Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1432: Đừng nói ta không cho các ngươi cơ hội

Chương 1432: Đừng nói ta không cho các ngươi cơ hội

"Tiêu Dương sư đệ, đừng nói nữa, Cố Trường Ca đã nói nếu minh ước diễn ra thuận lợi thì hắn sẽ thả tỷ tỷ ngươi cùng Nhị Sơn Chủ ra mà, nếu hắn đã nói thì sẽ không đổi ý đâu."

"Ngươi như thế này chủ khiến mọi việc trở nên rối thêm thôi."

Lúc này Cổ Vô Địch đang đứng kế cũng kéo Tiêu Dương lại, giải thích cho hắn.

Mặc dù Tiêu Dương cũng biết thế, nhưng hắn vẫn không cam tâm, nhất là khi vừa nãy hắn còn gặp được tỷ tỷ cùng sư tôn hắn, hắn chỉ muốn cứu bọn hắn ngay và luôn thôi.

Cố Trường Ca không thèm để ý Tiêu Dương đang nhảy nhót, trong mắt hắn thì Tiêu Dương đã là một người chết rồi, để hắn nhảy nhót một hồi cũng không sao.

"Trường Ca thiếu chủ, minh ước ngươi nói rốt cục là sao?"

Việc của Tiêu Dương trong mắt nhiều người là không đáng giá nhắc đến, chỉ là một khúc nhạc dạo mà thôi, bọn hắn vẫn muốn tập trung vào đại sự quyết định tồn vong của Bát Hoang thập vực hơn.

Lập tực Vực Chủ của Xích Liêu đại vực đứng dậy, hắn mặc một bộ trường bào đỏ như lửa, ngay cả tóc hắn cũng thế, khiến hắn như biến thành một tôn Hoả Thần.

Cả người hắn toát ra khí tức như Thần Hoả, huy hoàng cái thế.

Lời này của hắn như nói ra tiếng lòng của tất cả mọi người, ai nấy đều nhìn lại.

Cố Trường Ca đang ngồi trên thủ vị, uống rượu một cách từ tốn.

Sau khi nghe thế thì đặt ly rượu xuống, cười một tiếng rồi nói, "Đương nhiên là như mặt chữ, hai giới khôi phục hoà bình, giảm bớt sát lục."

"Lời ấy của ngươi là thật?"

Nghe thế thì có rất nhiều người bắt đầu dấy lên hy vọng, mặc dù hơi khó tin nhưng cũng bắt đầu chờ mong.

Nếu như có thể khôi phục hoà bình, thì đó là điều mong ước của tất cả mọi người.

"Đương nhiên là thật, ta có thể lập Lời Thề Thiên Đạo để làm chứng, đương nhiên điều kiện tiên quyết là quy định của minh ước này phải do ta định." Cố Trường Ca cười nhạt.

"Lời Thề Thiên Đạo?"

"Đương nhiên là được, xin Trường Ca thiếu chủ nói điều kiện."

Tất cả mọi người ở đây đều không lạ gì Lời Thề Thiên Đạo nữa, đây chính là một trong những lời thể khắc nghiệt nhất của tu sĩ.

Trừ phi hắn không muốn tiếp tục đột phá tu vi, hoặc có thể chịu được sự phản phệ từ tâm ma, khiến bản thân tẩu hoả nhập ma, thì không ai dám vi phạm Lời Thề Thiên Đạo cả.

Cho nên nhiều người cũng bắt đầu tin tưởng vào lời nói của Cố Trường Ca, có vẻ lần Hồng Môn Yến này không phải thập tử vô sinh như bọn hắn đã nghĩ.

"Xem ra chư vị đều là người thông minh, nói chuyện với người thông minh là dễ nhất."

Cố Trường Ca gật đầu, trên mặt vẫn là nụ cười đó, nói không nhanh không chậm, "Kỳ thực minh ước hoà bình này cũng rất đơn giản, từ hôm nay trở đi thì Bát Hoang thập vực sẽ là hạ giới quy thuộc thượng giới, phải bị sự điều động từ thượng giới, không những thế, hàng năm đều phải cung cấp những loại tài nguyên nhất định như...."

