Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2116: Người thần bí

Chương 2116: Người thần bí

Cuối cùng cũng nhìn thấy bộ dáng phẫn nộ nhưng không có cách nào trên khuôn mặt của A Man.

Trong lòng Tống Tình Nhi mới thoải mái không thôi, mang theo nụ cười cao cao tại thượng, nói:

"Biết điều thì đừng có ý đồ phản kháng, một hồi nữa ta còn có thể còn dễ dàng một chút."

"Thật sao?"

Nhưng lời của nàng còn chưa nói xong, A Man đã cắt ngang lời nàng, tức giận trên mặt đã quét sạch, chỉ có lạnh lùng.

"Ngươi..."

Tống Tình Nhi biến sắc, chợt ý thức được có gì đó không thích hợp, yết hầu của nàng trở nên rất ngứa, giống như có ngàn vạn con rết đang bò trong đó.

Nàng vươn tay nắm lấy cổ của mình, cố gắng nôn ra nhưng cảm giác này vẫn không hề giảm bớt, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng hơn.

Thậm chí nàng còn bắt đầu dùng móng tay, không ngừng cào cổ họng của mình, làn da đều bị xé rách.

Con mắt gắt gao lồi ra giống như lệ quỷ.

Không chỉ nàng mà tất cả mấy tên nô bộc bên cạnh cũng trúng chiêu, không ngừng lăn lộn trên mặt đất, vô cùng thống khổ.

"Đây là một loại độc do ta nghiên cứu ra, tên là Đoạn Hầu Hương, vừa rồi khi ngươi nói chuyện đã hít phải nó."

"Nếu như không có giải dược của ta, ngươi sẽ xé rách cổ họng của mình giống vừa rồi, cho đến khi ngươi kéo đứt cổ họng của mình mới thôi. Ngươi có thể thử đi tìm ngươi phụ thân, xem hắn có biện pháp gì hay không..."

"Nhưng phải đảm bảo rằng ngươi có thể sống sót rời khỏi đây."

Lời nói như mây trôi nước chảy của A Man truyền đến, trên gương mặt tinh xảo mỹ lệ kia mang theo vẻ lạnh lùng, thật ra nàng cũng đang đánh cược, cược Tống Tình Nhi sẽ tham sống sợ chết, không dám lấy tính mạng của bản thân ra đùa giỡn. Trong khi nói chuyện, nàng trực tiếp ném thẳng một cái bình sứ màu trắng đến trước mặt Tống Tình Nhi.

Bộ dáng của Tống Tình Nhi dữ tợn, thống khổ, giờ phút này không còn để ý tới điều gì nữa, vội vàng đổ ra một viên dược hoàn nhỏ trong đó ra rồi nuốt xuống, mới cảm giác được cơn ngứa khủng khiếp đang dần biến mất. Quả thực giống như sống sót sau tai nạn.

"Ngươi cũng đừng có trách ta độc ác, ngươi muốn hủy ta, chẳng lẽ ta phải ngồi chờ chết sao?"

"Về sau ngươi có thể đi tìm phụ thân của ngươi đến đối phó ta nhưng ngươi yên tâm, cuối cùng ngươi cũng sẽ chết khó coi hơn ta thôi. Ngươi cũng không lấy được lọ giải dược thứ hai."

"Ta chỉ muốn yên lặng tu hành, là ngươi hết lần này tới lần khác tới quấy nhiễu ta. Nếu như ngươi thật sự muốn chết thì ta có trăm phương ngàn kế để giết chết ngươi "

Nhìn thấy Tống Tinh Nhi xụi lơ trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch tràn đầy sợ hãi, miệng không ngừng thở dốc.

A Man đi tới, ngồi xuống trước mặt nàng, sau đó vươn tay nắm lấy tóc nàng, trên mặt bình tĩnh, ẩn chứa hàn khí và lãnh ý thấu xương.

