Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3458. Hoài niệm



Chương 3458. Hoài niệm




Làm thế nào Siêu Thoát Tổng Cương lưu lạc đến Thương Mang? Rồi làm thế nào Vĩnh Hằng Thủy Thần lại có thể đoạt được?
Nên biết rằng, sau khi thời đại Tiên Thiên kết thúc, trên cơ bản tất cả các tiên thiên sinh linh và tộc đàn đều bị hủy diệt.
Cho dù sinh linh tiên thiên vượt qua được hạo kiếp kinh khủng, may mắn sống tiếp cũng phải cẩn thận từng li từng tí, giống như giẫm trên tấm băng mỏng, ẩn tàng bản thân.
Làm gì có chuyện rêu rao cướp đoạt được Siêu Thoát Tổng Cương như thế?
“Ngươi nghĩ ta quá đơn giản rồi. Chỉ dựa vào chút lời nói như vậy lại muốn moi ra tin tức từ miệng của ta? Khi ngươi nói những lời này, ta sao mà không hiểu chứ? Đại địch của ta tất nhiên không hề đơn giản, làm sao một sinh linh hậu thiên như ngươi có khả năng phỏng đoán.”
Nghe xong, Vĩnh Hằng Thủy Thần cười nhạt.
Lạc Tương Quân vẫn lạnh lùng nhìn ông ta: “Nếu sinh linh tiên thiên cường đại như vậy, vì sao ngươi lại lưu lạc đến mức phải giả chết mà chạy trốn?”
Vĩnh Hằng Thủy Thần nghe xong, cũng không tức giận, chỉ cảm khái nói.
“Thời kỳ cuối của thời đại Tiên Thiên, thiên địa chưa phân, thanh trọc vẫn còn tồn tại, ngay cả Thương Mang cũng còn chưa được sinh ra chứ đừng nói chi đến thai nghén hàng trăm tỉ vũ trụ hậu thế. Lúc đó, thế giới mênh mông hỗn độn, vô biên vô hạn, không có trên dưới…”
“Sinh linh tiên thiên sinh ra trong hỗn độn, tiên thiên đắc đạo, thọ nguyên vô số. Cho dù hỗn độn khô kiệt, chúng ta cũng có thể vĩnh sinh bất hủ. Cái gọi là tuế nguyệt, kỷ nguyên trong mắt chúng ta hoàn toàn không có bất kỳ ý nghĩa nào. Thiên địa có thọ, chúng ta không thọ, đó là thời đại thuộc về chúng ta...”
Vĩnh Hằng Thủy Thần ung dung nói.
Đối với sinh linh thời đại Tiên Thiên mà nói, đó đích thật là thời đại tốt nhất, phồn thịnh nhất.
Thiên địa chưa từng sinh ra, thanh trọc nhị khí cùng tồn tại, Thương Mang cũng chưa bị phân hóa, tự nhiên không có bất kỳ quy củ, không có bất kỳ ước thúc nào.
Đối với sinh linh thời đại Tiên Thiên mà nói, hết thảy đều không có ý nghĩa.
Bọn họ sinh ra đã biết bản thân là vật gì, vừa ra đời đã tuân theo tri thức bản thân, tính cách và sức mạnh của mình, tự ngộ hết thảy.
Không giống với tạo vật hậu thiên, tự nhiên dưng dục vạn linh, sinh ra đã không có bất kỳ ý nghĩa gì, cho nên mới tốn hết cả đời để theo đuổi minh ngộ, biết được ý nghĩa tồn tại của bản thân.
Tiên thiên tộc đàn vừa ra đời đã biết bản thân muốn làm gì. Tộc đàn nhỏ yếu biến thành con mồi, tộc đàn cường đại thì đi săn mồi.
Suy yếu và cường thịnh, sinh tồn và tử vong, đạo lý đơn giản như vậy thôi.
Khi sinh ra chú định cường đại, cả đời sẽ chú định cường đại. Nhỏ yếu sẽ chú định trở thành con mồi hoặc thức ăn cho người cường đại.
Thời đại Tiên Thiên đơn giản và tàn khốc đến như vậy.
“Đáng tiếc thời đại như thế lại nghênh đón sự kết thúc. Cường đại như chúng ta lại không khác gì sâu kiến phù du trước mặt vĩ lực mênh mông không gì tưởng tượng nổi.”
“Hậu thế trải qua lượng kiếp thanh toán, so với khai thiên lượng kiếp có tính là gì đâu chứ? Vô số Thiên tộc bốc hơi một cách lặng im trong chớp mắt, giống như chưa từng tồn tại qua. Rất nhiều sinh linh Tiên Thiên còn mạnh hơn cả chúng ta cũng khó thoát khỏi số mệnh, đều biến mất trong khai thiên lượng kiếp.”
Vĩnh Hằng Thủy Thần nói đến đây, không khỏi dừng lại.
Bên trong ánh mắt thâm thúy của ông ta hiện lên sự kinh hãi.
Biểu hiện đó xuất hiện trên gương mặt Vĩnh Hằng Thủy Thần khiến Lạc Tương Quân không thể tưởng tượng được.
Lai lịch của nàng phi phàm, từ nhỏ đã nghiên cứu và đọc qua các loại cổ tịch, nhưng đây là lần đầu tiên nàng nghe được cái gọi là khai thiên lượng kiếp.
Thì ra lượng kiếp đã xuất hiện trong thời đại đó, ngay cả sinh linh tiên thiên cũng khó mà thoát khỏi thanh toán.
Nàng vẫn cho rằng lượng kiếp thanh toán là sau khi Thương Mang xuất hiện mới có.
“Ngươi nói cho ta biết những thứ này có lợi ích gì đâu? Thời đại Tiên Thiên cách ta quá xa xôi, chỉ sợ ngay cả tộc đàn sau lưng ta cũng chưa từng tiếp xúc thời đại đó.”
“Thời đại Tiên Thiên có huy hoàng thì cũng đã qua rồi. Thời đại bây giờ đã sớm không còn thuộc về thời đại Tiên Thiên nữa. Cho dù là thần của thời đại Tiên Thiên cũng đã sớm mai danh ẩn tích, không còn nghe thấy tung tích.”
Lạc Tương Quân lạnh lùng nói.
Sắc mặt Vĩnh Hằng Thủy Thần khôi phục lại bình thường.
Ông ta lắc đầu, nhìn thẳng Lạc Tương Quân: “Ta nói cho ngươi những thứ này cũng chỉ muốn cho ngươi biết đã từng có một thời đại phồn thịnh huy hoàng. Thời đại Tiên Thiên không nên bị tuế nguyệt mai táng, lại càng không nên bị chư thế lãng quên.”
Lạc Tương Quân im lặng, không biết nên phản bác như thế nào.
Nàng chỉ muốn từ miệng của Vĩnh Hằng Thủy Thần tìm hiểu việc có liên quan đến Siêu Thoát Tổng Cương.
Nhưng Vĩnh Hằng Thủy Thần rõ ràng không muốn đề cập đến bất luận chuyện gì có liên quan đến Siêu Thoát Tổng Cương, ngược lại chỉ lo hoài niệm về thời đại Tiên Thiên. Hết chương 3458.



Bạn cần đăng nhập để bình luận