Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2713. Nhất định có đi không có về

Chương trước Chương sau
Thông báo
Truyện viptruyenfull.com đã đổi địa chỉ thành https:viptruyenfull.com. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!
Bát Thủ Chân Thần trầm ngâm rồi nói: “Trước đó quốc chủ dạy chúng ta rằng bất cứ việc nào cũng phải lập kế rồi mới hành động, từ tin tức Vụ tộc truyền tới xem ra, người này không giống như kẻ điên, sau khi đi tới Tiên Linh văn minh không hề ra tay, càng giống như mang theo mục đích nào đó tới đây…
Nói đến đây, Bát Thủ Chân Thần cũng có chút chần chờ và do dự.
Dù sao đối phương biết rõ hắn đến từ Hi Nguyên văn minh mà còn dám trắng trợn giết mất đạo tắc pháp thân của hắn. Xem xét từ việc này, thay vì nói là kẻ kia không biết sống chết, thì càng giống như là không sợ hãi, không thèm để ý đến hắn.
Phải biết rằng tên đó làm như vậy không chỉ đơn giản là khiêu khích Hi Nguyên văn minh thôi đâu, mà chính là không thèm coi Hi Nguyên văn minh ra gì, muốn đối địch với hắn.
Hơn nữa đối phương có thể dễ dàng giết đạo tắc pháp thân của hắn, cho dù hôm nay chạy tới kịp thì cũng vô ích.
Lúc này, ngay khi vị Bát Thủ Chân Thần kia đang do dự xem có nên tiếp tục chạy tới Tiên Linh văn minh, tận mắt trông thấy rốt cuộc là thần thánh phương nào gây ra đại loạn như thế hay không.
Bỗng dưng bên tai hắn truyền đến một giọng nói hờ hững thản nhiên của một nam tử: “Bát Thủ, quay về.”
Bát Thủ Chân Thần hoàn toàn không ngờ tới mình lại nghe thấy giọng nói của quốc chủ, hắn lập tức biến sắc, cảm thấy vô cùng kinh ngạc, sau đó vội vàng cung kính đáp lại: “Quốc chủ, tại sao vậy?”
Giờ phút này hắn đã trên đường đi tới Tiên Linh văn minh, thế nên không nằm trong phạm vi lãnh thổ của Hi Nguyên văn minh, đương nhiên cũng không ở Tiên Sở Hạo Thổ.
Có điều quốc chủ cách chỗ hắn ngần ấy thời không vô tận như thế kia, mà sao lại cảm giác được sự tồn tại của hắn, hơn nữa còn biết hắn muốn làm cái gì?
Bát Thủ Chân Thần vốn tràn đầy kính sợ đối với quốc chủ đại nhân, hiện giờ lại càng kính nể vô cùng. Tuy nhiên hắn không hề quên mục đích mình muốn chạy tới Tiên Linh văn minh.
Dù sao lúc trước nền văn minh này đã quy thuận quốc chủ, hơn nữa còn thuộc quyền quản lý của hắn.
Chỉ là Bát Thủ Chân Thần luôn bận rộn tu hành, vẫn chưa quản nhiều, thế nên mới có thể khiến cho Tiên Linh văn minh bị người bên ngoài cướp đoạt chiếm cứ như hiện giờ.
Hơn nữa sắp tới là đại thọ một trăm ba mươi kỷ nguyên của quốc chủ, đến lúc đó cường giả các tộc đi chúc thọ, một khi biết rõ việc này thì chắc chắn sẽ làm cho quốc chủ mất mặt.
Vậy nên Bát Thủ Chân Thần mới lựa chọn tự mình động thủ, giải quyết việc này.
“Nếu ngươi cứ quyết định đi, nhất định sẽ có đi không trở về…”
Giọng nói kia lần thứ hai vang lên bên tai Bát Thủ Chân Thần, cơ mà hình như vì khoảng cách quá xa xôi, lời nói phần sau trở nên mơ hồ, sau đó nhanh chóng liền biến mất.