"Ngươi...ngươi tha cho ta, ta không dám nữa...không dám…"

Nói cho cùng, Tống Tình Nhi cũng chỉ lớn lên trong sự bao bọc, thần sắc lúc này tràn đầy sợ hãi.

Hôm nay phải trải qua những chuyện như vậy liền không ngừng đáp ứng, sợ đáp ứng chậm một chút thì bản thân sẽ chết.

"Mang theo người của ngươi cút đi."

"Thuận tiện nhớ trồng lại dược điền đã bị hủy cho ta."

A Man buông tóc Tống Linh Nhi ra, lạnh lùng mở miệng nói, không hề bởi vì bộ dáng sợ hãi của Tống Tình Nhi mà mềm lòng. Nếu như ở bên ngoài thì Tống Tình Nhi đã là một cái xác chết.

Rồi sau đó nhìn Tống Tình Nhi và một đám nô bộc đã ăn vào giải dược, liên tục rời đi, A Man mới thở phào nhẹ nhõm.

Chẳng qua nhìn những cái hũ thảo dược xung quanh đã bị phá hủy, nàng nhíu mày, có chút bất đắc dĩ.

Nàng cũng chỉ có thể dùng cái biện pháp này để làm Tống Tình Nhi sợ hãi, may mà có A Công ở bộ lạc tinh thông các loại dược lý.

Dưới sự dạy bảo của hắn, từ nhỏ A Man đã cực kì am hiểu về phối hợp các loại dược thảo dược tính, trình độ về phương diện chế độc rất phi phàm.

"Là ai?"

Tuy nhiên ngay khi A Man quay trở lại trong viện lạc, thần sắc của nàng đột nhiên trở nên cảnh giác lên, nhìn chằm chằm vào cánh cửa đang khép kín kia.

"Thực sự không tồi."

Sau một khắc, thanh âm trong sáng ôn nhuận của một nam tử vang lên.

Viện lạc giống như rơi vào trong trạng thái kỳ dị, gió, thời gian và không gian như ngưng đọng lại. Cửa phòng tự động mở ra, một nam tử trẻ tuổi thân mặc áo lụa màu xanh đơn giản xuất hiện ở đây.

Giờ khắc này, thiên địa cũng bởi vì sự tồn tại của hắn mà đình trệ bất động.

"Ngươi là ai?"

Đồng tử của A Man co rút lại, chưa từng gặp qua cảnh tượng nào kỳ lạ như vậy, trong lòng nổi lên một cơn sóng lớn.

Lúc này cả sân trở nên yên tĩnh tựa như có thể nghe thấy tiếng côn trùng kêu, tiếng chim hót. Cả thời gian như thủy triều lẫn dòng chảy của không gian cũng dừng lại theo. Dường như trên thế giới rộng lớn chỉ còn lại nam tử trẻ tuổi trước mắt.

A Man là công chúa của Man tộc bộ lạc, từ nhỏ nàng đã vô cùng dũng cảm và hiểu biết. Mới mấy tuổi đầu mà nàng đã đi theo thợ săn trong tộc lên núi săn bắn, chém giết đám thú dữ.

Khi đối mặt với khó khăn nguy hiểm, nàng có thể ứng phó một cách thản nhiên và bình tĩnh.

Vậy mà hôm nay nàng vẫn bị kinh hãi và chấn động, đồng tử bỗng co rụt lại. Nàng chưa từng nhìn thấy cảnh tượng kỳ dị đến vậy.

Chẳng biết nam tử thần bí trước mắt xuất hiện ở đây từ bao giờ, mảnh thiên địa này trở nên tĩnh lặng như tờ vì sự tồn tại của hắn.

A Man không dám tưởng tượng đây rốt cuộc là thủ đoạn đáng sợ nhường nào, người mạnh nhất mà nàng từng gặp cũng chỉ là các trưởng lão trong Man Thần tông mà thôi.

Nhưng những trưởng lão kia không thể làm được tới mức này, nhất định là người kia cực mạnh.

Hết chương 2116.
Bạn cần đăng nhập để bình luận