Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 583: Tiên khí chi địa

Chương 583: Tiên khí chi địa

Trong nháy mắt, mấy ngày liền trôi qua.

Thượng giới, ngoại vực.

Ở sâu bên trong vùng đất tiên bị lãng quên.

Sương mù hỗn loạn bao phủ khắp các hướng, núi non bao la hùng vĩ nguy nga, quanh co không thấy rõ.

Đưa mắt nhìn chỉ thấy toàn là cổ mộc không thể nhìn thấy tận cùng.

Các loại mãnh thú khí huyết kinh thiên cư ngụ ở đây, giống như một nơi hoang vắng tồn tại trước khi khai thiên tích địa.

Trong ngày thường không có tu sĩ nào có can đảm đi qua khu vực này.

Thậm chí ở bên ngoài Tiên Khí Chi Địa, không cẩn thận cũng sẽ bị các loại mãnh thú cường đại xé nát.

Hơn nữa nơi này tràn ngập các loại chướng khí, cho dù là tu sĩ hít vào, sẽ lưu lại mầm bệnh, khó mà loại trừ, dần dần theo thời gian, Tiên Khí Chi Địa này trở thành một nơi hoang vắng bị vứt bỏ.

Cũng rất ít tu sĩ đến đây để lịch luyện.

Vào sâu bên trong, có một thôn trang nhỏ, không lớn lắm nhưng trông rất yên bình.

Dân trong thôn cũng rất ít, chừng trăm người, nam nữ già trẻ đủ tuổi, mặt mũi giản dị.

Nhưng mỗi người đều có khí huyết đáng kinh ngạc, thậm chí còn mạnh hơn một số tu sĩ.

Ngay lối vào thôn trang, có một cây đào cao lớn lộng lẫy, từng bông hoa đào tỏa sáng rực rỡ, trong vắt như ngọc, rủ xuống những chuỗi trật tự thần liên khác nhau, kèm theo đó là sương mù hỗn độn, vô cùng thần bí.

"Đứa nhỏ Tiên Nhi kia đi đã lâu rồi, không biết bây giờ sống thế nào? Lúc đó, Lão Què nói đi ra ngoài giải quyết một số vấn đề, hiện tại vẫn chưa quay lại... "

"Đao pháp Lão Què vô song, có chuyện gì không được giải quyết bằng một đao của hắn chứ? Thật sự không được, cùng lắm thì thêm một đao nữa.”

Trước cửa thôn, mấy lão già đang tụ tập với nhau, hoặc là hút thuốc lá sợi hoặc nhâm nhi tách trà, trông rất nhàn nhã.

Nhưng ngoại hình của bọn hắn đều rất kỳ dị.

Hoặc bị mù hoặc bị mất cánh tay, một người không có lỗ tai, một người thì bị câm.

Lúc này, một người mù đang nói chuyện, lão còng lưng thở dài.

Đối với Cố Tiên Nhi, người đã rời khỏi Đào thôn rất lâu, bọn hắn đều cảm thấy vô cùng lo lắng, dù sao trên lưng nàng cũng đang mang huyết hải thâm thù.

Bọn hắn không biết chuyện gì đã xảy ra bên ngoài Đào thôn, tất cả đã sống ẩn dật ở đây từ lâu, dường như là ẩn thế không ra ngoài.

Nếu như không phải lo lắng cho Cố Tiên Nhi, mọi người căn bản sẽ không để ý tới những chuyện ở ngoại giới.

"Tiên Nhi gánh vác truyền thừa của mấy người chúng ta, hành tẩu bên ngoài, ai có thể hại được nó, càng đừng nói còn có sự che chở của Đào Yêu đại nhân, chúng ta không cần lo lắng."

Người vừa nói là một lão già bị gãy tay, hắn mỉm cười, rất tin tưởng vào người thừa kế y bát chung cỏ mọi người.

"Những chuyện này ta ngược lại không lo lắng, chỉ sợ những lo lắng trước khi rời đi sẽ trở thành sự thật, sợ nó sẽ dẫn người trong lòng gì đó quay về.”

Lần này nói chuyện là trưởng thôn của Đào thôn, lão nhìn bề ngoài dường như là một người bình thường, không câm điếc, không cụt tay gãy chân.

Nhưng những ai hiểu về lão đều biết rằng lão bị thiếu linh hồn.

Bây giờ chỉ là một thân nhục thể.

Lời nói của lão cũng khiến cho mấy lão già sắc mặt trở nên khó coi, bởi vì lời nói của trưởng thôn, tám chín phần sẽ thành lời sấm truyền, nói hắn là miệng quạ đen, nhưng đã nhiều lần đã dự đoán được không ít chuyện tốt.

