Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3861

Chương 3861Chương 3861
"Muốn chất."
Một vị thân thuộc của Tuyệt Âm Thiên Quân nhìn lại, tiện tay vung lên.
Đao khí vô cùng vô tận xuất hiện, giống như tinh hà rủ xuống từ cửu thiên, hoàn vũ rung chuyển.
Trong ánh lửa ngút trời, quy tắc đại đạo đáng sợ nhất cô đọng lại, giống như tấm lụa, như thác nước, như đại dương mênh mông, vô biên vô hạn.
Mảnh vỡ đại đạo khắp nơi, từ bên trên trút xuống, phong tỏa khắp nơi.
Mặc dù đám ngươi Lực Chủ cố gắng chống cự nhưng vẫn khiến rất nhiều cường giả Phạt Thiên Minh chết đi.
Những siêu cấp đa nguyên vũ trụ còn lại, sinh linh chú ý đến cảnh tượng này đầy rẫy tuyệt vọng, lạnh từ đầu đến chân.
Đúng lúc này, Tuyệt Âm Thiên Quân thái độ lạnh lùng dường như nhận ra điều gì đó, sắc mặt thay đổi, đột nhiên quay đầu.
Máu me đầm đìa, màu đỏ cực kỳ chói mắt.
Chỉ thấy bên trong bức tranh, một luồng kích quang đột nhiên xé rách hoàn vũ thời không xuyên thẳng qua bàn tay của hắn.
Đại kích băng lãnh xanh thẳm, tựa như xé rách vạn cổ lôi quang, xuyên qua bức tranh bị đóng băng kia. Mảnh vụn thời không xung quanh tái tạo lại, chẳng khác nào thiên địa đang tái diễn, hết thảy cảnh tượng đều đảo lưu.
Chư thế Thương Mang trong nháy mắt tĩnh mịch.
Huyết dịch băng lãnh tí tách chảy xuống.
Khi bàn tay của Tuyệt Âm Thiên Quân nhô ra, trong thời khắc đó nó đã bị xuyên thủng.
Xoạt.
Chư thế Thương Mang lúc này lại vô cùng yên tĩnh, giống như đã chất.
Từng giọt máu rơi xuống xuyên qua đại đạo làm tan vỡ vạn vật.
Tí tách...
Mỗi một giọt đều giống như có thời gian vô tận đang lưu chuyển, ẩn chứa đường vân thâm ảo cấp vượt qua Chân Lộ, thiên địa hỗn loạn.
Luân Hồi Chi Chủ, Thế Chủ, Cổ Tàng Hoàng Chủ cả kinh, không dám tin vào hai mắt của mình.
Siêu cấp đa nguyên vũ trụ các phương, một đám nhân vật cấp Lộ Tận đều chấn động, khó có thể tin được.
"Đây là...
Chiến trường tiên tuyến Cổ Tàng Văn Minh, toàn bộ sinh linh và tu sĩ đều ngẩn ra, ánh mắt mở to nhìn chằm chăm nơi đó.
Tuyệt Âm Thiên Quân cường đại đến mức không thể tưởng tượng được lại bị thương?
"Là thủ đoạn minh chủ lưu lại sao?"
Sau khi biến sắc, Tuyệt Âm Thiên Quân khôi phục lại thái độ như cũ.
“Thật thú vị...
Trong chư thế Thương Mang còn có sức mạnh có thể khiến cho hắn bị thương được sao? Đây là thủ đoạn do minh chủ Cố Trường Ca lưu lại?
Hắn ta nhìn bàn tay chảy máu của mình, rồi lại nhìn bức tranh bị xé nát, ánh mắt dần dần trở nên sâu thẳm. Hình như có vạn cổ thời không, tuế nguyệt vô tận đang diễn hóa.
Điều này không thể nào?
Đám người Lực Chủ cũng không khỏi có chút kinh nghi, không xác định được.
Mặc dù trước khi Cố Trường Ca biến mất, hắn đã bàn giao không ít chuyện nhưng thủ đoạn để lại lại không nhiều.
Theo như bọn họ biết, hiện tại cũng chỉ có Trọc Phong Tà và Hồn Nguyên Quân là có được sức mạnh thần bí do Cố Trường Ca ban tặng, nhưng chỉ dùng để xây dựng Phạt Thiên Đài, chờ khi nào gặp phải sức mạnh không biết khó mà chống cự được thì lấy ra sử dụng.
Cho đến bây giờ, Trọc Phong Tà chưa từng vận dụng luông sức mạnh kia. Hắn ta không dám tùy tiện vận dụng.
"Đây không phải là sức mạnh mà Thương Mang có thể có được. Ngươi là gì của minh chủ Phạt Thiên Minh?"
Tuyệt Âm Thiên Quân lạnh nhạt nói, nhưng giọng điệu lại chập trùng cảm xúc, đứng đó mà nói.
Lúc này, chỉ thấy một tia sáng mờ ảo phát ra từ bức tranh bị xé rách, sau đó dâng lên, tràn ngập vũ trụ.
Một luồng kích quang nhưng có thể phá vỡ thủ đoạn họa ngoại của Tuyệt Âm Thiên Quân, cách thời không xa xôi từ khu vực trung tâm của Phạt Thiên Minh đánh tới.
Ở chỗ đó, ánh sáng lộng lẫy tràn ngập thiên khung và thời không, rúng động toàn bộ Thương Mang.
Cho dù là một đám cường giả Phạt Thiên Minh trấn thủ ở đó cũng bị kinh động.
Bên trong đình viện cổ xưa u tĩnh bạo phát sát khí kinh khủng hủy thiên diệt địa, như nộ trào cuốn tới.
Một bóng người thon dài được bao phủ bên trong sương mù và ánh sáng bước ra.
Mái tóc xanh của nàng rũ xuống, che một nửa tiên nhan, không cách nào nhìn thấy rõ chân dung của nàng, chỉ có đôi mắt ẩn chứa uy nghiêm từ xa lạnh lùng nhìn Tuyệt Âm Thiên Quân.
Giáp trụ màu xanh dính chút máu che thân, lại càng tôn lên thân hình yểu điệu của nàng.
Tay nàng câm một chiến kích thanh u không hợp với thân hình, chỉ xéo thiên nam, như một nữ đế tuyệt thế, bễ nghễ thiên hạ.
'Là nàng.'
Ánh mắt Lăng Ngọc Linh hơi thay đổi. Là một trong số ít người có thể tiến vào đình viện thân bí của Phạt Thiên Minh, nàng đã từng gặp qua nữ tử đó, nhưng lúc đó đối phương vẫn còn đang bế quan, chưa thức tỉnh.
Mặc dù Cố Trường Ca chưa từng chủ động giới thiệu thân phận của đối phương, nhưng Lăng Ngọc Linh có thể đoán được. Bây giờ, nhìn thấy nữ tử kia bước ra, chỉ trong chớp mắt, trong lòng Lăng Ngọc Linh lại sinh ra một cảm xúc vi diệu.
Nhưng rất nhanh đã biến mất.
Nghênh kích đại địch trước mặt mới là chuyện quan trọng.
Đối với đa số người Phạt Thiên Minh mà nói, đây tuyệt đối là một gương mặt xa lạ. Cho dù là Trọc Phong Tà, Hồn Nguyên Quân đi theo Cố Trường Ca ngay từ ban đầu, bọn họ cũng chưa từng gặp qua người này. Đương nhiên, Cố Tiên Nhi và Yêu Yêu đang ở tiên tuyến lại nhận ra nữ tử vừa mới bước ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận