Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2354: Vị công tử kỳ lạ

Chương 2354: Vị công tử kỳ lạ

Sau khi ăn xong, Vương Nhị Ngưu dọn cho hắn một gian phòng khách sạch sẽ, thay chăn đệm sạch sẽ như mới, thứ mà ngày thường bọn hắn còn không nỡ dùng.

Vương Nhị Ngưu cảm thấy trước kia Cố Trường Ca đã quá quen với cuộc sống giàu sang rồi, điều kiện thô sơ chắc chắn không thoải mái nên đã lót thêm một lớp cỏ khô mềm mại dưới giường của hắn.

Cố Trường Ca không quen với thiện ý của nam tử chất phác này.

Nhưng Cố Trường Ca cũng không muốn nợ hắn, suy nghĩ một hồi liền lấy ra một miếng ngọc bội vô cùng tinh xảo.

Hắn không nhớ được miếng ngọc này có giá trị cụ thể ra sao, nhưng hắn biết, nếu dùng nó đổi thành ngân lượng cũng đủ cho một nhà ba người giàu sang mấy đời.

Nhưng có đánh chết Vương Nhị Ngưu cũng không nhận, hắn biết miếng ngọc này có giá trị không nhỏ, nhưng nói thế nào cũng không chịu cầm lấy.

Ở trong mắt hắn, việc hắn làm cho Cố Trường Ca không sánh bằng giá trị của miếng ngọc này. Hơn nữa, có thể miếng ngọc này rất quan trọng với Cố Trường Ca thì sao.

Nhỡ đâu miếng ngọc này sẽ giúp đối phương nhớ lại kí ức gì đó thì sao?

Hắn là người thành thật, tuy có thể đoán được giá trị của miếng ngọc này sẽ khiến người khác giật mình, nhưng hắn không muốn độc chiếm nó. Cố Trường Ca cũng không quen nợ ai cái gì nhưng thấy đối phương từ chối thì chỉ đành thôi rồi tiếp tục ở tạm chỗ này.

Sau này chú ý chút vậy, xem Vương Nhị Ngưu cần gì thì giúp hắn, vậy cũng coi như bồi thường.

Trên cánh đồng, Vương Nhị Ngưu vung cuốc làm cỏ, mồ hôi như mưa, Cố Trường Ca đứng bên cạnh học theo.

Đây thật là một trải nghiệm mới lạ, làm cho hắn có một loại cảm giác ngạc nhiên khó có được, giống như mỗi một chuyện mà bản thân làm lại khiến hắn như được giác ngộ ra thêm một cái gì đó.

Vương Nhị Ngưu khuyên không nổi cũng chỉ có thể cười khổ bỏ qua, mặc kệ Cố Trường Ca tiếp tục làm việc

Tin tức nhà Vương Nhị Ngưu ở Thanh Sơn thôn chứa chấp một quý công tử phóng khoáng tuấn lãng rất nhanh truyền khắp láng giềng tám phương.

Loại chuyện này không thể lừa gạt được thôn dân 'lắm mồm lắm miệng' xung quanh, nhanh chóng được truyền đi khắp nơi với tốc độ chóng mặt. Khi thấy Vương Nhị Ngưu ra đồng làm việc, nhiều thôn dân quen thuộc sẽ tiến đến chào hỏi. Đương nhiên trong lúc tán gẫu cũng sẽ hỏi tới lai lịch của Cố Trường Ca.

Tất nhiên Vương Nhị Ngưu cũng dựa theo phỏng đoán của mình, nói Cố Trường Ca là một quý công tử phóng khoáng lưu lạc tới đây, bản thân cảm thấy đáng thương nên hỏi hắn muốn đi đâu.

Nhưng chính Cố Trường Ca cũng không biết nên Vương Nhị Ngưu tạm thời chứa chấp hắn. Kết quả Cố Trường Ca không muốn mắc nợ ân tình, nên Vương Nhị Ngưu dẫn hắn tới đồng ruộng làm việc cùng. Sau khi nghe xong những điều này, đám thôn dân đều tấm tắc bảo lạ.

Trong những năm gần đây, chiến tranh loạn lạc nổ ra khắp nơi.

Nhiều vương triều tiêu vong, quả thực có rất nhiều lưu dân chạy nạn.

