Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1387: Kỷ Nguyên Thụ

Chương 1387: Kỷ Nguyên Thụ

“Bái kiến Trường Ca thiếu chủ.”

Bọn hắn biểu lộ ánh mắt phức tạp nhìn Thiên Lộc Huyền Nữ, sau đó cung kinh nói với Cố Trường Ca.

“A, các ngươi có chuyện tìm ta sao?”

Cố Trường Ca hơi kinh ngạc lườm bọn hắn.

Hắn còn đang suy nghĩ bây giờ nên xử lý những Kẻ thành đạo của Thiên Lộc thành như thế nào, xem như chất dinh dưỡng để thôn phệ hấp thu hay là giữa lạ để hắn sai phái.

Dù sao thì bây giờ toàn bộ người của thượng giới cũng đã tận mắt chứng kiến hắn trấn áp mấy Kẻ thành đạo của Tứ Đại Chiến Thần nhất tộc.

Nếu như bọn hắn biến mất, không chừng sẽ gây nên hiềm nghi không cần thiết.

Đương nhiên, cũng không phải nói như vậy thì Cố Trường Ca sẽ tha cho bọn hắn một mạng, có điều hắn ngại phiền phức thôi.

“Về bí mật liên quan đến Vãng Sinh địa, chúng ta biết được một chút.”

Mấy vị lão giả nghe vậy, ngược lại cũng không giấu giếm, bọn hắn muốn mượn cơ hội này để nói một vài điều kiện với Cố Trường Ca, để Cố Trường Ca đối xử tử tế với tù binh.

“Vãng Sinh địa? Đó cũng là nơi bị trộm đi từ thượng giới, ta nghĩ cái này cũng không khó đoán.”

Cố Trường Ca cười nhạt.

Vô số năm trước, Bát Hoang thập vực và thượng giới phân tách, tuy nói liên quan đến một chưởng diệt thế của Ma Chủ nhưng mà giới khí vận của thượng giới bị đánh cắp lại không hề liên quan gì đến chuyện này.

Mấy vị lão giả nghe vậy thì liếc nhìn nhau, cười khổ một chút. Bọn hắn biết loại chuyện này không thể gạt được Cố Trường Ca.

Nhưng mà chuyện bọn hắn muốn nói không phải chuyện này mà là bí mật ẩn giấu bên trong Vãng Sinh địa.

“Nghe nói trong Vãng Sinh địa có một gốc Kỷ Nguyên Thụ. Gốc Kỷ Nguyên Thụ này đi qua mấy kỷ nguyên, mặc dù sinh cơ yếu ớt nhưng mà vẫn không chết héo. Mấy kỷ nguyên trước, có người phát hiện Kỷ Nguyên Thụ đang đâm chồi non, muốn kết ra cành lá mới…”

Bọn hắn mở miệng, nói ra một bí mật mà không ai biết được trước đây.

“Kỷ Nguyên Thụ?” Cố Trường Ca nhíu mày thật chặt.

Kỷ Nguyên Thụ, Thế Giới Thụ, Thời Không Thụ… đều là cổ thụ thần bí mà thượng giới lưu truyền rộng rãi.

Giống như mầm non của Thế Giới Thụ mà hắn đang giữ, bây giờ đang diễn hoá trưởng thành ở ngay bên trong vũ trụ.

Nhưng nếu muốn đạt đến mức độ cành lá trưởng thành vươn lên vũ trụ thì còn rất lâu.

Kỷ Nguyên Thụ chính là một loại cổ thụ cực kỳ thần bí, động một tí là đã đi qua mấy kỷ nguyên. Thậm chí còn có ý kiến cho rằng đi dọc theo cành lá ở bên trên Kỷ Nguyên Thụ là có thể đi từ quá khứ đến tương lai.

Thời Không Bia, Thông Huyền Kính thực ra cũng giống với Kỷ Nguyên Thụ, đều có cùng dị khúc.

