Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1297: Rõ ràng vẫn chưa phải Thành Đạo giả

Chương 1297: Rõ ràng vẫn chưa phải Thành Đạo giả

Một trận chiến kinh khủng đã nổ ra như thế.

Ngoại trừ Nhị sơn chủ chưa xuất hiện ra, giờ phút này, gần như toàn bộ kẻ thành đạo của Cửu Đại sơn đều đã hiện thân ở đây.

Nhất là Tam sơn chủ, hắn cảm giác bản thân như bị Cố Trường Ca đùa nghịch, nhiều ngày trôi qua như vậy, hắn vẫn luôn dùng lễ đối đãi với nam tử kia.

Điều này làm hắn vô cùng tức giận, còn có chút uất ức.

"Thiên Lộc Huyền Nữ, ngươi cũng cùng một bọn với hắn?"

Có một vị sơn chủ quát hỏi, nhìn chằm chằm Thiên Lộc Huyền Nữ đứng một bên khác, hắn cũng đang rất giận dữ lạnh lẽo như những người còn lại.

Trong mắt của hắn còn cuồn cuộn thần quang, ngũ thải thần quang bao phủ mịt mờ, khí thế kinh khủng mà lăng lệ.

Trên đỉnh đầu của hắn hiện ra Thần Lô màu đen, chân hỏa rơi xuống ngập trời, có thể nói như bao phủ cả một phương vũ trụ.

"Ta đương nhiên là đứng về phía với phu quân rồi."

Thiên Lộc Huyền Nữ khẽ lắc đầu, khí tức thánh khiết mà xuất trần, cũng không ngờ Cố Trường Ca sẽ lựa chọn ra tay ngay khi Cửu Sơn Tiên Ấn vừa tới tay như vậy.

Chỉ là trong giọng điệu nàng vẫn không có thay đổi quá nhiều, tay trái vươn nhẹ ra, ngay lập tức hoa sen màu vàng nở rộ dưới chân, vô cùng chói lọi, từng cánh từng cánh sen tựa như một thế giới cổ xưa, đang xoay quanh ở nơi đó, nương theo là âm thanh ù ù kinh khủng, sức mạnh trấn thế ngập trời.

Thực lực của Thiên Lộc Huyền Nữ rất mạnh, kẻ thành đạo bình thường cũng còn lâu mới là đối thủ của nàng.

Cho nên gần như trong nháy mắt, đã có ba người vọt tới trước mặt nàng, đánh ra rất nhiều đòn khinh khủng, đều là kẻ thành đạo, mặc dù thời gian thành đạo có khác nhau, nhưng mà đối với đạo và pháp đều cùng khả năng khống chế, cảm ngộ quy tắc đã đến mức mà tu sĩ bình thường cũng không dám tưởng tượng.

Từng đạo đế văn hiện lên, màu vàng sáng chói, còn lớn hơn so với ngôi sao, ẩn chứa thần uy mạnh mẽ, chói mắt mà kinh người, một luồng ba động đã có thể chém xuống vô số tinh thần nhật nguyệt.

Ầm ầm! !

Trận chiến lớn này vừa nổ ra, trong nháy mắt đã quét sạch đến bên ngoài đại lục, thế giới sụp đổ.

Từng dãy núi lớn xung quanh cũng sụp xuống, núi cổ nổ tung, rất nhiều núi đá đã hóa thành tro tàn.

Nếu dưới tình huống bình thường, khối đại lục này có Cửu Sơn Tiên Ấn chống đỡ, có thể củng cố không gian vực trường.

Nhưng hiện tại, Cửu Sơn Tiên Ấn đã bị Cố Trường Ca cướp đoạt, bọn hắn dù có không muốn lan đến nơi đây, cũng không thể nào.

Ngay lập tức, ba vị sơn chủ đã nhanh chóng đánh tới phía Thiên Lộc Huyền Nữ, định trấn áp nàng trước.

Phía trên vòm trời, tổng cộng có ba bàn tay lớn vô cùng kinh khủng đang vươn đến, chộp về phía nàng.

Chúng quả thực như một vùng biển mênh mông đang cuốn tới, kinh trời động đất, kinh khủng vô biên.

Chỉ là bên người Thiên Lộc Huyền Nữ còn có đóa hoa sen màu vàng đang nở rộ, nó không phải là một hư ảnh đơn giản, mà chính là hoa sen chân thực, mang bên mình vô số thần uy mênh mông khó lường.

