Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1388: Không sợ báo ứng sao?

Chương 1388: Không sợ báo ứng sao?

Chiến hỏa lan tràn, âm thành xung phong vang lên giữa các đại vực, thiết kỵ cuồn cuộn xông ra trông giống như dòng dũ, mang đến sự tuyệt vọng và hạo kiếp cho chúng sinh ở Bát Hoang thập vực.

Nhưng mà rất nhiều thế hệ trẻ tuổi như Lục Quan Vương, Thiên Hoàng Nữ, Thiên Yêu quân chủ sau khi trở về thượng giới thì cũng không thể tiếp tục tham sự.

Đối với bọn hắn mà nói trận đại chiến này giống như là một trận diễn tập, bây giờ diễn tập kết thúc, trở về thượng giới tu hành cũng là chuyện đương nhiên.

Mà Cố Tiên Nhi không hề ngoài ý muốn, đi không từ biệt, căn bản không nói với Cố Trường Ca tiếng nào.

Về phần Cố Trường Ca, sau đó biết được thì cũng chỉ cười nhẹ một tiếng, cũng không để ý.

Đối với Cố Tiên Nhi, trận đại chiến này có tác dụng rèn luyện không nhỏ, có điều thực lực của nàng cũng không kém hơn bao nhiêu so với những người đồng lứa.

Chẳng qua chính nàng vẫn luôn không hài lòng mà thôi.

Thời gian sau đó, tu vi của Cố Trường Ca lại tăng lên không ít. Lúc âm thầm giải quyết mấy Kẻ thành đạo của Tứ Đại Chiến Thần nhất tộc, hắn biết được một tin tức khác từ miệng của bọn hắn.

Sau khi trong Thiên Lộc thành hạ lệnh bỏ thành mà chạy, đúng là nhân vật cổ lão sau lưng bọn họ có bối phận cực kỳ đáng sợ, thậm chí có thể tìm hiểu ngược dòng đến lúc Bát Hoang thập vực vừa mới ra đời.

Nhưng mà bây giờ hiển nhiên những nhân vật cổ lão trong truyền thuyết đã thoát khỏi Thiên Lộc thành, quay trở về trong tộc địa, thậm chí là rất có thể di dời tộc địa đi nơi khác.

Cũng giống như thượng giới, Bát Hoang thập vực có không ít hạ giới. Với năng lực của bọn hắn, xé mở vết nứt không gian là chuyện rất dễ dàng, sau đó đi đến hạ giới trốn tránh ở nơi nào đó.

Tin tức này khiến Cố Trường Ca cảm thấy ngoài ý muốn.

Nhưng mà sau đó hắn lại nghĩ tới một nhân tuyển, hoặc có thể gọi đó là thời cơ huỷ diệt Tứ Đại Chiến Thần nhất tộc.

Nếu như hắn đoán không sai, Vãng Sinh địa ở chỗ sâu trong Thiên Lộc thành có thể đã bị nhân vật cổ lão của Tứ Đại Chiến Thần nhất tộc mang đi.

“Cố Trường Ca, ngươi còn muốn bảo ta làm gì?”

Ở bên ngoài cung điện, Lâm Vũ đi tới, sắc mặt Hắn rất khó coi.

Tuy nói bây giờ hắn đã phản bội Bát Hoang thập vực, thế nhưng chỉ là phản bội âm thầm, cũng không lộ ra ngoài.

Ít nhất là ở bên ngoài sáng vẫn chưa có người nào biết được chuyện này.

Bây giờ, Hắn trực tiếp bị người áp giải tới đây, nguyên nhân là Cố Trường Ca muốn giao việc cho hắn.

Trong khoảng thời gian này, mặc dù hắn đã gặp được Lục La nhưng mà tình huống giữa hai người chỉ chuyển biến tốt đẹp được hơn một chút so với trước đó, chứ cũng không được tự do, cả hai đều bị hạn chế ở trong sân.

Đối với chuyện này, mặc dù bất mãn nhưng Lâm Vũ cũng chỉ dám đè nén ở trong lòng, không dám bộc lộ ra ngoài.

