Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 792: Đục nước béo cò

Chương 792: Đục nước béo cò

"Vì sao Trường Ca thiếu chủ lại nói ra lời ấy?"

Kim Thiền Phật Tử hỏi lại lần nữa, ánh mắt bình tĩnh nhìn về phía Cố Trường Ca.

Cũng không để ý tới những người còn lại.

"Người xuất gia không nói dối, mong rằng Kim Thiền Phật Tử nói thẳng tất cả, cho Thần Hoàng Tử một công đạo."

Cố Trường Ca bình tĩnh đối mặt với hắn.

Cố Tiên Nhi thấy hắn không để ý đến bản thân, có chút buồn bực, nhưng biết được bây giờ hắn đang bị trọng thương, cũng không tính toán với hắn.

Giờ phút này, trong ánh mắt nàng nhìn về phía Kim Thiền Phật Tử, cũng ẩn ẩn mang theo bất thiện.

"Mong rằng Trường Ca thiếu chủ làm chủ cho chủ nhân nhà ta!”

"Khẩn cầu Trường Ca thiếu chủ làm chủ cho chủ nhân nhà ta!"

Phù phù một tiếng!

Thấy cảnh tượng này, một đám thiên kiêu của Thiên Hoàng Sơn đều quỳ phịch xuống, tự biết Kim Thiền Phật Tử sẽ không để ý bọn hắn cho nên khẩn cầu Cố Trường Ca làm chủ cho Thần Hoàng Tử bị sát hại.

Bọn hắn biết hiện tại, ở nơi này ngoại trừ Cố Trường Ca thì không ai có thể lấy lại công đạo cho Thần Hoàng Tử.

Phật sơn sau lưng Kim Thiền Phật Tử cũng có địa vị không kém gì Thiên Hoàng Sơn.

Mấy người Lục Quan Vương đều là dáng vẻ không đếm xỉa, chỉ là đến xem náo nhiệt mà thôi.

Thần Hoàng Tử bỏ mình, mặc dù có liên quan đến người thừa kế ma công nhưng mặt khác cũng có liên quan với Kim Thiền Phật Tử.

"Các ngươi đứng lên đi, chuyện của Thần Hoàng Tử, Cố mỗ cũng thật sự là lực bất tòng tâm."

Cố Trường Ca liếc mắt nhìn bọn hắn, thở dài một tiếng, có chút bất đắc dĩ nói.

"Trường Ca thiếu chủ thật đúng là liệu sự như thần."

"Lúc đó, đúng là Tiểu tăng đã đoán được tất cả, đây thật ra là âm mưu của người thừa kế ma công...”

Lúc này, Kim Thiền Phật Tử cũng thở dài một tiếng, người xuất gia không làm chuyện lừa dối, mặc dù tính tình của hắn khác so với các tăng nhân còn lại, nhưng rất nhiều luật trong giới vẫn phải tuân thủ.

Nói dối sẽ mang ý nghĩa phá giới.

Rất nhiều phật pháp tinh thâm tu hành nhiều năm đều bị thất bại trong gang tấc.

Nghe vậy, con ngươi của tất cả mọi người co rụt lại, không ngờ Kim Thiền Phật Tử lại thản nhiên thừa nhận như vậy, làm cho bọn hắn rất kinh ngạc.

"Xem ra Thần Hoàng Tử ngược lại chết không được oan.” Lục Quan Vương cười cười, đã sớm dự liệu được những thứ này.

Mặc dù Kim Thiền Phật Tử là người xuất gia, nhưng thật ra lại vô cùng tinh khôn.

Đối mặt với âm mưu của người thừa kế ma công, hắn lựa chọn tránh lui, mà Thần Hoàng Tử lại không phát giác được những việc này.

"Chủ nhân nhà ta không thù không oán với ngươi, vì sao Kim Thiền Phật Tử ngươi lại muốn hại chủ nhân?"

Chúng thiên kiêu của Thiên Hoàng Sơn nghe vậy đều vô cùng tức giận, căm thù nhìn chằm chằm Kim Thiền Phật Tử, muốn hắn cho một lời giải thích.

"Bản thân Thần Hoàng Tử khăng khăng chịu chết, liên quan gì đến tiểu tăng, tình huống lúc ấy dù khuyên thì cũng không khuyên nổi.”

