Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1303: Tới gần Niết Đạo cảnh

Chương 1303: Tới gần Niết Đạo cảnh

Khuôn mặt một vị Sơn Chủ lộ ra vẻ kinh hãi, cả người sáng lên, bạo phát ra thủ đoạn mạnh nhất từ trước đến nay của hắn, nhưng vẫn không thể tránh khỏi.

Tất cả thần thông, pháp khí, thủ đoạn đều nổ tung sụp đổ dưới một kích này.

Sau đó cả người đứt ra, trực tiếp chia năm xẻ bảy, mưa máu tràn ngập trong thiên địa.

"Mau trốn, binh khí trong tay gia hỏa này chính là diệt thế chi vật."

Âm thanh của Nhị Sơn Chủ hơi run rẩy, phản ứng lại, vội vàng hóa thành cầu vồng, muốn xé rách vũ trụ chạy trốn.

Đám Sơn Chủ còn lại cũng hiểu rõ, nhưng đã quá trễ, sương mù màu đen kinh khủng từ mỗi một tấc hư không trong vũ trụ vọt tới, giống như cắm rễ trong không gian này.

Trận đại chiến này quét sạch đến ngoài vũ trụ, vô số ngôi sao sụp đổ, hóa thành tro tàn, tinh hà nổ tung, ngân hà cuốn ngược.

Vô số quy tắc trật tự loạn vũ, thiên địa cũng hỗn loạn, mảnh vỡ dòng sông thời gian ẩn hiện, cực kỳ hỗn loạn.

Từ xưa đến nay, Đế Chiến ảnh hưởng vô cùng rộng.

Ngay cả vũ trụ xung quanh cũng chịu ảnh hưởng, một vài tiểu thế giới cũng nổ tung, vô số sinh linh gặp phải tai bay vạ gió.

Rất nhiều Sơn Chủ bộc phát ra thực lực cường đại nhất, đế uy mênh mông cuồn cuộn.

Toàn bộ vũ trụ đều sắp bị đánh xuyên qua, hoàn cảnh khắp nơi hoang tàn, từng bàn tay kinh khủng ngập trời nối liền trời đất, thậm chí đập đến trong một vũ trụ khác, làm cho ức vạn sinh linh kinh hãi.

Nương theo xiềng xích và tiếng gầm thét cường hãn nhất, cuối cùng tất cả cũng bình tĩnh lại.

Vùng vũ trụ này đã vô cùng rách rưới, khắp nơi là dư ba đáng sợ sau giao chiến, máu tươi và xương vụn văng khắp nơi, thiên địa lạc ấn cũng bị đánh nát.

Rất nhiều Đế Khí bị tàn phá, đã mất đi thần tính trước kia, cuối cùng tiêu tán trong thiên địa, biến thành sắt vụn.

"Ngoại trừ Đại Sơn Chủ ra, gần như đã giải quyết tất cả cường giả Cửu Đại Sơn."

Mọi thứ yên lặng như tờ, sâu trong vũ trụ, phía trên một ngôi sao bị tàn phá, một mỹ nhân mặc áo trắng hạ xuống.

Nàng có khuôn mặt tuyệt mỹ không tì vết, dáng người cao gầy, xuất trần mà thần thánh, sợi tóc phát ra huy quang, làm cho người ta có một loại cảm giác hoàn mỹ.

Nhưng trạng thái của nàng bây giờ cũng không phải rất tốt, bị trọng thương, trên váy áo dính đầy vết máu.

Lúc này, khi nàng nói chuyện, trên khuôn mặt khó nén mấy phần phức tạp.

Nếu không phải, sau khi Cố Trường Ca giải quyết Sơn Chủ bên này đã lập tức đến giúp nàng thì chỉ sợ nàng đã có thể gặp phải trọng thương càng đáng sợ hơn.

Thực lực của nàng tuy mạnh, nhưng cũng không phải là đối thủ của ba kẻ thành đạo, cho nên vẫn liên tục rơi xuống hạ phong.