“Vẫn còn một việc muốn nhờ ngươi làm một chút, sau khi làm xong, tất nhiên ta sẽ bỏ qua cho hai người các ngươi.”

Cố Trường Ca ngồi ở bên cửa sổ, sắc mặt lộ ra ý cười nhẹ nhàng, khẽ thổi nước trà ở bên cạnh.

“Ngươi đã đáp ứng với ta sẽ không tổn thương Lục La, bây giờ ngươi còn muốn làm gì?”

Lâm Vũ cắn răng nhìn hắn chằm chặp, Hắn chưa từng sống khuất nhục như bây giờ.

Mặc dù sống sót từ trong trận đại chiến, thế nhưng Hắn không hề yên lòng chút nào.

Mỗi phút mỗi giây Hắn đều có cảm giác áy náy và lương tâm đáng bị lên án.

“Thực ra cũng rất đơn giản, giúp ta tìm đến tộc nhân của ngươi.”

Cố Trường Ca cười, lộ ra vẻ tuỳ tiện: “Nếu như ngươi không muốn, vậy thì không chừng những cố gắng trước đó của ngươi đều sẽ uổng phí.”

“Ngươi cũng đừng quên, tộc của ta có thiên kiêu nào đó đang rất nhớ thương người trong lòng ngươi.”

“Cố Trường Ca, ngươi đúng là hèn hạ…”

Đầu tiên Lâm Vũ sững sờ, sau đó thì phản ứng lại lời nói của Cố Trường Ca là có ý gì.

Trong khoảnh khắc, sự phẫn nộ dâng lên trong lòng hắn, hắn cắn răng ken két vang dội, trong âm thanh ẩn chứa hận ý khắc cốt ghi tâm.

Hắn thấy mục đích của Cố Trường Ca rất đơn giản, dù sao bây giờ cũng chưa có ai biết hắn đã phản bội Thiên Lộc thành, phản bội Bát Hoang thập vực.

Cho nên Lâm Vũ có thể nhân cơ hội này để trở về tộc đàn.

Nếu như hắn đoán không sai, có lẽ hiện giờ Long Huyết Chiến Thần nhất tộc đang nghĩ cách di dời, rời khỏi Bát Hoang thập vực.

Cố Trường Ca có dự định động thủ với tộc đàn ở sau lưng hắn!

Bây giờ, Lâm Vũ hận không thể liều mạng với Cố Trường Ca.

Hơn nữa, hắn biết nếu như bây giờ mình cự tuyệt thì cũng đã muộn rồi. Sau khi rơi vào bẫy của Cố Trường Ca, hắn đã không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể đi trên con đường tối tăm này.

“Ta cho ngươi cơ hội này, ngươi muốn lựa chọn như thế nào không phải là chuyện của ta.”

Nghe vậy, Cố Trường Ca vẫn chỉ cười hời hợt, sau đó thong thả thổi trà trong ly, như thể biết chắc vì sao Lâm Vũ hận mình.

Toàn thân Lâm Vũ run rẩy, thậm chí con mắt có chút ửng đỏ, trong lòng tràn ngập lửa giận và hận ý không thể che giấu được nữa.

Thế nhưng hắn cũng không dám động thủ đối với Cố Trường Ca. Giống như Cố Trường Ca nói vậy, bây giờ hắn đã không còn đường lui.

Sau khi phản bội Bát Hoang thập vực hắn đã không thể quay đầu.

“Nếu như đồng ý, vậy thì bây giờ ta sẽ phân phó người tiễn ngươi ra ngoài thành, ta cam đoan sẽ không ai phát hiện được ngươi.”

Trên gương mặt của Cố Trường Ca vẫn mang theo nụ cười nhàn nhạt như cũ.

“Cố Trường Ca, ngươi hành sự như thế không sợ tương lai có ngày gặp phải báo ứng sao?” Ánh mắt của Lâm Vũ vô cùng lạnh lẽo, Hắn cảm giác bản thân gặp phải Cố Trường Ca là tai hoạ lớn nhất đời mình.

Hết chương 1388.
Bạn cần đăng nhập để bình luận