"Các vị xin nén bi thương." Biểu tình của Kim Thiền Phật Tử không đổi trả lời.

Đối mặt với câu trả lời này của hắn, rất nhiều thiên kiêu càng thêm tức giận, so sánh dáng vẻ trang nghiêm bình thường của Kim Thiền Phật Tử thì bây giờ lại có vẻ vô cùng dối trá.

Thấy chết không cứu ở trong miệng hắn lại trở thành không khuyên nổi?

Thần Hoàng Tử cũng không phải kẻ ngu xuẩn, nếu như biết được đây chính là âm mưu, vậy khẳng định sẽ lựa chọn tránh lui, mà không phải đến chịu chết.

Ngược lại là Cố Trường Ca, nhiều lần bởi vì người thừa kế ma công mà trọng thương.

Bình thường làm người cường thế, nhưng đối mặt với đại nghĩa như vậy lại không chút do dự đứng ra, khiến cho đông đảo thiên kiêu bội phục.

Bây giờ so sánh thì càng nhiều thiên kiêu bị Cố Trường Ca thuyết phục.

Lời nói của Kim Thiền Phật Tử đã khơi gợi sự tức giận của mọi người!

Cho dù là hai người Thiên Hoàng Nữ, Lục Quan Vương thì vào lúc này cũng khó có thể nói thêm cái gì.

Thấy không ít người lòng đầy tức giận, muốn động thủ lấy lại công đạo cho Thần Hoàng tử, lúc này Cố Trường Ca lại khoát tay, có chút không thể làm gì khác hơn nói,

"Thôi, Kim Thiền Phật Tử cũng đã nói như vậy rồi, việc này cũng không thể trách hắn.”

"Dù sao khuyên bảo hay không, hoàn toàn không phải người có khả năng ép buộc."

Cừu hận kéo đã kéo không khác nhiều rồi, Cố Trường Ca đương nhiên cũng biết đạo lý thấy tốt thu lại.

Đến lúc này, cái chết của Thần Hoàng Tử ở trong mắt các thiên kiêu đã liên quan đến Kim Thiền Phật Tử.

Hơn nữa câu nói này của hắn nhìn như đang khuyên giải đám người, nhưng thật ra là đổ thêm dầu vào lửa.

Thân là người xuất gia đương nhiên lòng dạ từ bi, nhưng hành vi như này của Kim Thiền Phật tử lại không thể không khiến người khác hoài nghi, có phải giữa hắn và Thần Hoàng Tử có thù oán gì hay không.

Bằng không sao hắn lại trơ mắt nhìn Thần Hoàng Tử đi vào chỗ chết chứ?

Từ hôm nay trở đi, giữa Thiên Hoàng Sơn và Phật Sơn đương nhiên sẽ nảy sinh mâu thuẫn.

Đây cũng việc mà Cố Trường Ca muốn nhìn thấy.

Một đám thiên kiêu của Thiên Hoàng Sơn nghe vậy thì mặc dù không cam lòng nhưng cũng không dám nói thêm gì nữa, dù sao Cố Trường Ca cũng đã nói như vậy rồi, nếu bọn hắn như không biết tốt xấu thế chính là không nể mặt Cố Trường Ca.

Sau đó, bọn hắn truyền chuyện này về Thiên Hoàng Sơn, xảy ra chuyện lớn như vậy, Thiên Hoàng Sơn chắc là đều đã biết.

Mệnh bài của Thần Hoàng Tử vừa vỡ, Thiên Hoàng Sơn sẽ lập tức phát giác được.

"Trường Ca thiếu chủ đã không còn gì đáng ngại, vậy tiểu tăng cũng xin cáo lui trước.”

"Người thừa kế ma công đã có tiền đồ, vậy sau này chỉ sợ không dễ đối phó rồi.”

Vẻ mặt Kim Thiền Phật Tử bình tĩnh nói, sau đó thấy Cố Trường Ca gật đầu, mỉm cười, dưới chân hiện ra phật quang, cưỡi phật vân rời khỏi.

Cái nhìn của rất nhiều thiên kiêu đối với hắn, hắn giống như đều không thèm để ý.

Hết chương 792.
Bạn cần đăng nhập để bình luận