Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3571. Ta nhớ được cừu nhân của mình



Chương 3571. Ta nhớ được cừu nhân của mình




“Khi chúng ta còn chưa quen thuộc với cuộc sống ở đây, tốt nhất nên chú ý mọi thứ.”
“Tuy nhiên, Tiên Nhi cô nương yên tâm, ngươi cứu ta một mạng chính là có ân với ta. Nếu Cơ Ngự gây bất lợi cho ngươi, ta sẽ tự nghĩ cách bảo vệ ngươi chu toàn.”
Giọng điệu Thanh Nam rất nghiêm túc, con ngươi oánh nhuận như ngọc thể hiện sự thành khẩn. Cố Tiên Nhi vô cùng cảm động, lắc đầu cười nói: “Thanh Nam tỷ tỷ không cần lo lắng, Cơ Ngự kia có to gan, đoán chừng trước mặt không dám làm gì ta. Bây giờ chúng ta đã đến Cửu Thiên chi địa rồi, ngươi phải cố gắng tu hành, tranh thủ sớm ngày báo thù cho sư phụ của ngươi.”
Thanh Nam nghe xong, lúc này mới nhẹ gật đầu.
Nói thì nói như vậy, thật ra trong lòng Cố Tiên Nhi có không ít lo lắng.
Mánh khóe bên ngoài của Cơ Ngự, nàng tất nhiên không sợ, nàng chỉ lo lắng Cơ Ngự sẽ sử dụng ám chiêu, ví dụ như đối phó với Lam Hân sư tỷ của nàng.
“Trần Nghi trưởng lão đến Phạt Thiên Minh, đến nay sinh tử chưa biết, dẫn đến oán hận của Lam Hân sư tỷ đối với Phạt Thiên Minh rất sâu. Lúc đó, Cơ Ngự lại nói ta đến từ Phạt Thiên Minh, chuyện này rất có thể là nhược điểm để Cơ Ngự nhằm vào.”
Trong lòng nàng không khỏi than nhẹ.
Lam Hân sư tỷ vẫn luôn chăm sóc nàng, giống như tỷ tỷ ruột.
Nhưng bây giờ nàng lại không cách nào cam đoan tình huống an nguy của Trần Nghi trưởng lão. Tình huống của Phạt Thiên Minh trong Thương Mang hiện tại rốt cuộc là gì, Cố Tiên Nhi hoàn toàn không biết.
“Tiền bối, gần đây có phải ngươi đã khôi phục được không ít ký ức hay không?”
Cố Tiên Nhi cảm thấy đau đầu. Gần đây, ngay cả đại hồng điểu cũng trốn trong nhẫn tu di, thành ra có rất nhiều chuyện nàng không thể nói với người bên ngoài, chỉ có thể kềm nén trong lòng.
Tin tức duy nhất có thể được xem là tốt lúc này chính là trạng thái của vị nữ nhân áo trắng lai lịch bí ẩn được nàng ngoài ý muốn cứu được đã tốt hơn trước rất nhiều.
Tu vi thực lực cũng dùng tốc độ rất nhanh khôi phục. Chắc hẳn không bao lâu nữa, nàng sẽ khôi phục lại thời kỳ toàn thịnh trước kia.
Trí nhớ của nàng không được trọn vẹn, thần hồn bị người ta làm tổn thương nghiêm trọng, dẫn đến rất nhiều chuyện đều không thể nhớ ra.
Cố Tiên Nhi thường xuyên nhìn thấy nàng cứ ngẩn người nhìn chằm chằm vào một nơi nào đó, dường như đang cố gắng nghĩ đến điều gì đó, nhưng lần nào cũng bởi vì thống khổ mà dẫn đến trí nhớ bị đứt đoạn, kết quả cái gì cũng không nhớ ra.
“Có khôi phục nhưng không nhiều.”
Nữ nhân áo trắng tháo tấm lụa mỏng che mặt xuống, mày như núi xa, tư thái cao gầy, mỹ lệ động lòng người. Nghe xong, nàng chỉ lắc đầu, giọng điệu rất lạnh lẽo.
“Tiền bối có nhớ lai lịch trước kia của mình không?”
Cố Tiên Nhi có vẻ chờ mong hỏi. Nữ nhân áo trắng vẫn lắc đầu nói: “Không có, nhưng ta nhớ được cừu nhân của mình.”
Cố Tiên Nhi nghe xong, lòng hiếu kỳ lại càng nặng, bắt đầu suy đoán: “Cừu nhân của tiền bối nhất định là hạng người cùng hung cực ác, tâm ngoan thủ lạt.”
Nàng tận mắt nhìn thấy hình dáng của thiếu nữ áo trắng, giống như ảo mộng, dung nhan dường như không tồn tại giữa thế gian. Cố Tiên Nhi hơi cau mày một chút. Người trên thế gian này có thể đánh nàng bị thương thành như vậy, sao có thể dùng từ cùng hung cực ác để hình dung?
Đổi lại là nàng, đoán chừng cũng không đành lòng làm bị thương vị tiền bối áo trắng.
“Đâu chỉ là cùng hung cực ác, mà đó chính là đại ác nhân chính cống.”
Giọng điệu lạnh lẽo của nữ nhân áo trắng rốt cuộc cũng gợn sóng. Cố Tiên Nhi thậm chí còn nghe được mấy phần nghiến răng.
Ánh mắt đẹp của nàng hơi mở to, cảm thấy kinh ngạc. Rốt cuộc chuyện gì đã phát sinh khiến cho vị tiền bối vô cùng thoát tục siêu nhiên, thanh lãnh không dính khói lửa trần gian tức đến mức nghiến răng nghiến lợi như vậy.
Lam Hân bên cạnh lộ ra vẻ kỳ quái.
Ngay cả Thanh Nam đang ngồi xếp bằng trên giường ngọc, nhắm mắt nghỉ ngơi cũng không khỏi mở to mắt nhìn lại.
Nữ nhân áo trắng giống như phát hiện được giọng điệu của mình có chút vấn đề, rất nhanh khôi phục lại vẻ thanh đạm: “Rất nhiều chuyện ta không nhớ rõ lắm, nhưng điều khiến cho ta nhớ rất kỹ chính là hắn mang đến cho ta rất nhiều khuất nhục và tra tấn.”
Lời này khiến cho Cố Tiên Nhi và Lam Hân cảm thấy khó hiểu, trong lòng luôn có một cảm giác kỳ quái không nói ra được, nhưng rốt cuộc kỳ quái chỗ nào thì lại không biết.
Sáng hôm sau, bên ngoài khách sạn, một trận huyên náo vang lên khiến đám người Cố Tiên Nhi tỉnh lại.
Không ít đệ tử và trưởng lão của Tà Nguyệt Tông nghi hoặc, vội bước ra ngoài kiểm tra.
Con phố vốn náo nhiệt, lúc này lại được dọn sạch một khu vực. Ngay cửa khách sạn, mặt chưởng quỹ tràn đầy kinh ngạc, không biết phải làm sao.
Sắc mặt Cơ Ngự vô cùng khó coi, cùng với Lam thúc đứng bên cạnh một nam nhân mặc áo bào tím có chút âm nhu, đầu đội mũ miện thất tinh.
Trước mặt bọn họ là một số nam nữ trẻ tuổi thần huy lượn lờ, quần áo khí độ bất phàm đi theo bên cạnh một lão giả mặc trường bào màu xám trắng, mái tóc hoa râm, tinh thần quắc thước, giống như đang chờ đợi cái gì đó. Hết chương 3571.



Bạn cần đăng nhập để bình luận