Nhưng đối với Cố Tiên Nhi, bọn hắn đều có cảm giác cải trắng sắp bị heo ăn mất rồi.

"Có người tới!"

Vào lúc này, vẻ mặt của mấy lão già đột nhiên thay đổi, bọn hắn cảm thấy cành lá cây đào đung đưa, phát ra tiếng động.

Tất cả đều nhìn về dãy núi phía xa, nơi đó dường như có cầu vồng lướt qua bầu trời tới đây.

...

"Đại sư phụ, Nhị sư phụ, Tam sư phụ, Tứ sư phụ..."

Ở cửa Đào thôn, một nhóm ba người đang đứng ở đó, đó là ba người Cố Trường Ca, Yêu Yêu và Cố Tiên Nhi đã đến Tiên Khí Chi Địa.

Cố Tiên Nhi đã chủ động nói muốn đến đây, Cố Trường Ca đối với lần này chính là cầu còn không được.

Mặc dù Tiên Khí Chi Địa này đầy rẫy nguy hiểm, nhưng đối với ba người bọn hắn, đi qua đây căn bản không thành vấn đề.

Chưa kể con chim lớn màu đỏ bên cạnh Cố Tiên Nhi chính là Đại Hồng Điểu, rất quen thuộc với đường đi, cả quá trình không có gì trắc trở.

Vào lúc này, lông mày của Cố Tiên Nhi cong lên, rất vui vẻ, đang hành lễ với các vị sư phụ của mình ở cửa thôn.

Một nhóm dân làng từ Đào thôn cũng xuất hiện, vây quanh bốn phía, nam nữ già trẻ đều có, rất náo nhiệt.

Họ rất vui mừng vì sự trở lại của Cố Tiên Nhi.

Mấy vị đại thẩm thậm chí còn lôi kéo Cố Tiên Nhi để hỏi han, tò mò hỏi nàng có quan hệ gì với Cố Trường Ca bên cạnh.

Mà Cố Trường Ca thì đang lẳng lặng đứng thẳng ở cửa thôn.

Trong con ngươi của hắn dị sắc lóe lên, đang quan sát gốc cây đào ở trước cửa Đào thôn.

Theo ý nghĩ của hắn cây đào trước mắt thực ra trông không khác mấy so với nhắc nhở của hệ thống.

Chỉ là thiếu đi sức mạnh hủy diệt thiên địa, tự nhiên và yên tĩnh hơn.

Mà đồng thời lúc hắn đang quan sát cây đào, cây đào cũng đang đánh giá hắn.

Thành thật mà nói, là đang đánh giá Yêu Yêu bên cạnh hắn.

Cành lá đủ màu sắc, rực rỡ rủ xuống, có khí tức huyền bí lưu chuyển.

Tuy nhiên, Cố Trường Ca cảm thấy trạng thái của nó có vẻ không ổn lắm, mặc dù hắn có thể cảm nhận được mối liên hệ ban đầu giữa Yêu Yêu và nó, nhưng không thể nhớ ra quá nhiều.

Có lẽ trong lôi kiếp chấn động hỗn độn, hủy thiên diệt địa kị, nó thực sự đã gặp đại kiếp nạn, quên đi không ít thứ.

Hơn nữa, bản thân Yêu Yêu dường như cũng đã chú ý đến mối liên hệ kỳ lạ giữa hai người.

"Sư tôn..."

Đối với loại tình huống này, nàng vẫn có chút lo lắng và sợ hãi, trốn sau lưng Cố Trường Ca.

"Có vi sư ở đây, không sao."

Cố Trường Ca an ủi nói, hắn tin tưởng phán đoán của mình, gốc cây đào bí ẩn này sẽ không làm gì Yêu Yêu.

Nếu Yêu Yêu gặp được nó, không chừng sẽ cải thiện được tình hình của nàng, dù sao tiểu nha đầu đối với việc bản thân không lớn lên được vẫn luôn rất phiền não.

"Tiên Nhi, vị công tử này là?”

Vào lúc này, sau khi ôn chuyện cũ với mấy vị sư phụ xong, Cố Tiên Nhi định giới thiệu Cố Trường Ca với họ, nhưng trưởng thôn Đào thôn đã mở miệng trước.

Ánh mắt mang theo vẻ dò xét, giống như phòng sói, nhìn Cố Trường Ca từ trên xuống dưới một lượt.

Hết chương 583.
Bạn cần đăng nhập để bình luận