Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1079: Mau đi pha trà đi!

Chương 1079: Mau đi pha trà đi!

Cung điện rộng lớn, linh khí như thủy triều, bảo quang ẩn hiện, rất nhiều thần binh treo trên vách tường, lóe lên thần huy lập lòe.

Cả người Bạch Liên Nhi mặc áo gai, nhưng khó che được sắc đẹp trời sinh, ngũ quan tinh xảo không tì vết, khuôn mặt lạnh như băng.

Mặc dù xinh đẹp động lòng người, nhưng lại luôn lộ ra khí tức xinh đẹp lạnh lùng như núi tuyết ngàn năm.

“Ta đáp ứng ngươi.”

Giọng nàng mang sức mê hoặc kinh người, nhưng không có bất kỳ sắc thái tình cảm nào, mang đến cho người ta một loại cảm giác không được tự nhiên.

Cố Trường Ca đứng chắp tay, gương mặt mỉm cười, nhìn hai người Bạch Liên Nhi, Bạch Họa.

Trên huyền y của hắn chảy xuôi rất nhiều huy quang, thêu rất nhiều đồ án, trời rộng trăng sao, sông núi biển cả, dường như tất cả đều được bao quát vào trong đó, hiển lộ tia cao quý huyền bí.

“Ta biết Liên Nhi cô nương là một người thông minh, nói chuyện với người thông minh rất dễ dàng.”

Nghe vậy, Cố Trường Ca khẽ mỉm cười, sau đó hướng về phía ngoài điện phân phó: “Lạc Thần, dâng trà cho Liên Nhi cô nương.”

Ở ngoài cửa điện, Khương Lạc Thần đang tò mò thân phận một nam một nữ mà Cố Trường Ca đột nhiên dẫn về, nghe vậy thì liếc mắt.

Tuy nhiên nếu đã bị Cố Trường Ca phát hiện, nàng cũng lười ẩn thân, đi vào từ ngoài điện.

Tóc vàng rực rỡ, dáng vẻ cao gầy, đường cong lả lướt, đôi mắt long lanh, lộ ra khí chất tôn quý.

“Còn thật sự coi ta là nha hoàn của ngươi.”

Nàng khẽ hừ một tiếng, sau đó đi tới dụng cụ pha trà bên cạnh, bắt đầu thôi thúc Thái Hư Chân Hỏa, pha trà cho Cố Trường Ca, dường như rất thành thạo.

Bạch Liên Nhi nhìn Khương Lạc Thần một cái, biết thân phận của nàng, còn tại sao nàng lại xuất hiện ở bên cạnh Cố Trường Ca có hơi không hiểu, nhưng không có hỏi nhiều.

Nàng lạnh lùng nhìn Cố Trường Ca, nói: “Hy vọng ngươi có thể tuân thủ lời hứa, hơn nữa tuổi ta lớn hơn ngươi nhiều, ngươi cũng không cần kêu ta là cô nương, kêu tên ta là được.”

Cố Trường Ca lơ đãng cười cười, nói: “Tuổi tác đối với tu sĩ chúng ta mà nói, không có gì đáng để quan tâm, Liên Nhi cô nương cần gì phải cố chấp với những chuyện nhỏ nhặt như vậy.”

“Huống chi, hiện nay hai ta là người giống nhau, ngươi cũng không cần phải khách khí như vậy.”

“Hừ, không dám giống với Cố công tử. Ta không gánh vác nổi Cố công tử, điểm này ta vẫn tự hiểu mình.”

Mặt Bạch Liên Nhi lạnh lùng, thái độ khó chơi.

Cố Trường Ca không thèm để ý, tiếp tục nói: “Cái túi gấm đó, ta cảm thấy có lẽ Liên nhi cô nương có thể giao cho ta."

Bạch Liên Nhi cười lạnh nói: “Không phải ngươi mới vừa nói không có hứng thú với cái túi gấm đó sao? Cái đó không có ở trên người ta, ta đã đặt nó ở một nơi bí mật.”

Nàng rất cẩn thận, biết cái túi gấm đó không đơn giản, cho nên cũng không mang trên người.

Mà giấu ở nơi khác, chính là sợ sau khi bị Cố Trường Ca bắt lại, sẽ không có điều kiện để thương lượng với hắn.

“Phải không? Vậy thì làm phiền Liên Nhi cô nương dẫn ta tới đó, khoảng thời gian này, vị sư đệ kia của ngươi, ta sẽ phân phó người chiếu cố hắn thật tốt.”

Nghe vậy, Cố Trường Ca hơi giật mình, sau đó mỉm cười nói:

“Liên Nhi tỷ.”