Ngay lúc này, nó ngăn cản mấy bàn tay lớn cùng lúc đánh tới này, phát ra âm thanh đinh tai nhức óc kinh khủng, vang vọng cả vùng vũ trụ này.

Những người còn lại cũng tự mình tế ra vô số thủ đoạn mạnh mẽ ra, có người tay cầm Thần Đỉnh năm màu, chân đạp thần kiếm, cũng có người vung vẩy ra ba chiêu thức màu vàng.

Bọn hắn ẩn hiện giữa từng vệt thần mang đang bay múa rồi huyễn hóa thành các loại thần binh kinh khủng, vô cùng mạnh mẽ, có thể dễ dàng vạch phá vũ trụ.

Oanh! !

Sau mười lăm phút, có người dẫn đầu ra tay đánh về phía Cố Trường Ca, khí tức của hắn mạnh mẽ lan ra, chính là sơn chủ Đệ Cửu Sơn.

Sức mạnh của một kẻ thành đạo ép xuống bao phủ như một vùng biển mênh mông, kinh khủng như không ai địch nổi, lăng lệ mà kinh thế, từng ngôi sao bên ngoài cũng đang không ngừng run rẩy trước sức mạnh kinh khủng kia, yếu ớt như hạt bụi nhỏ.

"Xem ra các ngươi là khăng khăng muốn đối nghịch với ta?

"Cho các ngươi đường sống không muốn chọn, hết lần này tới lần khác lại muốn chọn đường chết.”

Cố Trường Ca nhẹ nhàng lắc đầu tựa như đang thở dài giùm bọn hắn, nhưng trong con ngươi của hắn vẫn như cũ rất lạnh lùng thâm thúy, vô tình biến hóa.

Hắn đối mặt với vô số kẻ thành đạo đang hợp sức tấn công mình, cũng không thèm để ý, đoạn thời gian này, hắn đã hấp thu luyện hóa giọt chân huyết kia, tu vi đã đột phá mạnh hơn, còn chưa nói đến thủ đoạn của hắn sớm đã vượt qua trình độ mà cảnh giới bây giờ có thể đạt tới.

Cố Trường Ca có hơi quan tâm chuyện Cửu Đại sơn nhờ có sự gia trì của Cửu Sơn Tiên Ấn sẽ dẫn đến khó mà tiến công nơi đây, mà tiếp theo còn có thể dẫn đến thay đổi lạ nào ví dụ như hao tổn quá nhiều binh lực, hắn cũng chưa biết.

Những thứ ấy hắn sớm đã có tính toán và nắm chắc hoàn toàn, chẳng qua chỉ đang đợi thời cơ mà thôi.

Sau khi tìm được vị trí Vân Thâm Mộ Xử của Cửu Đại sơn, hắn đã để vô số cường giả trên chiến thuyền cổ chuẩn bị sẵn sàng, chỉ còn đợi giờ phút này.

Nháy mắt sau đó, hắn lập tức ra tay chống đỡ một đòn ấy của Cửu Sơn Chủ, trên người hắn đã dâng lên vô số vệt thần quang năm màu và Hỗn Độn khí ngập trời.

Bàn tay màu vàng ấy như một vị Thần Linh, vô cùng to lớn, che đậy toàn bộ, sôi trào mạnh mẽ, rất nhanh đã đánh lên đạo thân ảnh phía trước.

Ầm một tiếng! !

Nơi đây lập tức nổ ra ánh sáng chói mắt rực rỡ, như rất nhiều ngôi sao nổ tung lên, quét sạch trên trời dưới đất, trực tiếp làm cho đạo thân ảnh đó chấn động mạnh mẽ, thân xác đau nhức kịch liệt, trên người hiện ra một vết rách đáng sợ.

"Sao lại mạnh như vậy, rõ ràng hắn vẫn không phải là kẻ thành đạo mà."

Cửu Sơn chủ có chút hoảng sợ nhìn về Cố Trường Ca đằng trước mặt, Hỗn Độn khí to lớn mà mênh mông đang tản ra kia, tựa như một vùng biển bao la vậy.

Mà đúng lúc này, hắn bỗng nhiên thấy trong tay nam tử kia xuất hiện thêm một thứ khác, là một hồ lô màu vàng óng, lớn chừng cỡ bàn tay, mặt ngoài còn có đường vân màu xanh da trời quấn quanh, có cả ánh sáng màu đỏ bao phủ, chừng ngàn vạn tia sáng quanh mình, thứ kia cũng chính là huyết tinh chi ý đã trải qua sát phạt cực kì kinh khủng.

Hết chương 1297.
Bạn cần đăng nhập để bình luận