Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 737: Hạo ca ca

Chương 737: Hạo ca ca

Sở Hạo suy nghĩ thật sự quá đơn giản, Trường Sinh Cố Gia khinh thường đối phó một Chu Tước cổ quốc nho nhỏ.

Nhưng những thế lực muốn lấy lòng Trường Sinh Cố Gia và Cố Trường Ca kia, bọn họ sẽ làm thế nào?

"Cái này..."

Nghe vậy, Sở Hạo cũng rất nhanh đã nghĩ thông suốt, sắc mặt không khỏi trắng bệch.

Hắn đã đánh giá thấp uy thế của Trường Sinh Cố gia, dù là không hề làm gì.

Cũng vẫn sẽ có vô số thế lực đạo thống vì lấy lòng Trường Sinh Cố Gia, mà ra tay vớiC Chu Tước cổ quốc.

"Phụ hoàng, lúc ấy ta không có nghĩ được nhiều như vậy."

Sở Hạo có chút áy náy nói, "Tai hoạ này là ta mang đến cho Chu Tước cổ quốc. Lúc ấy, thái độ của Cố Trường Ca thật sự quá phách lối cường thế, ta tức giận đến mức bốc đồng, nên mới bị kích động."

"Thôi việc đã đến nước này, chúng ta không nói những lời này nữa. Bây giờ, Hạo nhi ngươi đã là Chuẩn Chí Tôn, cho dù thế lực đạo thống còn lại muốn đối phó Chu Tước cổ quốc ta, cũng phải nể mặt ngươi."

"Phụ hoàng tin tưởng Thái Thượng động thiên phía sau ngươi, cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn."

Sau đó, Chu Tước quốc chủ cười nói, có chút vui mừng, đương nhiên cũng biết chuyện Sở Hạo đột phá đến Chuẩn Chí Tôn.

Phải biết rằng cho dù là lão tổ tông Chu Tước cổ quốc, bây giờ cũng chỉ ở cấp độ Đại Thánh cảnh.

Chỉ mấy trăm năm ngắn ngủi, Sở Hạo đạt tới thành tựu như thế, cũng khiến cho người làm phụ hoàng như hắn sáng sủa mặt mũi.

Không hổ là con của hắn!

Sở Hạo cũng lộ ra nụ cười, gật đầu nói, "Phụ hoàng yên tâm, có ta ở đây, không có ai có thể ức hiếp Chu Tước cổ quốc."

Lúc này, ngoài điện bỗng nhiên có thị vệ chạy đến bẩm báo, "Quốc chủ, ngoài điện có Uyển cô nương cầu kiến."

"Uyển cô nương?"

Chu Tước quốc chủ sững sờ, sau đó kịp phản ứng, nhìn về phía Sở Hạo cười ha hả nói, "Ngươi trở về thật đúng lúc, trong thời gian này, Uyển cô nương cũng đúng lúc đang ở hoàng đô."

"Hai ngươi có thể từ ôn lại chuyện cũ thật tốt."

"Uyển nhi."

Thần sắc của Sở Hạo hơi hoảng hốt, trong đầu hiện lên một thiếu nữ có khuôn mặt hơi ngây ngô, là thanh mai trúc mã trước kia, chỉ trong chớp mắt, đã lâu chưa từng gặp lại?

Không biết nàng hiện tại sống thế nào?

Rất nhanh, hắn nở nụ cười phát ra từ nội tâm, có chút kinh hỉ nói, "Nàng thật sự đang ở Chu Tước hoàng đô?"

Sau đó bước nhanh ra khỏi cung điện.

Ở ngoài điện.

Một nữ tử phong thái yểu điệu, đang đứng ở đây, một thân váy dài chụp lưới màu trắng lồng, không cần trang điểm, nhưng da lại trắng mịn, trônng rất xinh đẹp động lòng người, dịu dàng ưu nhã.

Nàng tên là Đường Uyển.

Trên mặt Đường Uyển mỉm cười hài lòng, đang yên tĩnh chờ đợi ở đây, cũng không có mang theo tùy tùng, nhưng vẫn hiện ra phong thái của một gia thế tốt.

