Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 944: Chư vị chê cười rồi!

Chương 944: Chư vị chê cười rồi!

“Là Ngưng Nhi quá đáng, mong rằng Minh Không trữ đế khoan dung độ lượng, tha cho Ngưng Nhi lần này."

Tất nhiên Trần Ngưng Nhi cũng nhận ra Nguyệt Minh Không, sắc mặt trắng bệch, sau lưng có chút phát run, vội vàng nói lời xin lỗi.

Nàng biết được thân phận của Nguyệt Minh Không, chính là nữ đế tương lai của Vô Song tiên triều, đồng thời cũng là vị hôn thê của Cố Trường Ca, thân phận cao quý không thể nói được.

Nàng căn bản không có nghĩ đến Nguyệt Minh Không đi theo Cố Trường Ca tới chỗ này, trong lòng có chút hối hận.

Lời mới vừa nãy nói ra, chính là suy đoán lần này Cố Trường Ca xuất phát, không có mang theo thị nữ.

Dù sao nào có chuyện Cố Trường Ca đã đi ra, mà thị nữ vẫn không thấy đâu.

Nhưng ai có thể nghĩ tới, chính xác bên người hắn không mang theo thị nữ, mà mang theo vị hôn thê.

"Ngưng Nhi cô nương cũng có lòng tốt, Minh Không cũng đừng chấp nhặt với nàng như vậy."

Thấy một màn này, Cố Trường Ca không khỏi mỉm cười khuyên.

Nguyệt Minh Không lạnh lùng liếc hắn một cái, hừ một tiếng, bóng người biến mất từ cửa điện.

Nàng cũng biết, nếu cứ tiếp tục như vậy, sẽ cho người ta có cảm giác nàng có bụng dạ hẹp hòi.

Chỉ là một Trần Ngưng Nhi mà thôi, làm sao cần nàng phải để ý?

Bây giờ hiện thân như vậy, cũng chỉ là để cho Cố Trường Ca biết, thời điểm có nàng, hắn đừng mơ tưởng xuất hiện những nữ nhân khác bên cạnh.

"Tính cách của Minh Không chính là mạnh mẽ như thế, để cho chư vị chê cười rồi."

Cố Trường Ca cười cười.

Nghe vậy, mọi người vội vàng khoát tay nói.

"Làm sao để ý, Trường Ca thiếu chủ nói đùa."

“Tính tình của Minh Không trữ đế ngay thẳng, làm cho bọn ta cực kỳ khâm phục."

"Đúng vậy, Trường Ca thiếu chủ và Minh Không trữ đế vô cùng xứng đôi, chính là thần tiên quyến lữ, thật sự làm người ngoài ao ước."

Bọn họ rối rít mở miệng, không dám nói ra lời bất kính nào, hơn nữa trong lòng càng thêm nghiêm túc, không đơn thuần là Cố Trường Ca xuất hiện ở Thiên Toàn sơn mạch, hôm nay ngay cả Nguyệt Minh Không cũng xuất hiện, chuyện tranh đoạt Chưởng Thiên Tháp, càng thêm khó khăn.

Sau đó, cuộc thăm hỏi kết thúc, đám người Cơ Sơ Nguyệt, Cơ Nghiêu Tinh cũng cáo từ, lần lượt rời khỏi nơi đây, định trở về thảo luận chuyện kế tiếp.

Mặc dù Trần Ngưng Nhi vẫn có chút hoảng sợ, nhưng cũng rất nhanh tan biến, trong lòng vẫn mang khao khát.

Dù sao đây cũng chính là cơ hội khó khăn lắm nàng mới có được, lại làm sao sẽ tùy tiện buông tha, chỉ cần mình có thể trợ giúp Cố Trường Ca tìm được nơi Chưởng Thiên Tháp, ắt sẽ lấy được sự coi trọng của hắn.

Hôm nay, thất bại nho nhỏ kia, cũng không làm khó được nàng.

Rất nhanh, nàng đã khôi phục sự kiêu ngạo lạnh lùng như trước, tựa như, bộ dáng thiên nga vậy.

"Lúc trước, tên nam tử kia bên người Cơ Sơ Nguyệt, chắc có chỗ đặc thù, nếu không không thể nào chỉ là người phàm, lại làm cho huynh muội Cơ gia xem trọng như vậy."

"Có thời gian, ta phải ra tay từ trên người hắn."

