Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1465: Đổ Thạch Phường

Chương 1465: Đổ Thạch Phường

Khoảng cách giữa Côn Ô Thành với Côn Sơn cũng không xa, có khi đứng trên tường thành nhìn ra xa là đã có thể thấy được một mảng lớn sơn mạch đang bị sương mù hỗn độn bao phủ, từng đỉnh núi xuyên thẳng qua tầng mây, hùng hồn mà nguy nga.

Cảnh tượng nơi đó mịt mờ, khó mà thấy rõ, ở đấy như là một mảnh đất đã tồn tại từ thời khai thiên tích địa, cổ lão vô cùng, toát ra vẻ thần bí.

Dù đứng ở xa nhưng vẫn cảm giác được uy áp kinh khủng khiến người ta run sợ đấy, khiếp người vô cùng.

Từng đạo thần quang, thần hồng lướt qua thiên khung, đến từ giới vực xa xôi, bay thẳng vào trong Côn Ô Thành.

Gần đây Côn Ô Thành đón tiếp rất nhiều đại nhân vật.

Đến nỗi đứng từ trên ném một hòn đá xuống cũng có thể trúng một trưởng lão của Bất Hủ Đại Giáo nào đấy.

Thậm chí rất nhiều tu sĩ còn cảm nhận được ba động của một Thành Đạo Khí chí cường loé lên rồi biến mất ngay lập tức, khiến mọi người sợ hãi không thôi.

Những thế lực muốn đến tương trợ Cơ Gia thậm chí còn mang cả Thành Đạo Khí đến để đánh vào Côn Sơn.

Hành động hiếm thấy như thế tất nhiên sẽ chấn động bát phương, có thể nói dù tính từ vài kỷ nguyên trở lại đây thì việc này cũng là việc vô cùng hiếm thấy.

Lúc trước thượng giới cử binh công phạt Bát Hoang thập vực tuy cũng có sử dụng, nhưng dù sao đó cũng là sức mạnh của một giới, còn bây giờ thứ phải đối mặt là Côn Sơn, cấm địa của sinh vật sống.

Còn về việc trong Côn Sơn có vô thượng sinh linh nào còn sống sót hay không thì không ai biết, việc này luôn là một bí mật.

Bởi vì bất kỳ tu sĩ nào tiến vào trong Côn Sơn đều mất tích, không ai quay trở về.

Lần này nếu có thể cứu được tiên tổ Cơ Gia thì có thể phá vỡ kỷ lục.

Hiện nay, tại một Đổ Thạch Phường trong Côn Ô Thành.

Một nam tử trẻ tuổi đang cải trang đứng cùng một hoà thượng, thỉnh thoảng nhìn vào trong một lần, tựa hồ như đang thảo luận việc gì đấy.

Dáng dấp của nam tử trẻ tuổi hơi thanh tú, dáng dấp cao ráo, khí chất hoàn toàn khác biệt thường nhân.

Còn hoà thượng kế bên thì mặt mũi hiền lành, khiến cho người khác cảm giác rất thoải mái, dễ dàng sống chung.

"Giang Thần thí chủ, ngươi thân là truyền nhân của Thần Nguyên Sư, vậy hẳn ngươi sẽ biết rõ trong các kỳ thạch này chứa vật gì phải không?"

Hai người này chính là Phổ Độ hoà thượng cùng Giang Thần.

Người mở miệng là Phổ Độ hoà thượng, hắn cười híp mắt, nói, khi hắn nhìn lướt qua những kỳ thạch kia thì hai mắt sáng lên.

Thần sắc của Giang Thần trầm ổn, gật đầu rồi nói, "Đương nhiên có thể."

Thiên địa đại thế, ngay cả biến đổi của núi sông cũng nằm trong phạm vi dò xét thôi diễn của Tạo Hoá Tiên Chu.

Mặc dù hắn không thể nhìn thấu được trong kỳ thạch đó đang cất giấu thứ gì.

Nhưng hắn có thể biết được độ trân quý của vật bên trong qua cảm giác.

Đó là chưa kể đến việc trong thời gian gần đây hắn đã càng lúc càng hoà hảo với khí linh của Tạo Hoá Tiên Chu, thậm chí đã có thể thôi động một phần uy năng của Tạo Hoá Tiên Chu.

Đổ Thạch Phường trước mắt này như được xây dựng riêng cho hắn vậy, là một sân tập hoàn hảo.

"Vậy thì tốt, xíu nữa tiểu tăng phụ trách bỏ tiền mua sắm, Giang thí chủ phụ trách việc chọn lựa, sau khi cắt ra thì chia đều cho cả hai."

"Ngươi thấy thế nào?"