Nhưng mà rốt cuộc thì Kỷ Nguyên Thụ cũng chỉ là một tồn tại trong truyền thuyết.

Chưa có người nào từng nhìn thấy Kỷ Nguyên Thụ, cho dù là ở trên thượng giới thì cũng chỉ có một vài ghi chép rời rạc mà thôi.

“Nói như vậy, gốc cây trong Vãng Sinh địa thật sự là Kỷ Nguyên Thụ mới ra đời sao? Nhưng mà nếu như là Kỷ Nguyên Thụ thật, chẳng phải tiên cảnh sẽ không thể nào tới gần được sao? Làm sao bọn hắn có thể dời đi được? Xem ra là vẫn có điều cổ quái, đó tuyệt đối không phải là Kỷ Nguyên Thụ hoàn chỉnh.”

Cố Trường Ca như có điều suy nghĩ, hắn cũng không lo lắng mấy người này sẽ gạt hắn.

Vì lẽ đó, hắn nghĩ tới gốc Kỷ Nguyên Thụ đã chết khô kia, hoặc là hoá thành hạt giống hoặc là cây giống, hay là trái cây?

Nghĩ như vậy, một thần vật như Kỷ Nguyên Thụ lại liên quan tới cả giới khí vận.

Trước đây nó bị lấy trộm từ thượng giới, khiến chi giới khí vận của toàn thể thượng giới bị suy giảm rất mạnh, Thiên Đạo không được đầy đủ, quy tắc thiên đại của bản thân hắn thì bể nát tan tành, càng khó chịu được sức mạnh của tiên đạo.

“Thì ra đây mới là nguyên nhân mà thượng giới chưa từng sinh ra tiên.”

Cố Trường Ca không nhịn được híp mắt, trong lòng của hắn bỗng nhiên có một suy nghĩ to gan.

Kỷ Nguyên Thụ liên luỵ lớn như vậy, tất sẽ ảnh hưởng đến sự biến hoá của khí vận ở thượng giới.

Nếu như hắn luyện hoá thẳng thừng, có khi nào có thể trực tiếp chưởng khống thượng giới hay không?

Đương nhiên chưởng khống cũng không phải chưởng khống về mặt nghĩa đen, đó là chỉ những sự tình của thượng giới mà Cố Trường Ca có thể chưởng khống.

Muốn thành tiên, tất nhiên phải trải qua lễ rửa tội của tiên đạo chi quang.

Nhưng mà bây giờ Cố Trường Ca còn chưa thể xác định, cái gọi là Kỷ Nguyên Thụ kia rốt cuộc là còn sót lại thứ gì.

Sau đó mấy đoạn thời gian, đại quân ở thượng giới đều đóng quân ở trong Thiên Lộc thành, khoảng chừng trong phạm vi ngàn vạn dặm của cổ thành đều bị các thế lực đại bất hủ không được vào đạo thống chia ra chiếm lĩnh.

Mỗi ngày đều sẽ có từng đạo khe hở ngất trời có thể nhìn thấy hiện lên, có đại quân cuồn cuộn giết ra, phóng đi khắp nơi trong Bát Hoang thập vực.

Bây giờ trong mắt các thế lực đạo thống, Bát Hoang thập vực chính là một khối thịt mỡ nằm trên thớt, khiến ai cũng thèm nhỏ dãi.

Nhất là mấy cái vực cực kỳ rộng lớn phì nhiêu ở bên trong cương vực của thập đại vực càng hấp dẫn tầm mắt của bọn người hơn, cho nên gần như mỗi ngày các thế lực đạo thống sẽ điều động đại quân chạy tới.

So với sự hoang vu vắng vẻ của nhiều năm về trước thì giờ đây Bát Hoang thập vực rõ ràng là có tài nguyên phong phú hơn rất nhiều.

Hết chương 1387.
Bạn cần đăng nhập để bình luận