Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 872: Hắc Nhan Ngọc thông minh

Chương 872: Hắc Nhan Ngọc thông minh

"Nếu muốn phá vỡ thế cục, chỉ có dùng đại thế tới bức bách ta, nhưng cái gọi là đại thế thật sự hữu dụng với ta sao?"

"Sở Hạo đánh giá quá cao cái gọi là lòng dân, trước thực lực tuyệt đối, đối mặt với sinh tử, còn ai dám phản kháng nữa? Thật buồn cười."

Trong cung điện, Cố Trường Ca đứng chắp tay bên cửa sổ nhìn ra phía xa, áo bào bồng bềnh, khóe miệng mang theo nụ cười như có như không.

Mọi chuyện đều nằm trong kế hoạch của hắn.

Tất cả biện pháp Sở Hạo có thể nghĩ ra thì hắn đã sớm nghĩ giúp đối phương rồi.

Long mạch của Chu Tước cổ quốc đã sớm bị hắn nuốt chửng, chú định hủy diệt vốn là sự thật, không cách nào sửa đổi.

Dù cho Sở Hạo có khí vận chi tử thì cũng đừng hòng sửa đổi được tất cả.

Dù nhân lực vẫn còn sót lại một ít, nhưng việc này đã không thể cứu vãn!

Hiện tại việc duy nhất mà Sở Hạo có thể làm chính là chứng kiến Chu Tước cổ quốc bị hủy diệt, biến thành tro tàn trong tuyệt vọng!

Mà trong khi Cố Trường Ca suy nghĩ, ngoài điện truyền đến tiếng tùy tùng bẩm báo.

"Thiếu chủ, truyền nhân của Tiên Cổ các tộc cầu kiến."

Cố Trường Ca thu hồi suy nghĩ, thản nhiên nói, "Cho bọn hắn tiến vào."

Rất nhanh, tiếng bước chân vang lên, vài người đi tới ngoài điện.

Khí tức phun trào, tựa như mây mù cuồn cuộn, lấp lóe các loại thần hoa, khí huyết vô cùng mạnh mẽ.

Người dẫn đầu trong đó cũng chính là các tộc truyền nhân, lân giáp cao chót vót.

Sau lưng bọn hắn là các tộc lão tổ, mơ hồ áp chế hư không nơi đây, giống như có thể tràn đầy mỗi một tấc không gian bất cứ lúc nào, cường hoành đến cực hạn.

Tu vi của mỗi người đều là Chuẩn Chí Tôn cảnh, từng đứng mặt đối lập với Cố Trường Ca trên Tiên Cổ đại lục.

Nhưng sau đó bị Cố Trường Ca thiết kế, truyền xuống Giá Y Tiên Quyết, khống chế toàn bộ Tiên Cổ tộc đàn, bọn hắn đương nhiên cũng không ngoại lệ, đều bị Cố Trường Ca nắm trong tay để nô dịch.

Tất cả mọi người nhìn Cố Trường Ca với thần sắc kính sợ.

"Bái kiến chủ nhân."

"Không cần đa lễ."

Cố Trường Ca khẽ vuốt cằm, ánh mắt bình thản nhìn quét một vòng, có một chút hài lòng.

Hắc Thiên Ưng tộc, Cổ Đằng Xà tộc, Thần Ngạc tộc, Tiên Cổ Long tộc... Gần như có mặt đầy đủ, thực lực cường giả được điều động cũng không yếu, xem ra cũng không có bằng mặt không bằng lòng với mệnh lệnh của hắn.

Sau đó ánh mắt của hắn dừng lại ở trên một người, "Việc giao cho ngươi làm được thế nào rồi?"

"Hồi bẩm chủ nhân, Nhan Ngọc đã làm theo chuyện ngài phân phó trước đó, tuyệt đối không dám chống lại."

"Lần này rời đi Tiên Cổ đại lục đều mang theo tất cả, chờ ngài đến xem xét."

Người nói chuyện là một nữ tử mặc váy dài màu đen, trên mặt đeo lụa mỏng, da trắng như sứ, mắt như thu thuỷ, sợi tóc mềm mại, rất điềm tĩnh động lòng người.

Khi ánh mắt nhìn Cố Trường Ca và giọng điệu đều mang theo sự tôn kính.

Nàng chính là Hắc Nhan Ngọc, có danh xưng đệ nhất mỹ nhân của Tiên Cổ đại lục.

