên, chúng ta nhất định phải giải quyết thật nhanh, tránh đêm dài lắm mộng.”
Ba tổ thần liếc mắt nhìn nhau, rất nhanh hạ quyết định, một người trong đó ra tay rất nhanh, thần lực mênh mông phun trào, phô thiên cái địa, giết tới Thái Tuyên tổ thần.
Thái Tố tổ thần cũng không ra tay, ánh mắt lóe lên sự suy nghĩ, dường như đang suy tính cái gì, thỉnh thoảng nhìn về phía xa.
Tổ thần bản nguyên đang được vật chất thần tính nồng đậm bao phủ.
“Thái Tuyên không phải ngu xuẩn, biết rõ đây là mồi nhử, cũng là dương mưu nhưng vẫn lựa chọn xuất hiện. Trong tình huống bị thương như hiện tại, thực lực của nàng đã không bằng trước nhưng vì sao nàng vẫn muốn làm như vậy?”
Thái Tố tổ thần nhìn Thái Tuyên tổ thần, có chút hoang mang, sau đó quay sang nhìn một phần bản nguyên kia.
Bên trong ánh sáng mờ mịt, cánh tay ngọc được vật chất thần tính bao phủ, óng ánh lóng lánh, tinh tế trắng noãn giống như một tác phẩm nghệ thuật thượng thiên hoàn mỹ nhất, cứ như vậy mà lẳng lặng trôi nổi giữa hư không.
Mặc dù đám tổ thần chém giết đại chiến như thế nào ở đây, nó cũng không dao động nhúc nhích nửa phần, giống như đưa thân vào trung tâm phong bạo, không nhận bất kỳ ảnh hưởng quấy nhiễu nào.
Chỗ sâu thiên khung, trên mặt trăng mờ ảo dị thường, một sợi dây câu bằng pha lê cứ thế buông thõng xuống, không có bất kỳ vật gì che đậy.
Mang tổ thần bản nguyên làm mồi nhử, quang minh chính đại thả câu, hành động như vậy đủ để dùng từ phách lối để hình dung, hoàn toàn không chút cố kỵ hay kiêng nể gì cả.
“Người này có thể cam đoan không ai có thể cướp mồi câu đi sao? Hay hắn không thèm để ý mồi câu đó? Rốt cuộc là người nào đã làm?”
Ánh mắt Thái Tố tổ thần trở nên thâm thúy.
Trong lúc Thái Tố tổ thần đang suy nghĩ, cuộc chiến vẫn đang chém giết vừa nãy đột nhiên phát sinh thay đổi.
Vị tổ thần đang sáng chói như mặt trời đột nhiên bỏ qua Thái Tuyên tổ thần, quay về phía tổ thần bản nguyên kia, tư thế giống như sắp cướp đoạt nó.
Vị tổ thần bên cạnh cũng đồng thời ra tay. Hai người đã sớm thương lượng xong, tìm được thời cơ nhất định sẽ ra tay, hoàn toàn không quan tâm đến đám người đang giao chiến với Thái Tuyên tổ thần.
Thái Tuyên tổ thần đang bị Cửu Ngao tổ thần khống chế, không rảnh quan tâm chuyện khác, càng không có cách nào ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn cảnh tượng phát sinh, ánh mắt lại càng lạnh lùng như băng.
“Chử Ngô, Hạo Thương, hai ngươi là có ý gì?”
Biểu hiện của Cửu Ngao tổ thần cũng thay đổi, vô cùng khó coi. Hắn không muốn một mình kềm chế Thái Tuyên tổ thần để người bên ngoài có được chỗ tốt.
Ai biết được hai tên gia hỏa kia đoạt được bản nguyên xong thì có cao chạy xa bay, vứt bỏ những người còn lại hay không chứ.
“Người thả câu đằng sau chắc hẳn sẽ rất nhanh giáng xuống. Nếu không sớm một chút cướp đi mồi câu, chờ hắn đến sẽ không còn kịp nữa. Mong rằng Cửu Ngao huynh sẽ giúp chúng ta kềm chế Thái Tuyên tổ thần, tương lai tất có hậu báo.”
Tổ thần tên Chử Ngô cười một tiếng, sau đó đại thủ hoành không bắt tới, muốn một tay cướp lấy lưỡi câu, dây câu, bao gồm luôn cả lưỡi câu kia mang đi luôn.
“Muốn lợi dụng ta giúp các ngươi kìm chân nàng? Đúng là người si nói mộng.”
Sắc mặt Cửu Ngao vô cùng khó coi. Hắn gầm lên một tiếng, bỏ qua Thái Tuyên tổ thần, quay người lao về phía bản nguyên kia mà cướp đoạt.
Đám tổ thần hoàn toàn không nghĩ đến trước đó còn nói rằng sẽ cùng nhau đối phó Thái Tuyên tổ thần, sau đó thần cách sẽ chia đều cho mọi người, nhưng bây giờ tất cả lại lật lọng, mạnh ai nấy cướp một phần bản nguyên kia.
Theo đám tổ thần này, muốn giết chết Thái Tuyên tổ thần, độ khó còn cao hơn việc cướp đoạt khối bản nguyên.
Sương mù kinh khủng hiển hiện bên cạnh đám tổ thần, chẳng khác nào cửu u chân chính giáng xuống chư thế.
“Các ngươi dám…”
Con ngươi Thái Tuyên tổ thần lại càng băng lãnh, dường như không nghĩ đến đám địch thủ đó lại bỏ qua nàng, muốn cướp đoạt bản nguyên của nàng.
Áo bào của nàng phồng lên, vạt áo tung bay, nhanh chóng chộp về phía trước. Ngọc thủ còn lại nặn ra ấn ký Thái Cổ oanh kích đến.
Toàn bộ biển thời không đều rúng động, sau đó gào thét, có thể thấy được thiên khung dường như muốn sụp đổ, hư vô rạn nứt. Hết chương 3475.



Bạn cần đăng nhập để bình luận