Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1889: Người mà chỉ nghe thấy tên cũng khiến ngươi tuyệt vọng

Chương 1889: Người mà chỉ nghe thấy tên cũng khiến ngươi tuyệt vọng

Kim Vân chỉ cảm thấy toàn thân phát lạnh không dám suy nghĩ sâu xa thêm. Vũng nước ở thượng giới còn đục hơn hơn nhiều so với những gì hắn nghĩ, thật sự là không thể tưởng tượng.

“Người thừa kế Ma Công chân chính là ai?” Hắn không nhịn được gấp gáp hỏi Lam Dật Phi.

Nhưng Lam Dật Phi chỉ nhẹ nhàng lắc đầu thở dài nói: “Hắn là người mà… chỉ cần nghe tên ngươi cũng sẽ cảm thấy tuyệt vọng.”

Hắn không có cách nào để lộ quá nhiều, mà chuyện này cũng không cần thiết.

“...”

“Chẳng lẽ là hắn…”

Đột nhiên đôi mắt của Kim Vân trừng lớn, trong đầu hiện lên một thân ảnh điện quang thạch hỏa làm hắn run rẩy sợ hãi đến cực hạn.

Giờ khắc này dường như thần hồn của hắn cũng bị một bàn tay vô hình bóp chặt đến mức sắp ngạt thở.

Vù!

Sau một khắc, một tia ô quang từ dưới ống tay áo của Lam Dật Phi bay ra, giống như một loại hạt giống thực vật nào đó xuyên qua phần bụng của Kim Vân, thẩm thấu vào da, phế phủ, cuối cùng cắm rễ ở bên trong Linh Hải.

Thậm chí hắn còn không kịp kêu thảm một tiếng, dường như cả người cũng bị khô cạn, tất cả lực lượng đều bị thôn phệ hầu như không còn.

“Thời gian vừa vặn.”

Lam Dật Phi tính toán thời gian, thấy vậy thì hơi khép hờ hai mắt giống như là rất không đành lòng.

Mặc dù lúc trước hắn lấy được nửa bộ Cấm Kỵ Ma Công từ trong tay Tô Thanh Ca và cũng đã thử qua, thế nhưng chỉ có tự mình làm mới có thể cảm nhận rõ ràng loại công pháp cấm kỵ này kinh khủng tới cỡ nào.

Nếu không phải là bất đắc dĩ, hắn sẽ không nguyện ý làm như vậy.

Không mất nhiều thời gian, đạo ô quang cắm rễ trong thể nội của Kim Vân lại bay trở về ống tay áo của Lam Dật Phi lần nữa, sau đó trở nên yên ắng.

Hắn nhẹ nhàng thở dài định quay người rời khỏi nơi đây.

Nhưng lúc này dường như hắn nghĩ tới điều gì đó, chợt nhìn thoáng qua bầu trời phía trên, lông mày không khỏi nhíu lại.

“Người thủ hộ của Kim Vân vẫn luôn chưa từng hiện thân, xem ra là ta quá lo lắng rồi. Hắn đã sớm có tính toán, có lẽ là đã liệu được hết thảy.”

Nghĩ như vậy, trong lòng của hắn càng thêm bất lực.

Cho dù không có hắn, chỉ e Cố Trường Ca cũng sẽ có an bài và kế hoạch khác.

“Ngươi chỉ cần an tâm hoàn thành những việc thuộc bổn phận của mình, công tử sớm đã sắp xếp xong xuôi hết thảy.”

Một người áo đen ẩn trong hắc vụ đột nhiên xuất hiện bên người Lam Dật Phi, giọng nói đạm mạc bình tĩnh giống như không chứa đựng bất cứ cảm xúc gì.

Không nghi ngờ gì nữa đây là một Kẻ thành đạo, vừa rồi cũng chính là hắn đã xuất thủ giải quyết người thủ hộ của Kim Vân.

Lam Dật Phi nghe vậy khóe miệng hiện lên nụ cười khổ, không tiếp tục nhiều lời biến mất theo thân ảnh của người áo đen nọ ngay tại chỗ.

Hắn rõ ràng một việc, cho dù mình không làm gì thì đêm nay Kim Vân hoặc là tuổi trẻ Chí Tôn khác sẽ phải chết ở đây.

Mặc dù Cố Trường Ca không có mặt nhưng vẫn có thể khống chế thao túng hết thảy.

Mà sau khi Lam Dật Phi rời khỏi nơi đây, Cố Tiên Nhi nhờ pháp khí đặc thù che giấu khí tức của bản thân mới bước ra với vẻ phẫn nộ, cảm thấy không thể tin được tất cả sự việc trước mặt.

“Đại Hồng, ta… ta đã nhìn thấy cái gì vậy?” Nàng không nhịn được lẩm bẩm với Đại Hồng Điểu bên cạnh.

“Đại Hồng, rốt cuộc là ta đã nhìn thấy cái gì?”

Sau khi thân ảnh của Lam Dật Phi hoàn toàn biến mất, Cố Tiên Nhi mới âm thầm hiển lộ thân ảnh, lẩm bẩm với vẻ không thể tin nổi.

Nếu không tận mắt nhìn thấy thì nàng cũng sẽ không tin được tất cả mọi chuyện đã xảy ra đêm nay.

Lúc đầu nàng coi Lam Dật Phi chính là người thừa kế Ma Công ẩn tàng cực sâu, xưa nay vẫn luôn thần bí điệu thấp.

Thậm chí Cố Tiên Nhi còn nghĩ nếu bắt được hắn thì sẽ rửa sạch hiềm nghi Cố Trường Ca là người thừa kế Ma công.

Nhưng lại không ngờ vậy mà Lam Dật Phi cũng có nỗi khổ tâm, giống như một quân cờ bị một bàn tay vô hình khống chế.

Hắn không phải người thừa kế Ma Công thật sự.

Người thừa kế Ma Công thực sự là một người hoàn toàn khác, ẩn tàng cực sâu, khó mà tưởng tượng.

“Đây không phải chuyện mà một nha đầu ngốc như ngươi có thể quản được.”

Lúc này, Đại Hồng hiếm khi không trào phúng Cố Tiên Nhi mà cực kỳ ngưng trọng nói.

Nó cũng tận mắt chứng kiến từ đầu tới cuối.

Ngay cả vị Đạo tử thần bí của Đạo Tiên Minh cũng chỉ là một quân cờ thì lai lịch của người sau lưng hắn chỉ có thể dùng cụm từ kinh khủng ngập trời để hình dung.

Đây không phải lần đầu tiên Cố Tiên Nhi nghi ngờ mình không có khả năng chọc vào.

Động một tý cũng có thể dẫn đến họa sát sinh.

“Nhưng… vì sao ta lại cảm thấy rằng dường như ta biết rõ ai mới là người thừa kế Ma Công chân chính.”

Cố Tiên Nhi trầm mặc, chẳng biết vì sao trong lòng luôn có một cảm giác quái dị.

Nàng cũng không rõ đây là suy đoán hay là trực giác.

Người thừa kế Ma Công cực kỳ thần bí kia từ trước tới nay chưa từng hiển lộ chân dung ở thượng giới, không ai biết được hắn là nam hay nữ.

Hiện tại tất cả lão tổ Kẻ thành đạo của các thế lực đạo thống đều nhao nhao xuất thế nhưng cũng không thấy người thừa kế Ma Công thu liễm tính tình.

Từ điểm này cho thấy hắn là người phách lối cuồng thế, không để tất cả các thế lực đạo thống vào trong mắt.

Hết chương 1889.
Bạn cần đăng nhập để bình luận