Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1822: Thanh La

Chương 1822: Thanh La

"Đã kéo dài rất nhiều thời gian, làm kinh sợ được rất nhiều người."

Im lặng một lát, Tam điện chủ nhìn về chỗ sâu nhất trong cung điện với ánh mắt phức tạp, hắn từ từ cất lời.

Nam tử hắc y có dung mạo tuấn mỹ, thân hình cao lớn, tóc đen xõa tung, con mắt dọc ở chỗ mi tâm có tính áp bách rất khiếp người.

"Chỉ kìm chân được một lúc thôi sao?"

Nam tử hắc y nghe vậy thì lẩm bẩm độc thoại.

Hắn tên là Thanh La, đúng thực là thân nhi tử của Địa Ngục chi chủ, trong cơ thể có bản nguyên của Tiên Thiên Thần Linh.

Qua đó có thể nói xuất thân của Thanh La tuyệt đối đứng trên đại đa số tu sĩ và sinh linh.

Ngay cả người nối dõi của Kẻ thành đạo cũng còn lâu mới bằng.

Vào thời kỳ thần thoại cổ lão, Tiên Thiên Thần Linh tượng trưng cho việc vừa chào đời đã nắm giữ một quy tắc thần linh hoàn chỉnh.

Vừa sinh ra đã là thần, pháp lực ngút trời.

Vốn dĩ Thanh La không thuộc về thế giới này, nhưng rất nhiều năm trước hắn đã ngoài ý muốn phá được phong ấn thần nguyên, từ đó vẫn luôn lặng lẽ âm thầm tu hành trong Địa Ngục.

Chuyện liên quan đến Thanh La chỉ có lác đác vài người trong Địa Ngục biết, vừa hay Tam điện chủ chính là một trong số đó.

Lần này Địa Ngục gặp đại nạn, Thập đại điện chỉ còn sót lại Nhất đại điện, bây giờ còn đang gắng sức chống cự không màng cái chết, đã ở bờ vực sụp đổ.

Tam điện chủ cũng đã rơi vào tuyệt vọng, hắn định quy hàng như những Điện chủ còn lại.

Nhưng cuối cùng hắn lại chợt nhớ tới Thanh La.

Chắc hẳn thân nhi tử của Địa Ngục chi chủ sẽ biết được tình trạng của Địa Ngục chi chủ.

Từng ấy năm tới nay, ngoại trừ vị Tứ điện chủ Diêm La thần bí kia, gần như không có ai từng nhìn thấy ngoại hình của Địa Ngục chi chủ.

Ngay cả Tam điện chủ đã tồn tại một thời gian cực kỳ lâu cũng thế.

Cho nên hắn nghi ngờ phải chăng Địa Ngục chi chủ không còn tại thế, đã vũ hóa hoặc đang bế quan?

Khi Tam điện chủ dò hỏi Thanh La chuyện này, kỳ thực Thanh La cũng không biết.

Chỉ nói rằng mình có thể cảm nhận được khí tức của phụ thân.

Nhưng rốt cuộc Địa Ngục chi chủ ở chỗ nào thì Thanh La cũng không rõ.

Vậy nên khi Địa Ngục gặp phải đại nạn, Thanh La mới nghĩ hay là thử một lần xem có thể liên lạc với phụ thân không.

Nhưng quá trình liên lạc này rất phức tạp và còn tốn thời gian rất dài, bởi vì khí tức của Địa Ngục chi chủ không nằm ở đây.

Trong cảm giác của Thanh La, đó là một vĩ độ không gian vừa hư vô vừa vĩnh hằng.

Nó cách thế giới này một khoảng xa xôi vô tận, thật sự cứ như cách nhau một dòng sông thời gian vậy.

Nhưng đại quân các thế lực đạo thống ở thượng giới đã giết đến tận đây rồi.

Biện pháp duy nhất chính là cố hết sức kìm chân bọn hắn.

Cuối cùng cho dù chỉ triệu hoán được một đạo pháp thân của Địa Ngục chi chủ thôi thì cũng có thể trấn sát được hết thảy kẻ địch.