Đồng thời cũng là người cầm quyền hiện tại của Hắc Thiên Ưng tộc.

Mặc dù tuổi không lớn lắm, nhưng rất được Cố Trường Ca coi trọng, hiện tại có uy nghiêm đáng sợ trong Hắc Thiên Ưng tộc.

Các thiên kiêu khác trong Tiên Cổ tộc quần đứng trước mặt nàng cũng phải cúi thấp đầu xuống, rất sợ hãi.

"Thật sao?"

Cố Trường Ca tùy ý cười, "Nếu ngươi đã nói như vậy rồi thì ta sẽ tạm thời tin ngươi."

Lúc ấy, hắn phân phó Hắc Nhan Ngọc âm thầm thu thập các loại tài nguyên tu hành thay mình, thật ra việc cần phải làm cũng không khác gì Doãn Mi, chính là tìm kiếm các thiên kiêu có thể chất và bản nguyên hiếm có.

Nhưng bây giờ đối với hắn mà nói, những tài nguyên kia đã không còn trọng yếu nữa.

Tu vi của Cố Trường Ca rất nhanh sẽ bước vào Chuẩn Chí Tôn cảnh, tài nguyên mà Nhan Như Ngọc tìm được cũng không có tác dụng gì với hắn.

Có điều đã qua một đoạn thời gian, Nhan Như Ngọc hẳn đã góp nhặt được không ít thể chất đặc thù, đợi chút nữa có thể xem xét.

"Chủ nhân, Nhan Ngọc không dám quên chuyện ngài phân phó."

Hắc Nhan Ngọc khẽ rủ mắt xuống, giọng nói hiền hòa và cung kính.

"Đến đây đi, không cần cách xa ta như vậy, chẳng lẽ ta là hồng thủy mãnh thú sao?"

Cố Trường Ca cười nói.

"Vâng, chủ nhân."

Nghe vậy, Hắc Nhan Ngọc có chút kinh ngạc xen lẫn vui mừng, sau đó khẽ bước nhanh tới đứng bên cạnh Cố Trường Ca, dáng vẻ rất nhã nhặn.

Ngay từ đầu nàng còn hơi chút lo sợ bất an, sợ Cố Trường Ca không hài lòng việc đã giao cho nàng, bởi vậy mà trách cứ, gây họa cho toàn bộ Hắc Thiên Ưng tộc.

Nàng hiểu rất rõ Cố Trường Ca đang ẩn giấu thân phân và thủ đoạn gì.

Chỉ sợ tìm khắp thế giới này cũng không có ai khủng bố hơn hắn, kết hợp với rất nhiều việc phát sinh bây giờ ở Thượng Giới càng làm cho Nhan Như Ngọc bất an sợ hãi.

Vẻ mặt bình tĩnh lạnh nhạt bên ngoài chỉ là thứ nàng tận lực biểu lộ ra thôi, thật ra thì trong lòng vô cùng hoảng loạn.

Gần vua như gần cọp!

Dù sao thì không chỉ là nàng, mà tính mạng toàn bộ Hắc Thiên Ưng tộc đều nằm trong tay Cố Trường Ca, có thể bị bóp chết bất cứ lúc nào bởi tâm tình biến hóa của hắn.

Đối với Tiên Cổ các tộc còn lại mà nói thì Cố Trường Ca là Truyền nhân của Luân Hồi Cổ Thiên Tôn, bởi vì thân phận này nên Hắc Thiên Ưng tộc, Cổ Đằng Xà, Thần Ngạc tộc mới thần phục.

Nhưng chỉ có Hắc Nhan Ngọc biết rõ, sự thật không phải như vậy!

Truyền nhân của Luân Hồi Cổ Thiên Tôn chân chính đã sớm bị Cố Trường Ca giết chết!

Thân phận Truyền nhân của Luân Hồi Cổ Thiên Tôn kia chỉ là thay thế mà thôi.

Bây giờ thái độ của Cố Trường Ca cho thấy hắn rất hài lòng về nàng, điều này làm cho Hắc Nhan Ngọc thở phào nhẹ nhõm ở trong lòng.

Khóe miệng dưới khăn che mặt cũng lộ ra ý cười nhạt nhẽo.

Hết chương 872.
Bạn cần đăng nhập để bình luận