Dù là một người xa lạ ở chỗ này, cũng sẽ sinh lòng hảo cảm đối với nàng.

"Chuyện hôm nay, hẳn là một đả kích lớn đối với Hạo ca ca, nhưng ta tin tưởng hắn sẽ không có chuyện gì."

Trong lòng Đường Uyển nhẹ nhàng tự nói, tận mắt thấy tất cả chuyện xảy ra ngày hôm nay.

Bao gồm chuyện sau khi Sở Hạo để lộ ra tu vi Chuẩn Chí Tôn cảnh, bị Cố Trường Ca lấy Chí Tôn cảnh bức bách, cuối cùng lựa chọn khuất phục.

Dưới cái nhìn của nàng, nếu không phải Cố Trường Ca lấy con dân Chu Tước cổ quốc bức bách, Sở Hạo sẽ không thể nào đơn giản khuất phục như vậy.

Không phải là thực lực Sở Hạo không đủ mạnh, mà hắn bị ràng buộc bởi Chu Tước cổ quốc, trong lòng có sự trói buộc.

Nếu như đổi một nơi khác, Cố Trường Ca muốn bức bách Sở Hạo cũng không dễ dàng như vậy.

"Chỉ ngắn ngủi mấy trăm năm, Sở Hạo ca ca đã trở thành Chuẩn Chí Tôn, sự chói loá của hắn, lúc trước cũng chỉ có một mình ta thấy qua."

Đường Uyển đang nghĩ, thì thấy trong cung điện, một nam tử tuấn lãng rắn rỏi đi ra, chính là Sở Hạo.

"Uyển nhi." Sở Hạo kinh hỉ nói, trong lời nói khó nén được vui sướng.

"Hạo ca ca, đã lâu không gặp." Đường Uyển mỉm cười, trong đôi mắt lung linh cũng hiện lên sự nhớ mong.

Sau đó, hai người cùng nhau ôn lại chuyện xưa, hỏi thăm đối phương không ít chuyện xảy ra từ trước đến nay.

Sở Hạo che giấu nhiều bí mật của mình, nhưng cũng có nhiều chuyện lại thản nhiên nói ra, bao gồm không ít cuộc gặp gỡ bất ngờ,.... Đường Uyển nghe chuyện mà trong mắt say mê, ngưỡng mộ, vô cùng khâm phục.

"Hạo ca ca cho dù ở đâu, cũng đều chói lóa như vậy." Đường Uyển mỉm cười nói.

"Chói lóa thì có tác dụng gì chứ, cho dù tu vi của ta mạnh hơn nữa, cũng phải bị người ta bức bách thôi. Xem ra sau khi chuyện lần này giải quyết xong, ta nên tiếp tục bế quan, chờ sau khi ta đột phá đến Chí Tôn, sẽ không còn ai có thể tuỳ tiện ức hiếp Chu Tước cổ quốc, ức hiếp phụ hoàng."

Sở Hạo thở dài, trước mặt Đường Uyển, lại không che giấu nỗi khổ của mình bây giờ.

"Ta tin tưởng ngươi. Vậy ta thì sao? Hạo ca ca?" Đường Uyển nháy mắt mấy cái, có vẻ hơi nghịch ngợm.

"Đương nhiên cũng không có ai có thể khi dễ ngươi." Sở Hạo bá khí cười một tiếng, đối với thanh mai trúc mã này của mình, có cảm xúc thật khác.

Mặc dù hắn một lòng tu luyện hướng đạo, nhưng trong lòng cũng không phải không có nhi nữ tình trường.

Hơn nữa, hắn cũng đã nhìn ra, Đường Uyển dường như vẫn luôn chờ đợi hắn.

"Nhưng với bối cảnh này của Uyển nhi, ta nghĩ cũng không có ai có thể khi dễ ngươi đâu, những năm trước ngươi giấu diếm ta cũng thật vất vả."

Nói đến đây, Sở Hạo có chút bất đắc dĩ cười một tiếng, nhớ tới một số chuyện năm đó.

Hết chương 737.
Bạn cần đăng nhập để bình luận