Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1702: Sức mạnh đã vượt qua giới hạn chịu đựng của thiên địa

Chương 1702: Sức mạnh đã vượt qua giới hạn chịu đựng của thiên địa

“Kẻ nào bất kính, đáng chém!”

Lời nói lạnh lùng vô tình giống như diệt thế đại ma đang chuyển động, ẩn chứa sức mạnh huỷ diệt, chậm rãi truyền ra từ nơi hắc ám.

Toàn bộ Kiếm Huyền đại thế giới đều đang run sợ, vô số sinh linh tu sĩ kinh dị, thần hồn đều theo lời nói này mà bay ra ngoài, dần dần phai nhạt.

Đối với cảnh tượng trước mắt, Cố Trường Ca nhẹ nhàng nở nụ cười, cũng không nói nhiều.

Ầm!

Lúc bấy giờ, đột nhiên hắn cất bước đi về phía trước, áo bào giương rộng, pháp thân kinh khủng tới cực điểm. Thân thể khổng lồ đứng sừng sững giữa thế gian, xông phá thế giới này.

Ngay sau đó, ống tay áo nhẹ nhàng rung động, phá diệt hỗn độn, phảng phất như có hàng tỷ chư thiên trật tự tan rã!

Hắn để lộ một cái đại thủ, định đánh rách hắc ám!

Đại thủ loa ban trùm thiên vũ, vượt qua cương vực vô ngần, bao trùm Thập tam châu, đánh vào đôi mắt khiến nó run rẩy.

Trong lúc nhất thời, nơi đó có hàng tỷ sợi hỗn độn quang phảng phất như có thể xé rách chư thiên vạn cổ!

“Cái này…”

Vô số sinh linh tu sĩ nhìn thấy một màn này, giống như đối mặt với thần tích, sợ hãi mà run rẩy trực tiếp quỳ xuống mặt đất, hướng về phía kia mà quỳ lạy.

Đây là sức mạnh vượt xa tưởng tượng của bọn hắn, căn bản là không có cách nào phỏng đoán được.

Cố Trường Ca ra tay muốn phá diệt Thiên Đạo ý chí ở giới này, đế uy cái thế tức khắc vét sạch hoàn vũ càn khôn. Đại chưởng đè ép về phía con mắt kinh khủng kia, đánh xuyên qua lòng đất hắc ám...

Chưởng này vượt qua vô số núi sông, giống như khiến thiên địa sụp đổ một phần lớn, nhắm thẳng vào đôi mắt huyết sắc kia mà hủy diệt nó, khiến nó run rẩy không ngừng, rất nhiều vết rạn huyết sắc đáng sợ hiện lên.

Dư chấn khuếch tán ra bao phủ khắp bốn phương tám hướng, vách ngăn của Kiếm Huyền đại thế giới cũng bắt đầu vỡ vụn.

"Xem ra bởi vì vừa mới thức tỉnh nên lực lượng không mạnh bằng thời kỳ toàn thịnh, quá lắm cũng chỉ có thể sánh ngang với Tàn Tiên."

"Dù không tìm được thế giới bản nguyên, nhưng nếu nuốt nó thì cũng sẽ rất có lợi cho tu vi của ta."

Cố Trường Ca nhìn đôi mắt do Thiên Đạo ý chí biến hóa ra ở nơi xa, hắn cất bước đi tới phía trước, hư không dưới chân đang tan biến, thoắt cái hắn đã xuất hiện trên bầu trời.

Hắn lại ra tay lần nữa, Bát Hoang Ma Kích chém thẳng về phía trước, tựa hồ càn quét toàn bộ vũ trụ, phá vỡ tất thảy trật tự.

Cảnh vật ở đây nổ tung, rực rỡ tựa như vô số thái dương đang phát nổ, giải phóng ra năng lượng vô tận.

Giây phút này, dị tượng hùng vĩ thoáng chốc bao phủ thiên địa, có chư thiên tinh đấu đang hội tụ, hàng tỷ ngôi sao đang lưu chuyển, hỗn độn khí mênh mông phủ xuống.

Rầm!

Ngay sau đó thiên địa trông như muốn sụp xuống, nơi đó đã nứt ra thành những khe hở không sao nhìn thấy biên giới. Đống xiềng xích đâm ra từ trong đó giống như diệt thế, xuyên thủng hết thảy.