Nhận được cam đoan của Giang Thần, Phổ Độ hoà thượng cười đến híp cả mắt, phải nói là khác một trời một vực với bộ dáng hiền lành khi nãy.

Giang Thần không do dự quá lâu, gật đầu đáp ứng ngay lập tức.

Hắn cùng hoà thượng là người quen cũ, đương nhiên sẽ không nghi ngờ nhân phẩm của hắn.

Nhưng còn một lý do quan trọng khác, chính là bây giờ túi hắn rỗng tuếch, đại bộ phận tiền bạc hắn đều đã dùng để mua tư nguyên tu hành hết rồi.

Giá cả nguyên thạch nơi này cũng không rẻ, bởi vì khai thác tại gần Côn Sơn nên chất lượng cao hơn hẳn các nguyên thạch khác trong thành.

Sau đó cả hai chen vào trong, đẩy một vài tu sĩ ra, đi lên lầu của Đổ Thạch Phường.

Phổ Đổ hoà thượng là khách quen của Đổ Thạch Phường, biết rằng các nguyên thạch ở phía dưới đều được khai thác từ rìa của Côn Sơn, ít khi nào có vật gì trân quý.

Chớp mắt cả hai đã đến được tầng ba, nơi này sương mù bao phủ, không gian rộng rãi, nhìn như một động thiên khác, nơi được trưng bày nguyên thạch cũng toả ra hào quang đủ loại.

Thậm chí trong một vài nguyên thạch cũng có dị động truyền ra.

Tu sĩ ở đây hơn xa những người ở dưới nhiều, cả tu vi lẫn khí độ, vừa nhìn đã biết là lai lịch lớn vô cùng.

Thậm chí Giang Thần còn thấy được rất nhiều đệ tử của Bất Hủ Đại Giáo có quang huy bao phủ, khí độ bất phàm.

"Giang Thần thí chủ chọn lựa thoải mái, thích khối nào thì chọn khối đó."

Sau khi đến đây thì Phổ Độ hoà thượng lại nở một nụ cười, tin tưởng Giang Thần vô cùng.

Giang Thần cũng không nói gì thêm, thần quang hiện rõ trong mắt, bắt đầu câu thông cùng khí linh của Tạo Hoá Tiên Chu, dò tìm nguyên thạch nơi này.

"Chọn khối kia đi Tiểu Thần Tử, đúng, chính là khối lớn nhất đang nằm ở vị trí trung ương đó."

Khí linh của Tạo Hoá Tiên Chu thúc giục.

Giang Thần gật đầu một cái, ánh mắt tập trung vào khối nguyên thạch tại trung ương kia, hình dạng to lớn vô cùng, chắc cỡ mấy vòng tay mới ôm hết, bề mặt gập ghềnh lại có những đốm nhỏ li ti, nếu so sánh cùng với những nguyên thạch đang toả hào quang lấp lánh khác thì thua kém rất nhiều.

"Ta muốn khối này." Giang Thần chỉ tay vào khối nguyên thạch đó rồi mở miệng nói, không do dự tý nào.

Nghe được lời này của hắn thì không ít người tò mò, quay đầu nhìn hắn, sắc mặt vô cùng quái dị.

Vừa rồi khi Giang Thần và Phổ Độ hoà thượng đi vào bọn hắn cũng đã nhìn sơ qua, nhưng không phải người quen nên bọn hắn cũng không chú ý gì quá nhiều.

Bọn họ còn tưởng phải tốn thêm một lúc nữa cơ, ai ngờ Giang Thần vừa nhìn đã lựa chọn viên nguyên thạch lớn nhất rồi.

Việc này khiến bọn hắn hơi giật mình, sau đó nhịn không nổi mà bật cười.

Trong mắt bọn hắn thì hành động này khá là ngu ngốc.

Giống như một người không biết gì nhưng vẫn cố lựa chọn vậy.

"Tên ngốc này xuất hiện từ đâu thế, không lẽ hắn nghĩ rằng chỉ cần to là tốt à?"

"Khối nguyên thạch đó ngay cả Mạc lão đều nhìn không thấu được, vậy mà hắn lại muốn mua."

Lập tức đã có người lên tiếng cợt nhả.

Mạc lão trong miệng bọn hắn là một vị Nguyên Sư vô cùng nổi tiếng tại Đổ Thạch Phường, tạo nghệ vô cùng thâm sâu, vậy mà ngay cả hắn vẫn không thể nhìn thấu khối nguyên thạch này.

Cho nên dần dần nó cũng được ít người quan tâm hơn, cuối cùng trở thành vật trưng bày, đã ở nơi này rất nhiều năm.

Hết chương 1465.
Bạn cần đăng nhập để bình luận