Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2270: Thanh Y

Chương 2270: Thanh Y

Đám người Cố Trường Ca và La vương tiến vào thành, sau đó đi thẳng về phía chủ thành.

Bất chợt nghe được tiếng cười khẽ khiến đám trưởng lão và Quy lão dẫn đường phía trước đều thay đổi sắc mặt, sau lưng bọn hắn lập tức đổ mồ hôi lạnh, tay chân cũng trở nên lạnh ngắt.

Thật ra vừa rồi bọn hắn cũng từng cân nhắc, có thực sự phải dẫn theo đám người Cố Trường Ca tiến vào Vô Quy thành hay không. Nếu hắn không vui thì chuyện hủy diệt cả tòa thành này cũng chỉ cần một ý niệm của hắn mà thôi.

Hiện giờ Cố Trường Ca nói như vậy làm cho bọn hắn không biết nên nói cái gì, cũng không đoán ra được suy nghĩ trong đầu Cố Trường Ca, bọn hắn cảm giác như bản thân đang đi bên cạnh bờ vực thẳm, chỉ cần bất cẩn một chút thôi thì sẽ rơi xuống, tan xương nát thịt, không còn thân xác.

Tất cả người dân trong thành đều hết sức cẩn thận và dè dặt nhìn bọn hắn, cả con đường dài như vậy lại yên lặng như có thể nghe được cả tiếng cây kim rơi xuống đất, yên tĩnh như đã chết.

Đám tiểu hài tử sợ hãi mở to hai mắt, chúng bị người lớn bịt kín miệng.

"Chỗ này còn có cả học phủ, xem ra là tính sẽ định cư đời đời ở chỗ này hả?"

Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, hắn không thèm để ý tới phản ứng của đám người kia, hắn đảo mắt nhìn xung quanh.

Kiến trúc cổ xưa san sát nối tiếp nhau, nhìn sâu hơn còn có thể thấy được nguyên đỉnh Phật tháp có phong cách từ Cấm Kỵ thời đại trước Tiên Cổ, ánh nắng chiếu vào tỏa ra ánh sáng lấp lánh tựa như có Phật vận chảy quanh.

Một số đạo viện và đền thờ thì xây ở phía xa xa.

Ánh chiều vờn quanh hóa thành một loại khí huyết mờ mờ nhưng cuồn cuộn mãnh liệt, bao phủ ở những khu vực đó.

Có lẽ ban đầu nơi đó cũng có không ít tu sĩ và sinh linh thổ nạp tu hành, thế nhưng hiện giờ đều tụ tập lại, sắc mặt ai nấy trắng bệch hiện lên vẻ bất an.

Có thể thấy, những cư dân này sống ở đây không biết bao nhiêu kỷ nguyên, cũng đã coi nơi này là nhà của bọn hắn từ lâu.

Nên cách bọn hắn nhìn Cố Trường Ca giống như đang đối mặt với kẻ xâm lược.

Điều này khiến Cố Trường Ca khẽ lắc đầu, hắn không định hủy diệt nơi này, nếu không hắn cũng chẳng cần phải đích thân tới nơi này làm gì.

"Không giấu gì Ma Chủ đại nhân, từ sau khi Cấm Kỵ kỷ nguyên kết thúc, chúng ta vẫn sinh sống ở nơi này từ đời này qua đời khác, chưa từng rời khỏi Phù Diêm Cảnh."

Quy lão dẫn đường ở phía trước giải thích một cách cung kính.

Hắn không dám nhắc tới việc sau khi Tiên Cung bị hủy diệt thì hắn vẫn luôn sống ở chỗ này, lo lắng lời nói của mình lại bị hiểu thành nghĩa khác.

Trước khi Cố Trường Ca lộ ra địch ý thật sự, bọn hắn cũng không muốn phải giao thủ với Cố Trường Ca mà cố gắng dùng thái độ bình thản để thương lượng.

Có câu hỏi thì có câu trả lời.

Mấy vị trưởng giả khác cũng khá lo lắng với thái độ của Cố Trường Ca, không biết hắn hỏi những thứ này là có ý gì.

Bọn hắn đã chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất nhưng nếu không thật sự cần thiết thì có ai muốn đi chịu chết đây?

Cố Trường Ca lại không hỏi thêm cái gì nữa, chỉ đơn thuần đi theo bọn hắn vào sâu trong Vô Quy thành. Trước khi tiến vào nơi này, Cố Trường Ca đã cảm nhận được luồng khí tức Thương Mang từ bên ngoài. Sau khi tiến vào chủ thành thì khí tức đó lại càng thêm nồng đậm.

"Xem ra nơi này có một con đường nối liền với Thương Mang, có khi còn có cả con đường ở ngoài Thương Mang thông tới Tiên vực không chừng."

Đôi mắt Cố Trường Ca lóe lên, trong lòng cũng sinh ra vài suy đoán.

Điều này khiến hắn nghĩ đến Tuyệt Âm Thiên mà hắn đã gặp ở thượng giới hồi trước.

Tuyệt Âm bản nguyên chính là một loại vật chất ngụy đạo đến từ Bản Nguyên Giới, có thể ăn mòn vạn vật trên thế gian.

Lúc trước, mấy vị cổ tổ của Tuyệt Âm Thiên kia vô tình ngã vào một khe nứt thời không nào đó, rồi rơi xuống vùng ngoại vi của Bản Nguyên Giới.

Ở đó, bọn hắn bị ăn mòn nhưng cũng có được sự sống vĩnh cửu. Chẳng qua cái giá mà bọn hắn phải trả là sự đau đớn vĩnh viễn không có hồi kết, phải chịu sự dày vò mãi mãi, sau khi thân thể sụp đổ lại được tái tạo thân thể trong giếng cổ Tuyệt Âm.

Trong mắt mọi người trên thế gian, Tuyệt Âm chi khí chính là vật chất độc nhất có thể ăn mòn bất kỳ tồn tại nào. Cho dù là kẻ đã đạt được Tiên Vương đạo quả thì khi đứng trước mặt Tuyệt Âm vụ khí cũng bó tay hết cách, không thể giải quyết vấn đề từ nguồn gốc của nó.

Điều này khiến Cố Trường Ca nghĩ đến vị Nhân Tổ đã từng chuyển thế ở thượng giới. Kẻ có thể dựa vào thực lực Chân Tiên Cảnh để ngăn cản tai họa Tuyệt Âm?

Trong chuyện đó có lẽ còn ẩn chứa không ít bí ẩn kì lạ.

Chẳng qua, vị Nhân Tổ kia có ẩn giấu bí mật gì cũng không còn là chuyện quan trọng với Cố Trường Ca nữa. Ngay cả Luân Hồi Ấn còn lưu lại từ khi ấy cũng không có tác dụng gì với hắn bây giờ.

Cố Trường Ca mau chóng nhìn thấy người hắn muốn gặp ở trong chủ thành. Chẳng qua vẫn có chút tiếc nuối vì đó không phải người có liên quan đến Thanh Y.

Hết chương 2270.
Bạn cần đăng nhập để bình luận