Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1290: Lai lịch của Cửu Sơn Tiên Ấn

Chương 1290: Lai lịch của Cửu Sơn Tiên Ấn

Rất nhanh, cuối chân trời, rất nhiều đệ tử của Đệ Nhị Sơn đã tìm đến.

Tiêu Dương cũng đứng chung với những đệ tử ấy, hắn mặc trường bào màu xanh, dáng người thẳng tắp, khí thái trầm ổn hơn rất nhiều, rõ ràng chuyện xảy ra ba ngày trước, ảnh hưởng rất lớn đối với hắn.

Chỉ có điều trong mắt hắn nhìn về phía Đệ Tam Sơn, lại hiện lên một tia lạnh giá.

Sau khi Cố Trường Ca giết chết Đại sư tỷ của hắn, Sơn Chủ Đệ Tam Sơn không những không đau xót, còn sắp đặt yến hội, chúc mừng Thiên Lộc Huyền Nữ báo được đại thù.

Việc ấy ở hai ngày qua có thể nói là truyền khắp Cửu Đại sơn, khiến rất nhiều đệ tử của Đệ Nhị Sơn phẫn nộ.

Cho nên Tiêu Dương quyết định hôm nay sẽ cho Cổ Vô Song một cái giáo huấn khắc sâu, khiến Đệ Tam Sơn cảm thấy hối hận.

"Chuyện vi sư bàn giao cho của ngươi, nhất định phải nhớ kỹ."

Sau lưng Tiêu Dương, chính là Nhị Sơn Chủ, hắn mặc đạo bào màu trắng, ống tay áo rộng lớn, có chút tiên phong đạo cốt, có điều sắc mặt cũng không ung dung.

"Sư tôn xin yên tâm, trong lòng của đồ nhi tự có tính toán." Tiêu Dương gật gù, rất nhanh thân ảnh lóe lên, xuất hiện ở trên trận tỷ thí.

Mà ở hướng khác, nương theo lấy từng đạo ánh sáng, Cổ Vô Song và người của Đệ Tam Sơn, cũng nhanh chóng chạy đến, hạ xuống nơi đây.

Một đại đạo màu vàng kéo dài tới, mấy người Cố Trường Ca, Thiên Lộc Huyền Nữ, Tam Sơn Chủ, rơi vào ở đằng sau, thân ảnh tùy tiện xuất hiện ở trên đài cao.

Các đệ tử và sơn chủ nhìn bọn họ, tất cả sắc mặt không hoàn toàn giống nhau, có người phẫn nộ, có người âm trầm, cũng có người e ngại, còn có rất nhiều người cảm thấy rất phức tạp.

Không nghĩ tới Tam Sơn Chủ lại thân thiết với mấy người Cố Trường Ca như vậy.

Đây cũng không phải là một tín hiệu tốt.

Trên đài cao, ánh mắt của Cố Trường Ca có chút kỳ dị đảo qua chư vị sơn chủ, phát hiện người đều đến đông đủ, trong lòng cười nhạt một tiếng, chờ thời cơ cuối cùng.

"Tiêu Dương tiểu sư đệ, ngươi cũng không nên hối hận vì quyết định này."

Mà trên trận tỷ thí, sau khi rơi xuống đất, sắc mặt của Cổ Vô Song hiện lên một vòng ý cười lạnh, thân hình hắn lập lòe, ánh sáng màu vàng chói mắt, giống như một vị thần minh, mang đến cho người ta một loại cảm giác cường đại vô song.

Trong lòng của hắn rất có tự tin, mặc kệ Tiêu Dương có sức mạnh và nắm chắc gì, hôm nay tất bại ở nơi đây!

"Bớt nói nhiều lời, bắt đầu đi."

Tiêu Dương lạnh lùng nói, ánh mắt của hắn đảo qua Cố Trường Ca đang đứng trên đài cao quan sát, con ngươi của hắn rất lạnh lùng, trong lòng cũng có ý nghĩ giống như Cổ Vô Song.

Trên võ đài tỷ thí, Tiêu Dương và Cổ Vô Địch đứng đối diện cách nhau mười trượng (tầm 33,33m), trên người bọn hắn đều nổi lên khí tức cường đại.

Hầu hết ánh mắt của các các đệ tử và sơn chủ đều rơi trên người bọn hắn, mọi người cẩn thận theo dõi trận chiến này, bảo đảm tính công bằng.

Thế nhưng trước khi giao chiến chợt có một tiểu ấn lớn chừng bàn tay xuất hiện, giống như một ngọn núi nhỏ màu xanh từ trên trời rơi xuống, khí tức đan xen cuồn cuồn, phía trên còn có một luồng Hỗn Độn khí đang buông xuống.

Cùng lúc đó, toàn bộ khí vận của Cửu Đại Sơn lại tụ đến, một tia trắng loá giống như tinh hà hiện ra vô cùng chói mắt..

Thậm chí có thể nhìn thấy trong hư ảnh đại sơn như có chín ngọn núi nguy nga cổ kính, có ánh sáng lưu chuyển, tất cả đều cùng hiện lên ở trên bầu trời.