Hôm nay, nàng nhìn thấy thủ đoạn mà trước đó Cố Trường Ca chưa hề thi triển, làm nàng chân chính cảm thấy sợ hãi.

Ngay cả Tam Sơn Chủ cuối cùng cũng bị hắn một kích bổ ra, chia năm xẻ bảy tại chỗ, rung động bốn phương tám hướng.

"Kết quả lần này đã chú định."

Cố Trường Ca xếp bằng ở đây, nghe được lời này của Thiên Lộc Huyền Nữ cũng không mở mắt.

Trên người hắn có khí tức Nhược Hạo Hãn Uyên Hải kinh khủng, toàn bộ vũ trụ đều biến hóa theo hắn thôn nạp, tinh vực ảm đạm, ngân hà vọt tới.

Từ xa xem xét, thậm chí xung quanh hắn đã kết thành một cái kén lớn đỏ như máu, đó chính huyết khí nồng đậm đến đáng sợ.

Đây là một cảnh tượng làm cho người ta rung động, chư thiên tinh đấu, tinh hà vô tận, cũng bắn ra ức vạn đạo ánh sánh hội tụ về đây.

Bản nguyên của tất cả kẻ thành đạo đều dồn vào trong thân thể Cố Trường Ca, mỗi một lỗ chân lông đều phát sáng, giống như một thế giới cổ lão, to lớn vô biên.

Trong đó có vô tận thần linh đang lễ bái, tụng niệm cổ kinh, thần quang sáng chói, muốn cùng nhau bái kiến.

Vào lúc này, Cố Trường Ca há miệng kêu một tiếng, toàn bộ ngôi sao trong vũ trụ đều run rẩy, vô số sinh linh bởi vì sợ hãi mà quỳ phục trên mặt đất, cảm nhận được sợ hãi.

Ầm ầm!

Cả bầu trời run rẩy, giống như có ánh sáng vô cùng vô tận như sóng biển gào thét đến, bị Cố Trường Ca há miệng chiếm đoạt.

Hắn giống như một cái lỗ đen có thể thôn phệ chư thiên, tất cả pháp tắc, quy tắc trật tự, ở trước mặt hắn cũng cùng nhau sụp đổ đứt gãy, tràn vào mà tới.

Tu vi của Cố Trường Ca cũng bởi vậy mà liên tục đột phá.

Máu tươi, da thịt, phế phủ, xương cốt, sợi tóc cũng được Hỗn Độn khí chiếu rọi, càng mạnh mẽ hơn trước đó nhiều.

Cảnh tượng khủng bố như vậy kéo dài đến nửa tháng, cuối cùng vùng vũ trụ này mới rốt cục an bình yên tĩnh lại.

Không có bất kỳ sinh linh và tu sĩ nào có can đảm tới trước kiểm tra, thanh thế kẻ thành đạo vẫn lạc vô cùng kinh người.

Phiến thiên địa này cũng còn có dị tượng kinh khủng chưa tiêu tán, mỗi một giọt máu tươi của những kẻ thành đạo kia cũng đủ để xuyên thủng một tiểu thế giới, dư uy của nó đủ để trấn sát chết bất kỳ sinh linh nào.

"Chuẩn Đế cảnh ngũ trọng thiên, lại tới gần Niết Đạo mấy bước."

Cố Trường Ca đứng dậy mở to mắt, khí tức trên người lại trở nên yên ắng, giống như vực sâu biển lớn thâm thúy.

Hắn nhìn về phía Nhị Sơn Chủ cách đó không xa đang bị phong bế tu vi, trên người còn có một vết thương đáng sợ, kém chút cả người đã bị bổ ra, sau đó đi tới.

Thân là sư tôn của Tiêu Dương, vào lúc này, Nhị Sơn Chủ tạm thời không thể chết, vẫn còn giá trị khác, cho nên Cố Trường Ca giữ lại cho hắn một mạng.

Hết chương 1303.
Bạn cần đăng nhập để bình luận