Bát Thủ Chân Thần nghe thấy vậy lập tức biến sắc, gương mặt hắn tràn ngập sự sợ hãi và hốt hoảng. Hắn không ngờ rằng quốc chủ lại dự cảm trước nguy cơ của hắn, vì thế mới cố ý nhắc nhở hắn. Mà chính hắn đây, ngay cả tu vi đến một bước này mà còn cũng không có bất kỳ phát hiện nào.
Lập tức, Bát Thủ Chân Thần không thèm để ý đến sự nghi hoặc của đồng bọn, vẻ mặt tỏ rõ sự kinh ngạc, kế đó vội vàng mang theo bọn họ dựa theo đường cũ trở về.
Trong lúc nhất thời, theo hắn thấy, Tiên Linh văn minh đúng là đã trở thành một chốn địa phương khủng bố không rõ, nửa tháng trôi qua rất nhanh.
Trong Tiên Linh văn minh, khoảng thời gian này có vô số thế lực tộc quần cũng đưa ra quyết định giống như Trọc Tộc, Hồn Tộc, tất cả đều lựa chọn quy thuận Cố Trường Ca.
Trong đó cũng bao gồm Vĩnh Hằng thần tộc ngay từ đầu còn do dự kia.
Đương nhiên cũng có rất nhiều thế lực tộc quần, coi Cố Trường Ca là “kẻ xâm phạm” khiến cả đám vô cùng tức giận, bọn họ âm thầm liên hợp với nhau, muốn trục xuất hắn ra khỏi Tiên Linh văn minh.
Tuy rằng tộc quần thế lực lựa chọn làm như vậy cũng không nhiều.
Dù sao kể cả khi Cố Trường Ca là người ngoài, thì việc hắn làm chỉ là thu phục toàn bộ Tiên Linh văn minh, chứ không phải một tộc quần riêng biệt, đây là chiều hướng phát triển của sự việc. Lực lượng cá nhân hoặc tộc quần suy cho cùng đều có vẻ rất nhỏ bé.
Ngoài ra, Cố Trường Ca cũng không thực sự làm khó các tộc, không phải coi bọn họ như nô lệ để đối đãi và sai sử, không khác là bao so với tình hình lúc quy thuận Hi Nguyên văn minh hồi xưa.
Tiên Linh văn minh tuy rằng kính sợ sự cường đại của Hi Nguyên văn minh, nhưng không có bao nhiêu cảm giác thuộc về kẻ quy thuận.
Đa số các tộc quần đều tỏ vẻ không sao cả đối với việc này, đơn giản chỉ là đổi sang “chủ nhân” khác mà thôi.
Tu hành giả bình thường và sinh linh không có phản ứng quá lớn đối với việc này, giống như thường ngày, nên tu hành thì tu hành, nên lịch luyện thì cứ lịch luyện.
Ngược lại, sau khi Tiên Linh văn minh trải qua chuyện này thì cục diện cũng trở nên tĩnh lặng hơn rất nhiều, không giống như dòng nước ngầm bắt đầu khởi động ngay từ lúc ban đầu.
Điều này cũng làm cho rất nhiều thế lực tộc quần âm thầm thở phào nhẹ nhõm, chỉ sợ rằng sau khi Cố Trường Ca bảo bọn họ quy thuận là lập tức bắt đầu ban bố các loại quy định, tiến hành ràng buộc nhau, để bọn họ tuân thủ.
Về phần những thế lực tộc quần vẫn chưa đưa ra quyết định, thủ đoạn của Cố Trường Ca vẫn đơn giản như trước, hắn trực tiếp bảo đám người Hồn Nguyên Quân cứ cưỡng chế mà làm.
Sau một hồi chém giết đại chiến, một phương tộc quần biến mất từ đó.
Hết chương 2713.
Bạn cần đăng nhập để bình luận