Nó vô cùng mênh mông và tràn ngập sức mạnh, giống như chín ngọn núi tiên ấy thật sự tồn tại, có thể trấn áp kẻ mạnh, vô địch nhất trên đời.

Ánh mắt của các đệ tử và sơn chủ cũng không tự chủ được mà bị vật kia đang lơ lửng ở trên cao hấp dẫn, lộ ra vẻ sùng kính.

Ngay cả Cố Trường Ca cũng nhìn sang, trong mắt có đại đạo phù văn lấp lóe, hắn đang thôi diễn vật đó.

Cuối cùng, hắn híp mắt lại giống như đang suy nghĩ điều gì đó.

“Vật này chính là Cửu Sơn Tiên Ấn, vậy mà nó cũng có đường vân Tiên Thiên, so với Trảm Tiên Hồ Lô và Thái Thượng Đồ cũng không hề kém chút nào, thậm chí còn thần bí hơn?”

“Có liên quan tới kỷ nguyên Cấm Kỵ của thế giới trước sao?”

Trong lòng của Cố Trường Ca đã có chút phỏng đoán, vật kia chắc không phải đời sau mới được luyện chế thành.

Mà là do Cửu Sơn Tiên Ấn được hình thành từ tiên thiên , thậm chí còn có quan hệ rất lớn với nguồn gốc của Cửu Đại Sơn, cũng nhờ có nó đời sau mới thành lập nên Cửu Đại sơn.

Loại khí tức Tiên Thiên rực rỡ chói mắt kia, sau này nếu có thể trấn áp vật đó, thì Hỗn Độn khí quấn quanh sẽ càng dày đặc và dồi dào.

“Vật đó có liên quan đến sự thay đổi của Cửu Đại Sơn, nhiều năm qua nó vẫn luôn duy trì Cửu Đại Sơn thần bí và siêu nhiên, còn có người nói rằng, nếu ai có được Cửu Sơn Tiên Ấn trong tay sẽ chính là Tiên Thiên bất bại ở Cửu Đại Sơn.”

Thiên Lộc Huyền Nữ thấy Cố Trường Ca vẫn luôn chú ý đến vậy kia thì nói như thế, khóe miệng của nàng thản nhiên nở ra một nụ cười.

Cố Trường Ca gật đầu một cái, hắn biết mấy năm gần đây, Cửu Đại Sơn đều đang thu thập tín ngưỡng chi lực ở Bát Hoang Thập Vực.

Mà Cửu Sơn Tiên Ấn kia có thể khiến cho các đệ tử và tu sĩ của Cửu Đại Sơn thu được những tín ngưỡng chi lực để tu luyện tốt hơn.

Liên quan tới chuyện ấy ngược lại có chút tương tự với Nhân Tổ điện ở Thượng giới.

Chỉ có điều ở bên phía Nhân Tổ điện, Cố Trường Ca nhờ vào khí vận Kim Đỉnh, có thể thu thập tín ngưỡng khắp Thượng giới cho mình dùng.

Cửu Sơn Tiên Ấn đang trôi lơ lửng ở trên cao, trải qua bao nhiêu năm Nhị Sơn Chủ lại nhìn thấy vật này, đây là vật hội tụ rất nhiều tín ngưỡng chi lực của Cửu Đại Sơn .

“Dựa theo ước định, lão phu sẽ áp chế tu vi của ngươi tới cùng một cảnh giới với Tiêu Dương, ngươi có gì phản đối không?”

Mà lúc này, thân ảnh của Nhị Sơn Chủ xuất hiện ở trên đài tỷ thí, sắc mặt của hắn không cảm xúc, hắn hướng về phía Cổ Vô Địch đang đứng trước mặt mở miệng hỏi.

Ở đây đang có rất nhiều sơn chủ, Cổ Vô Địch tự nhiên không lo lắng Nhị Sơn Chủ sẽ giở trò gì, trên mặt của hắn nở ra nụ cười, gật đầu nói: “Nhị Sơn Chủ cứ việc hành động, dưới cảnh giới kia, ta tự tin ba chiêu có thể đánh bại được Tiêu Dương.”

Thấy hắn tự tin như thế, ánh mắt của Nhị Sơn Chủ bỗng ngưng trọng lại, cẩn thận nhìn hắn vài lần nhưng không thể phát hiện ra điều gì khác thường.

Bất kể là khí tức hay thực lực Cổ Vô Địch đều không có bao nhiêu biến hoá so với trước đó.

Tuy nhiên Nhị Sơn Chủ vẫn rất cẩn thận, lúc ra tay áp chế tu vi của Vô Địch đã thuận tiện thăm dò tình hình trên dưới người hắn, nhưng không phát hiện ra được có chỗ không đúng.

“Lão gia hỏa này lại còn vụng trộm ra tay dò xét ta, hừ!”

Rõ ràng là Tam Sơn Chủ cũng chú ý tới động tác của Nhị Sơn Chủ, không nhịn được cười lạnh một tiếng, có chút khinh thường.

Hắn rất tự tin về đồ đệ của mình, trong vòng ba chiêu hạ gục được Tiêu Dương, chắc chắn không có vấn đề gì.

Hết chương 1290.
Bạn cần đăng nhập để bình luận