Một khi Tiên Thiên Thần Linh chân chính siêu thoát khỏi thế giới này thì sẽ không bị quy tắc thiên địa của thế giới này gò bó nữa.

Cho dù là Kẻ thành đạo có đứng trước mặt hắn cũng chỉ như sâu kiến mà thôi.

"Cần bao lâu nữa?"

Tam điện chủ lại im lặng một hồi, sau đó vừa mở miệng hỏi vừa nuốt cả đống thần dược thọ quả có tác dụng khôi phục khí huyết vào người.

Đến cảnh giới Kẻ thành đạo đỉnh phong này rồi, thần dược bình thường đã khó có thể trợ giúp được hắn.

Giờ đây để vận dụng thôi động Chưởng Trung Chân Giới mà hắn đã tiêu hao vô cùng lớn, cần dùng sinh mệnh bản nguyên để chống đỡ.

Ngay cả hắn cũng không chắc mình có thể chịu đựng thêm được bao lâu.

Thanh La trả lời với ánh mắt phức tạp: "Không biết, ta đã đốt tế văn mà phụ thân để lại, nếu như hắn có thể cảm ứng được thế giới này thì chắc sẽ nhìn thấy được. Tại ta quá vô năng nên không bảo vệ được cơ nghiệp mà phụ thân để lại."

Nói đến câu sau hắn cũng rất đau đớn, vốn dĩ cho rằng sau khi mình phá ra khỏi thần nguyên, tuy không đến mức coi thường cổ kim, bễ nghễ vạn cổ, nhưng chắc chắn có thể càn quét được thế giới đương thời.

Nhưng ai biết được lại xuất hiện một Cố Trường Ca, hắn chỉ dựa vào sức của bản thân đã gần như hủy diệt được toàn bộ Địa Ngục.

Thanh La biết rất rõ lai lịch và thực lực của Tứ điện chủ.

Bây giờ ngay cả Tứ điện chủ cũng sống chết không rõ, khả năng lớn là đã bị Cố Trường Ca giết hại.

Sao hắn có thể là đối thủ của Cố Trường Ca được đây?

"Vậy ta đi kéo dài thời gian tiếp đây, hy vọng Địa Ngục chi chủ lão nhân gia vẫn chưa vứt bỏ chúng ta."

Tam điện chủ thở dài một tiếng, đưa mắt nhìn đạo đài cổ lão tại chỗ sâu trong cung điện.

Nơi đó rực rỡ thần quang, những đại đạo phù văn cổ xưa xán lạn chớp lóe như thể đang kết nối với một thế giới không ai biết nào đó.

Hắn đang định quay người rời đi, tiếp tục thôi động Chưởng Trung Chân Giới.

Nhưng trong nháy mắt này, Tam điện chủ và Thanh La đều phát giác ra được điều gì đó, bọn hắn biến sắc, có loại cảm giác cả người lạnh run.

Dường như từ nơi minh minh đang có một ánh mắt nhìn chăm chú mọi cử động của bọn hắn.

Hai người cùng không kìm được nhìn về phía cửa ra vào của cung điện, một huyền y nam tử đang chầm chậm đi tới từ nơi đó với thần sắc rất hứng thú.

Giờ khắc này, toàn thân Tam điện chủ run rẩy, tựa hồ thiên linh cái đã bị tách ra, nước lạnh vô tận trút xuống khiến cho hắn sợ hãi kinh hoàng.

"Cố Trường Ca..."

Hắn hoàn toàn không ngờ được vậy mà Cố Trường Ca lại có thể bám theo tới tận đây trong khi bọn hắn không phát hiện ra.

Phải biết nơi này có cấm chế trận văn mà trước kia Địa Ngục chi chủ đã đích thân đã bày ra.

Ngay cả Kẻ thành đạo cũng không dám tùy tiện đi qua, cho dù có người dẫn đường thì cũng sẽ rất dễ kích động cấm chế, bị người trong đó biết được.

Hết chương 1822.
Bạn cần đăng nhập để bình luận