Nhưng lời hắn còn chưa dứt thì sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi, nhiều người còn đứng lên, gương mặt đầu vẻ giận dữ.

"Cố Trường Ca ngươi đừng khinh người quá đáng! Như thế thì khác gì quy hàng thượng giới, biến thành nô lệ cho các ngươi?"

"Chính miệng ngươi nói đây là minh ước hoà bình, nhưng điều khoản trong đấy lại chính là điều khoản dành cho nô lệ! Xin thứ lỗi, chúng ta không thể nghe theo."

Mấy Vực Chủ cùng nhau đứng lên, sắc mặt vô cùng khó coi, biểu thị sự phẫn nộ của mình.

Ban đầu bọn họ vẫn còn chờ mong, nhưng sau khi nghe được những lời này thì bọn hắn đã hiểu.

Đây không phải làm minh ước hoà bình gì cả, đây chính là hợp đồng nô lệ, chỉ là đổi một cái tên cho dễ nghe mà thôi.

"Chịu sự điều động của thượng giới, đây khác gì quy hàng cơ chứ?"

Nhân vật lãnh tụ của các đại tộc còn lại cũng vô cùng giận dữ, cảm giác như Cố Trường Ca đang khinh người quá đáng vậy.

Vậy mà ban đầu bọn hắn còn tin rằng Cố Trường Ca nổi lòng từ bi, cho bọn hắn một con đường sống.

Xem ra hắn chỉ muốn lừa tất cả mọi người đến đây để bắt hết một mẻ mà thôi.

Bây giờ tất cả người ở Bát Hoang thập vực đều nhìn về phía Đại Sơn Chủ, người chưa từng lên tiếng, ở đây mọi người đều muốn nghe ý kiến của hắn.

"Ta đã cho các ngươi sự lựa chọn, đừng nói rằng ta không cho các ngươi cơ hội."

Cố Trường Ca vẫn nở nụ cười rồi nói, "Xem ra các ngươi không cảm kích điều đó lắm nhỉ."

Lời này vừa dứt, đám người đều cảm thấy lạnh sống lưng, ai nấy đều cảm nhận được sát cơ trong lời của Cố Trường Ca.

Chẳng lẽ tất cả mọi người sẽ chết tại đây sao?

"Không thể giảng hoà sao?"

Lông mày Đại Sơn Chủ nhíu lại, nhịn không được mà mở miệng.

Trong mắt hắn thì minh ước hoà bình này không quan trọng, quan trọng nhất là cứu Lạc Phong ra.

Khi đó Bát Hoang thập vực ra sao thì không quan hệ gì tới hắn nữa.

Nhưng hôm nay Cố Trường Ca lại không cho Lạc Phong lộ diện, khiến cho hắn thấy cực kỳ khó giải quyết, vì còn cần thời gian để tìm ra Lạc Phong.

Cho nên biện pháp tốt nhất là tiếp tục kéo dài thời gian.

"Giảng hoà? Ở thời điểm này Bát Hoang thập vực còn lựa chọn gì khác sao? Chỉ có chết hoặc sống thôi."

Cố Trường Ca không còn cười nữa, khuôn mặt cũng trở nên lạnh nhạt.

Hắn đứng lên, vung tay áo, lời vừa dứt.

Bên ngoài Thiên Lộc Thần Điện, đột nhiên có ba động vô cùng kinh khủng và mênh mông hiện lên, tựa như vương giả trở về.

Hơn nữa đây không chỉ có một.

Ông!!

Chốc lát vùng vũ trụ này đều bị khoá lại, cương vực trăm vạn dặm xung quanh đều bị phong cấm, không có bất kỳ sinh linh nào có thể chạy thoát.

Một màn như thế khiến đám người trong Thiên Lộc Thần Điện biến sắc, cảm giác Cố Trường Ca cuối cùng cũng lộ ra mục đích thực sự.

Hết chương 1432.
Bạn cần đăng nhập để bình luận