Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2617: Mối nhục cả đời

Chương 2617: Mối nhục cả đời

Năm kiện Vĩnh Hằng thần khí, theo đạo lý mà nói thì hai kiện Vĩnh Hằng thần lô và Vĩnh Hằng thần kiếm trong số đó hẳn là đều nằm trong tay Vĩnh Hằng thần tộc mới đúng.

Nhưng hiện tại, sau khi Vĩnh Hằng thần lô thất lạc, trong tay Vĩnh Hằng thần tộc cũng chỉ còn lại Vĩnh Hằng thần kiếm. Đây chính là lý do dẫn đến Vĩnh Hằng thần tộc bảo vệ rất chặt chẽ món Vĩnh Hằng thần khí này.

Có vết xe đổ từ trước, trừ phi là được rất nhiều trưởng lão cùng với tộc lão cho phép, thì mới có thể tiếp cận tổ đường. Nếu muốn sử dụng hoặc lấy đi Vĩnh Hằng thần kiếm vậy gần như là chuyện không có khả năng.

Mặt khác, ba kiện Vĩnh Hằng thần khí kia lần lượt là Vĩnh Hằng thần đồ, Vĩnh Hằng thần ấn, cùng với Vĩnh Hằng thần châu.

Cơ mà ngay cả Vĩnh Hằng thần tộc cũng chưa từng nhìn thấy qua ba kiện Vĩnh Hằng thần khí đó, mọi người chỉ biết có một lời đồn như vậy.

“Ta nhất định phải nghĩ biện pháp lấy được món Vĩnh Hằng thần lô đấy.” Ánh mắt nữ tử váy dài màu vàng lóe ra dị sắc, trong lúc suy nghĩ nàng đã dứng dậy khỏi Thái Dương Hồ.

Ánh sáng màu vàng rực rỡ lưu chuyển trong lòng bàn tay nàng, tựa như thần nữ mặt trời cổ xưa, chói mắt lộng lẫy, tôn quý mà cao cao tại thượng.

Một con đường dát vàng rực rỡ hiện tại dưới chân nàng, mây mù màu vàng bay lên trời, trực tiếp xuất hiện trên bờ.

“Đi thôi.”

Nàng thản nhiên nhìn lướt qua mấy vị thị nữ trước mặt, biết được chắc chắn bản thân đã bị Vĩnh Hằng thần tử đời này sắp đặt cơ sở ngầm.

Tuy nhiên nàng cũng không thèm để ý, trong lúc cất bước, thân ảnh nhanh chóng biến mất, ngay lập tức rời khỏi khu vực này.

Đúng lúc đó, bên ngoài khu vực Thái Dương Hồ.

Trên một ngọn núi nổi tiếng, một nam tử trẻ tuổi anh vũ bất phàm, khuôn mặt tuấn lãng, khí vũ hiên ngang, hắn đang khoanh tay đứng đó.

Phù quang màu vàng cuồn cuộn lượn lờ quanh người hắn, ngay cả sợi tóc cũng trông như màu vàng, giống như được phủ đầy hoàng kim, cả người như một đế vương trẻ tuổi đang tuần tra thiên địa.

Đương nhiên điều khiến người ta chú ý nhất chính là đôi mắt của hắn, trong đó có một vết nứt chữ thập màu vàng sậm cực kỳ rõ ràng. Thỉnh thoảng lướt qua thời không hỗn loạn, hỗn độn mông lung chi ý, tựa như có thể cắt đứt vũ trụ, phá tan không gian.

Nơi mi tâm, xương gò má của hắn cũng mơ hồ lộ ra ánh sáng, hồn hỏa xán lạn như mặt trời, che lấp nhật nguyệt. Đây chính là một trong những biểu tượng của người có tu vi cường đại, thiên phú khủng bố.

Người này chính là thần tử hiện nay của Vĩnh Hằng thần tộc, tên là Ly Dương.