Nghe nói như vậy, sắc mặt của Bạch Họa thay đổi, rất sợ hãi, kính sợ Cố Trường Ca.

Hắn vừa mới trải qua cảm giác nguy cơ sinh tử, làm cho hắn khó mà quên được, cảm giác bản thân đã đi một chuyến tới quỷ quan môn rồi trở lại.

Nếu không nhờ Bạch Liên Nhi ngăn cản, chắc hắn đã bị Cố Trường Ca giết chết.

"Ta đã đáp ứng ngươi, vậy ta sẽ không dễ dàng đổi ý, chút uy tín kia, ta vẫn có.”

Tất nhiên Bạch Liên Nhi biết ý của Cố Trường Ca, là lo lắng nàng nhân cơ hội chạy trốn.

“Tại hạ tất nhiên tin tưởng Liên Nhi cô nương, nhưng nên có chiếu cố thì vẫn cần phải có.”

Cố Trường Ca mỉm cười nói.

Bạch Liên Nhi lạnh lùng nhìn hắn một cái, hoàn toàn không có bất kỳ cảm tình với Cố Trường Ca.

Đây chính là người đặt lợi ích trên hết, lạnh lùng vô tình, muốn có được cam đoan của hắn.

Trước đó, nhất định phải cam đoan bản thân có giá trị lợi dụng với Cố Trường Ca.

Nếu không tất cả cũng không cần bàn nữa.

Cho nên nàng cũng không trông cậy vào việc sau này Cố Trường Ca có thể tuân thủ lời hứa.

Sau đó, nàng lắc mình một cái, đi ra ngoài điện, Cố Trường Ca mỉm cười nhìn bóng dáng vừa mới biến mất của nàng, cũng không cho người ngăn cản.

“Sao ngươi lại thả nàng đi rồi.”

Khương Lạc Thần đã mơ hồ đoán được thân phận Bạch Liên Nhi, trong lòng có hơi chấn động.

Cố Trường Ca nhìn nàng một cái: “Bảo ngươi pha trà thì pha trà cho tốt, sao lại hỏi nhiều vấn đề như vậy?”

“Ngươi trả ta lời một chút thì sẽ chết sao?”

Khương Lạc Thần nhướng mày, sắc mặt hết sức bất mãn, Cố Trường Ca đơn thuần coi nàng là người hầu, bây giờ thậm chí ngay một vấn đề cũng không trả lời.

“Ngươi cho là ai cũng không có đầu óc như ngươi sao?”

Cố Trường Ca khẽ lắc đầu nói, sau đó phân phó người dẫn Bạch Họa đi, trông giữ cẩn thận.

Khương Lạc Thần lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn, chỉ muốn hất nước trà đã sôi lên mặt hắn.

Tuy nhiên, sau khi Cố Trường Ca liếc nàng một cái, nàng vẫn lựa chọn nên ngoan ngoãn pha trà.

Hi Dao Nữ Hoàng bên kia, mặc dù đã phái người tới hỏi thăm hắn về việc Bình Loạn Thiên Vương phái binh tiêu diệt toàn bộ Sinh Mệnh Cấm Khu, nhưng Cố Trường Ca không giải thích nhiều.

Hắn biết Hi Dao Nữ Hoàng đang nghi ngờ Quân Phàm, mức độ nghi ngờ các thiên kiêu chi tử còn lại còn lâu mới sâu như Quân Phàm.

Tuy nhiên, cho dù Hi Dao Nữ Hoàng biết Quân Phàm chính là Quân Bất Phàm, bây giờ cũng không có ích gì.

Bởi vì nàng không có chứng cứ, nếu như tùy tiện suy đoán, ngược lại sẽ vì thế làm cho lòng người rét lạnh.

Dù sao ở đỉnh Thánh Sơn, Quân Phàm và phụ thân hắn Bình Loạn Thiên Vương vì cứu Hi Dao Nữ Hoàng mà lập công lao hiển hách.

Không có bất kỳ chứng cứ nào mà nói Quân Phàm là Quân Bất Phàm - nhi tử của Huyền Dương Yêu Đế năm xưa, sẽ ly gián quan hệ vua tôi, làm cho rất nhiều người cho là Bình Loạn Thiên Vương có công cao chí lớn, làm cho Hi Dao Nữ Hoàng kiêng kỵ.

Cho nên hiện nay, chuyện Hi Dao Nữ Hoàng muốn làm nhất, nhất định là điều tra Quân Phàm, xem thử có thể tìm ra dấu vết gì hay không.

Hết chương 1079.
Bạn cần đăng nhập để bình luận