Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1319: Rốt cuộc cũng đã tới

Chương 1319: Rốt cuộc cũng đã tới

"Nếu ngươi đã không thiếu, vậy quên đi." Âm thanh của Cố Trường Ca lộ ra có chút tiếc nuối.

Cố Tiên Nhi nghe nói như thế, bỗng nhiên vẻ mặt của nàng đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm hắn, rất khiến cho người ta hoài nghi, sau một khắc liệu nàng có trực tiếp ra tay cướp đoạt hay không?

Có điều, Cố Trường Ca lại làm như không có trông thấy dáng vẻ này của nàng.

"Mặc dù ta không thiếu, nhưng nếu như ngươi cho ta, vậy hai vật kia chính là ý tốt của ngươi, ta vẫn nên nhận đi."

Trong lòng của Cố Tiên Nhi có chút tức giận, sau đó bộ dáng làm bộ làm tịch như cố miễn cưỡng chấp nhận mà nói.

"Ngươi nói không thiếu, ta cảm thấy tốt hơn vẫn là cho người thiếu nó, dù sao lần này chinh chiến Bát Hoang thập vực, nguy hiểm như thế, ai cũng có khả năng có nguy hiểm đến sinh mệnh."

Cố Trường Ca cười một tiếng, có điều thấy ánh mắt lạnh buốt đó của Cố Tiên Nhi, hắn quyết định vẫn không tiếp tục trêu đùa nàng nữa.

"Có điều, thêm một hai món đồ bảo mệnh, thì sẽ nhiều thêm vài phần bảo hộ, cũng không tệ."

"Ngươi tên khốn kiếp này… "

Cố Tiên Nhi hận đến nghiến răng, nếu như không phải quá nhiều người, nàng chỉ sợ đã cắn lên người Cố Trường Ca.

Mặc kệ là Nghê Thường tiên y hay Nguyên Thủy Chân Vũ, đều là Cố Trường Ca trước đó đã quyết định cho nàng.

Lúc đầu, hắn dự định luyện hóa Nguyên Thủy Chân Vũ hòa vào ở trong Trảm Tiên Hồ Lô, nhưng về sau phát hiện, dường như hắn đang vẽ vời thêm chuyện.

Uy lực của Trảm Tiên Hồ Lô vốn đã chênh lệch rất xa so với Nguyên Thủy Chân Vũ.

Hắn cũng không dùng được gốc Nguyên Thủy Chân Vũ này.

"Cố huynh, đã lâu không gặp."

Sau khi Cố Trường Ca đưa hai vật đó cho Cố Tiên Nhi, Vương Tử Câm bên kia mới đi tới, chào hỏi.

Nàng một thân váy dài màu lam, dáng vẻ cao gầy, khuôn mặt xinh đẹp hoàn mỹ, ngũ quan giống như do trời cao ban cho, ý cười lộ vẻ làm cho người khác thoải mái.

Mấy người quen Lục Quan Vương, Thiên Hoàng Nữ của Chân Tiên thư viện cũng lần lượt tiến đến chào hỏi.

"Tiên Nhi muội muội, có một vị ca ca tuyệt thế tốt như thế, thật đúng là làm cho người khác hâm mộ mà!"

Ánh mắt của An Nhan công chúa của ẩn thế bộ lạc chớp chớp, cũng là từ nơi xa đi tới, tóc bạc lập lòe, ánh sáng chảy xuôi, trên mặt của nàng mang theo ý ngây thơ sáng rực.

Rõ ràng tuổi tác nhìn không chênh lệch nhiều với Cố Tiên Nhi, thế nhưng dáng người lại cực kì nổi bật tinh tế, nếu so với Cố Tiên Nhi gầy ốm có thể nói là chênh lệch rất lớn.

Nàng tỏ ra rất thân mật với Cố Tiên Nhi, nhắc đến chuyện vừa rồi, dáng vẻ của nàng rất hâm mộ, trong mắt dường như chỉ có một vị bằng hữu Cố Tiên Nhi, những người còn lại đều không quan tâm.

An Nhan cũng không giống những người còn lại, vừa đến đã đi đến trước mặt Cố Trường Ca làm quen một cái.

Nguyên nhân cũng chỉ là xuất phát từ lễ tiết mới chào hỏi với hắn một chút.

Mà rất nhanh, trong nháy mắt mấy ngày trôi qua, hôm nay đã đến thời khắc hai thế giới giao chiến.