Phụ thân hắn là tộc trưởng đương đại của Vĩnh Hằng thần tộc, mẫu thân là thánh nữ đời trước của Vĩnh Hằng thần tộc, địa vị cao quý, quý không thể tả.

“Mọi chuyện thế nào rồi?”

Ly Dương chắp hai tay sau lưng, đứng sừng sững trên ngọn núi nổi tiếng này, dáng vẻ hờ hững tự tin, giống như trên thế gian này có rất ít chuyện khiến cho hắn để tâm.

Đây là một loại thong dong trấn định khí độ được bồi dưỡng từ nhỏ, cho dù trời sụp đổ trước mặt thì vẫn không biến sắc, tựa như mọi thứ đều được hắn nắm trong tay.

Dù sao với tư cách là thần tử của Vĩnh Hằng thần tộc, trong tương lai hắn nhất định phải tiếp quản tộc quần cổ xưa này.

Tiên Linh văn minh rộng lớn như vậy, ngay cả là siêu cấp đại tộc như Trọc tộc, Hồn tộc, thì khi đối mặt với Vĩnh Hằng thần tộc đều không dám có bất kỳ sự khinh thường nào.

“Hồi bẩm thần tử, người của chúng ta truyền tin tức về nói rằng đã nói mọi việc cho thánh nữ.”

“Chỉ là không biết thánh nữ sẽ lựa chọn thế nào…”

Ngay khi Ly Dương vừa dứt lời, sau lưng hắn nhất thời hiện ra vài đạo hư ảnh, dường như bọn họ đang ẩn nấp ở trong hư không, vẫn chưa lộ ra chân hình.

“Phụ thân tự mình hạ lệnh bảo chúng ta đi theo trưởng lão tới Trọc tộc một chuyến, thuận tiện xem tình hình hiện tại của các đại thế lực.”

“Sâu trong tổ đường, trong khoảng thời gian này mấy vị cổ tổ lần lượt bị đánh thức, chỉ sợ đều có liên quan đến việc này.”

“Hơn nữa còn có thể liên quan đến Vĩnh Hằng thần lô lúc trước bị thất lạc…”

Ly Dương gật đầu, trên mặt lộ ra nét suy tư.

Tuy nhiên khi nhắc tới Vĩnh Hằng thần lô, trên mặt hắn vẫn không khỏi lộ ra vẻ không được tự nhiên, trong mắt lóe lên sự âm u.

Chuyện Vĩnh Hằng thần lô mất tích, mặc dù tuyên bố với bên ngoài là do phản loạn trong Vĩnh Hằng thần tộc gây ra, nhưng Ly Dương biết rõ, thật ra mọi chuyện là do mẫu thân hắn gây ra.

Kể cả là trước đây thì Vĩnh Hằng thần lô cũng bị mẫu thân hắn mang đi.

Chẳng qua Vĩnh Hằng thần tộc lo lắng nếu nói vậy sẽ tổn hại thanh danh, thế nên mới đổi cách nói với bên ngoài. Cho nên hắn muốn rửa sạch mối nhục này, nhất định phải tìm được Vĩnh Hằng thần lô.

“Có vết xe đổ lúc trước của mẫu thân, ta phải sớm nghĩ cách lấy Tương Quân. Tuy rằng phụ thân không quan tâm hiềm khích trước kia, sau khi mẫu thân trở về tộc liền cưới nàng, nhưng ta biết, phụ thân chỉ là e dè quy định và thân phận mà thôi…”

“Giữa phụ thân và mẫu thân căn bản không có chút tình cảm nào. Sau đó thủ phạm khiến mẫu thân uất ức mà chết, tất cả đều do đôi cha con kia, ta không được phụ thân coi trọng cũng hoàn toàn là vì bọn họ ban cho…”

Ly Dương vừa nghĩ đến những thứ này, sự âm u trong mắt càng dày đặc, hắn ước gì có thể rửa sạch vết nhớ và mối nhục đó, xóa bỏ tất cả khỏi đời hắn.

Hết chương 2617.
Bạn cần đăng nhập để bình luận