Trần Ngưng Nhi hé mắt, trong lòng đã có kế hoạch kế tiếp.

Sau khi trở lại cung điện, nhìn Nguyệt Minh Không lạnh lùng, Cố Trường Ca hồn nhiên cười lên: "Hình như có bình giấm nào bị đổ nên có mùa chua thoang thoảng đâu đây?”

Nguyệt Minh Không cắt ngang hắn: "Ở trước mặt ta, không cho phép ngươi đối xử tốt với nữ nhân khác."

"Ngươi thật đúng là bá đạo." Cố Trường Ca lắc đầu một cái, giọng có chút không biết làm sao: "Một quân cờ rất tốt, thì bị ngươi hù chạy. Dù gì người ta lấy dũng khí tự tiến cử việc giường chiếu, ngươi làm sao không học người ta một ít?"

"Ta mặc kệ."

Nguyệt Minh Không liếc hắn một cái, sau đó nhếch mép, giọng nói trong trẻo lạnh lùng xen lẫn tia sát khí: "Nếu cho ta gặp lại, ta sợ mình sẽ không nhịn được ra tay đập chết nàng."

Kế tiếp mấy ngày sau, gần Thiên Toàn sơn mạch càng ngày càng không yên tĩnh, trên bầu trời có thể thấy nhiều tia sáng và cổ chiến xa nghiền ép vút qua, phát ra tiếng kêu ầm ầm.

Càng ngày càng nhiều tu sĩ và sinh linh, biết chuyện Chưởng Thiên Tháp chuẩn bị xuất thế, đuổi tới nơi này.

Ngoại trừ thế hệ trẻ tuổi bên ngoài, còn có rất nhiều cường giả thế hệ trước đáp xuống, thậm chí có tồn tại một ít Thánh Cảnh.

Rất nhiều thế lực gần đó cũng nơm nớp lo sợ, cảm giác bất an sâu sắc, Thiên Toàn sơn mạch là nơi hẻo lánh, vì sao sẽ nghênh đón nhiều tu sĩ như vậy?

Trừ cái này ra, tin tức Cố Trường Ca ở chỗ này đã truyền ra ngoài, đưa tới sóng to gió lớn.

Trong lòng của rất nhiều tu sĩ hoảng sợ, không nghĩ tới sau khi Cố Trường Ca tiêu diệt Tử Phủ, lại chạy tới nơi đây, định nhúng một tay, muốn tranh đoạt Chưởng Thiên Tháp.

Tuy nhiên, vẫn có người biết, thật ra trong tay Cố Trường Ca có Chưởng Thiên Thất Khí Chưởng Thiên Bình.

Hắn sẽ đến tranh đoạt Chưởng Thiên Tháp, cũng không ngoài ý muốn.

Mà sau khi nghe được tin tức này, không ít người cũng đánh trống lui quân, lựa chọn rời đi, tự biết cướp không được với Cố Trường Ca.

Dĩ nhiên, tu sĩ ôm ý niệm như vậy vẫn rất ít, tuyệt đại đa số đều biết bảo vật đều thuộc về người có duyên.

Đến lúc đó ra tay cướp đoạt, còn chưa phải dựa vào thủ đoạn mỗi người, nào có vì hắn có bối cảnh kinh khủng, lại lựa chọn đạo lý nhượng bộ?

Mà một bên khác, đám người Cơ Sơ Nguyệt, Cơ Nghiêu Tinh, sau khi cáo từ Cố Trường Ca, cũng không hề rời khỏi Thần Khư Môn, mà đi tới phòng tạp dịch nơi đệ tử tạp dịch ở, muốn tìm Giang Thần thảo luận chuyện này.

Trước nhà tranh, Giang Thần đang ngồi xếp bằng tu hành trên một tảng đá, cảm nhận dấu hiệu linh khí lưu chuyển trong trời đất.

Xa xa nghe được giọng nói của Cơ Sơ Nguyệt, hắn đã mở mắt, lộ ra chút mỉm cười, nhìn sang.

"Thật là đẹp "

Tuy nhiên, lần đầu tiên nhìn thấy dung mạo thật của Cơ Sơ Nguyệt, hắn đã không khỏi ngây dại ra, may là định lực mạnh mẽ, cũng chỉ sửng sốt hồi lâu.

Hết chương 944.
Bạn cần đăng nhập để bình luận