Ầm ầm!

Quy tắc thiên địa đang va chạm, phát ra âm thanh kịch liệt rung chuyển!

Đại quân của Thượng giới lần nữa giáng lâm, xuất hiện ở Giới Vô Uyên, trùng trùng điệp điệp, che khuất bầu trời!

Sương mù khủng bố, vắt ngang ở giữa trời đất, giống như là vĩnh viễn cũng không nhìn thấy giới hạn nào.

Mây dày màu đen vô biên vô tận, bao trùm cả bầu trời, bao phủ bốn phương tám hướng.

Bên ngoài vực sâu màu đen, có rất nhiều đạo thân ảnh khủng bố đứng vững vàng, khí tức vô cùng doạ người, áp bách tất cả mọi người làm cho bọn hắn đều không thở được.

Không hề nghi ngờ, đây tuyệt đối là siêu cấp cao thủ của Thượng giới.

Mặc dù chỉ là một đạo pháp thân, nhưng đứng ở nơi đó, đã mang đến cho người ta áp bách không có gì sánh kịp, tâm thần của mọi người đang run sợ.

Bọn hắn rất lạnh lùng, bị sương mù dày đặc bao phủ, chỉ lộ ra trong con ngươi sự lạnh giá và khinh thường, dường như không muốn nói thêm cái gì.

"Đã giao đấu rồi? Làm sao còn chưa thấy tu sĩ của Bát Hoang thập vực đến, chẳng lẽ là sợ? Nếu đã sợ vì sao lại phải tiếp thư giao chiến?"

Trong đó có thân ảnh một vị khủng bố chậm rãi mở miệng nói, âm thanh không phải rất cao, rất bình thản và lạnh lùng, đối với trận chiến này phảng phất như không có bất kỳ vẻ quan tâm nào.

Rất nhiều cường giả Bát Hoang thập vực đang canh giữ ở nơi đây, đề phòng Thượng giới đánh lén.

Giờ phút này, mặc dù tâm thần bọn hắn đang run rẩy, nhưng vẫn đang cố duy trì tôn nghiêm, không có lộ ra một tí e ngại, lại hét lớn nói, "Cao thủ của bên ta đang chạy đến, làm sao lại sợ trận chiến này được chứ? Bát Hoang thập vực chúng ta chưa từng thiếu những người nhiệt huyết!"

"A, thật là ngu xuẩn, có điều nhiệt huyết kia chỉ là lấy cớ mà thôi."

"Giữa Chân Long và sâu kiến, há lại có thể đánh đồng ngang nhau, chẳng lẽ các ngươi còn tưởng rằng trận chiến này, sẽ có cơ hội sao?"

"Năm đó mảnh đất này đã mai táng rất nhiều tiên tổ của các ngươi, tất cả đều là bị chúng ta tự tay chém giết, đem thi thể ném ở đây, hiện giờ các ngươi định đến bồi bọn hắn sao?"

Sinh linh bên phía Thượng giới cười lạnh nói, âm thanh không có chút gợn sóng nào.

Nhưng chính vì nguyên nhân đấy mới khiến người ta cảm thấy chênh lệch cực lớn.

Ở giữa Thượng giới và Bát Hoang thập vực, chênh lệch thực lực giữa các cường giả xác thực rất lớn!

Hắn mang theo khinh thường và làm nhục, liên tục làm cho tu sĩ của Bát Hoang thập vực tức giận và không cam lòng chạy tới, sau đó lại là nồng nặc bi ai.

Vùng đất trước mắt này, tất cả đều đã bị nhuộm máu đỏ, trong đó đương nhiên có tổ tiên đã chết trận trước đây của bọn họ.

"A, đợi lâu như vậy, rốt cục cũng có người đến rồi?"

Lời mới vừa nói ra đã khiến cho sinh linh Thượng giới ngẩng đầu, có vẻ rất khinh miệt mà nhìn về phương xa, từng chiếc từng chiếc chiến thuyền cổ đang nghiền ép trên bầu trời, bay tới về hướng bên này, phía sau còn có vô số đạo cầu vồng đi theo.

Rất nhiều thân ảnh màu đen phía sau hắn vẫn duy trì vẻ lạnh nhạt như cũ, không nói một lời, làm cho người ta cảm thấy áp bách thật lớn.

Hết chương 1319.
Bạn cần đăng nhập để bình luận