Nhưng đây là lần đầu tiên bọn hắn nhìn thấy một quý công tử phóng khoáng như vậy lại chủ động tới đồng ruộng làm việc. Hoàn toàn khác biệt với hình tượng quý tộc cành vàng lá ngọc, được nuông chiều từ bé trong ấn tượng của bọn hắn.

Hơn nữa, khi Cố Trường Ca giúp đỡ cũng không phải tùy tiện qua loa cho xong mà còn rất siêng năng nghiêm túc. Thực tế, trình độ này có thể so sánh với không ít người trong số bọn hắn.

Điểm này làm bọn hắn tấm tắc bảo kỳ lạ, khó có thể tin nổi.

Nếu không phải cử chỉ lời nói của Cố Trường Ca hoàn toàn không giống người bình thường, mang theo quý khí bẩm sinh thì bọn hắn đều sẽ hoài nghi lời của Vương Nhị Ngưu nói là sai lầm.

Bản thân Vương Nhị Ngưu cũng rất phiền não và bất đắc dĩ, không nghĩ tới Cố Trường Ca lại không giống những quý tộc bình thường kia, có thể chịu khổ.

Trong quá trình ở nơi này, hắn phát hiện dường như Cố Trường Ca rất tùy ý, vui vẻ chịu đựng, chủ động thích ứng với tất cả mọi thứ ở nơi đây.

Đối với chuyện này, Vương Nhị Ngưu cũng không biết nói cái gì, chỉ có thể lắc đầu cười khổ.

Chẳng qua, nhờ sự giúp đỡ của Cố Trường Ca, quả thực việc đồng áng của hắn nhẹ nhàng hơn không ít. Ban đầu Vương Nhị Ngưu thu lưu Cố Trường Ca cũng bởi vì thấy hắn đáng thương mà động lòng trắc ẩn.

Nhưng hiện tại lại rất có hảo cảm với hắn.

Thanh Sơn thôn có hơn một trăm hộ nhân gia, không ít thôn dân 'mồm năm miệng mười' bàn tán, tin tức liên quan tới Cố Trường Ca cũng tự nhiên lan truyền đến từng hộ nhân gia.

Ngay cả những vùng lân cận trong thôn cũng có thôn dân nghe được tin này, bọn hắn hiếu kỳ đến xem. Một số cô nương trẻ tuổi còn đỏ mặt, lặng lẽ quan sát Cố Trường Ca từ xa.

Lần đầu tiên các nàng nhìn thấy nam tử đẹp mắt tới vậy, tuy sa sút tang thương nhưng vẫn khó giấu được dung mạo tuấn tú. Điều này làm cho các nàng dần cảm thấy bản thân có chút bẩn thỉu, chỉ dám đứng xa nhìn trộm.

Thật ra Cố Trường Ca đã quen với sinh hoạt hiện giờ, mỗi ngày đều đi theo Vương Nhị Ngưu, mặt trời mọc thì làm, mặt trời lặn thì nghỉ, nhịp điệu nhẹ nhàng, thong thả ngắm Thanh Sơn, nghênh đón sương mai, tắm ánh nắng chiều.

Thỉnh thoảng có thêm việc đồng áng thì sẽ tranh thủ về ngồi ngắm trăng.

Đôi khi còn có một số cô nương trẻ tuổi đỏ mặt đi tới đưa cho hắn một bát nước ngọt, điều này làm Vương Nhị Ngưu hâm mộ, cảm khái không thôi. Mặc kệ là nam hay nữ, lớn lên đẹp mắt thật là tốt.

Đương nhiên, có nhiều khi thê tử của Vương Nhị Ngưu cũng sẽ tự tay nấu cơm rồi mang đến đồng ruộng, khi Vương Nhị Ngưu ăn cơm còn duỗi ống tay áo lau mồ hôi trên trán cho hắn. Lúc này, hai người sẽ nhìn nhau cười cười rất ăn ý.

Cố Trường Ca từng chứng kiến không ít loại tình cảnh ấm áp này, nhưng mỗi lần nhìn thấy, dường như trong lòng đều sẽ có chút xúc động và cảm ngộ.

Hết chương 2354.
Bạn cần đăng nhập để bình luận