"Răng rắc..."

Cố Trường Ca không ngừng ra tay, đủ loại tiên quang thôn phệ hủy diệt những đạo xiềng xích kia. Bạch y phần phật, ống y bào bay múa, giống như một tôn tuổi trẻ tiên đế khinh thường cổ kim, phong hoa tuyệt đại.

"Kẻ ngỗ nghịch, phải chém!"

Đôi mắt do Thiên Đạo ý chí biến thành vẫn lạnh lùng vô tình như trước, cho dù bên trên đã hiện lên vô số vết rạn thì dường như cũng không chịu bất cứ ảnh hưởng gì cả.

Thiên Đạo khí tức mênh mông cuồn cuộn đan xen vào nhau. Đại đạo chi quang chiếu rọi thiên hạ, thiên địa thương sinh hiển hóa ở trong đó, nhật nguyệt luân hồi, chúng sinh tinh hải.

Trong nháy mắt ở đây hiện lên rất nhiều cảnh tượng đáng sợ, những tòa mộ bia cổ lão đang diễn hóa, có quan tài nằm ngang giữa trời cao giống như mai táng vô số vô thượng tồn tại đang say ngủ.

Còn cả ma bàn diệt thế có sương mù hắc sắc quẩn quanh kia cũng rơi xuống nghiền ép liên tục, nó chậm rãi di chuyển, khiến cho cả phiến thiên địa theo đó mà đong đưa rung động, không ngừng vỡ nát.

Đây là quang cảnh giống như hạo kiếp đã đến vậy. Trời không chỉ sập xuống mà còn hóa thành một phương ma bàn to lớn khủng khiếp ẩn chứa khí tức hủy diệt, nghiền nát thôn phệ cả chúng sinh, khiến cho tất thảy sụp đổ rồi hóa thành quang vũ ngập trời.

Thiên Đạo ý chí thoát ra khỏi phong ấn, thể hiện lực lượng cường đại tuyệt luân xưa nay chưa từng có.

Uy thế mênh mông tỏa ra, sinh tử tiêu tan, luân hồi giao thế, chư thiên sụp đổ, trật tự tịch diệt.

Đối với kẻ đang nắm giữ ý chí của chính mình là nó mà nói, sự tồn tại và ra tay của Cố Trường Ca chẳng khác nào đang khiêu khích cực lớn trước uy nghiêm của nó.

Mức độ nghiêm trọng hiện giờ thậm chí có thể so sánh với trận chiến diệt thiên trước kia.

Nhưng mà kết quả của cả hai lại trái ngược nhau.

Trận chiến diệt thiên trước kia có vô vàn tu sĩ và sinh linh hung hãn lao về phía nó giống như thiêu thân bay vào lửa.

Nhưng cuối cùng đều đã hóa thành tro tàn giữa không trung, thần hồn tịch diệt, vĩnh viễn tan biến khỏi thiên địa này.

Kẻ ngỗ nghịch phải chịu đựng nỗi khổ luân hồi thực cốt mãi mãi, vĩnh thế không được siêu sinh, chỉ có thể quỳ lạy tụng niệm bên trên con đường luân hồi để tiêu trừ tội lỗi.

Nhưng Cố Trường Ca lại khác hoàn toàn so với những kẻ ngỗ nghịch kia.

Thực lực của hắn đã vượt qua giới hạn chịu đựng của phương thiên địa này, thậm chí hắn còn đánh tan quy tắc trật tự trong thiên địa, cho nên Cố Trường Ca đã thật sự tổn thương được nó.

Vô số tu sĩ và sinh linh trong Kiếm Huyền đại thế giới đều quỳ phục dưới mặt đất, bọn họ run rẩy không ngừng, trên gương mặt tràn ngập nỗi sợ hãi.

Đây là một trận chiến chấn động oanh tạc toàn bộ Kiếm Huyền đại thế giới, nơi đó trở nên hỗn loạn tan tác, hỗn độn khí vô tận xông ra và lan tràn khắp vũ trụ biên hoang.

Tất cả hư không đã bị đánh xuyên, khắp nơi là cảnh hoang tàn mù mịt, những ngôi sao lớn vẫn lạc rơi xuống từ thiên ngoại.

Hết chương 1702.
Bạn cần đăng nhập để bình luận