Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3882

Chương 3882Chương 3882
"Bây giờ ta có thể xác định đây chính là chuẩn bị mà minh chủ lưu lại. Cũng có thể mọi chuyện đều nằm trong dự liệu của hắn."
"Không cần lo lắng, rồi mọi chuyện sẽ khá hơn thôi."
Hi Nguyên Thánh Nữ than nhẹ một tiếng, sau đó bước đến trước Đại Thiên Điện không còn vật gì, đỡ Lý Hàn Doanh đang hôn mê lên.
"Tại sao huyết nhục của Đại Thiên Chi Chủ lại nằm trên người nàng?"
Ánh mắt của Nam Thanh khẽ quét qua người Lý Hàn Doanh, nhưng cũng không suy nghĩ quá lâu.
Nàng sinh ra vốn là chuyện ngoài ý muốn, nhưng khi nàng hiểu biết nhiều hơn, nàng luôn có cảm giác đằng sau dường như có bàn tay vô hình thôi động mọi thứ.
"Sư tôn, ta muốn gặp mặt mẹ một lần."
Nam Thanh bỗng nhiên nhìn Vô Nguyệt đại chủ tế đang im lặng. Trong lòng nàng có rất nhiêu nghi hoặc. Có lẽ sau khi hỏi mẫu thân Nam Tôn, rất nhiều bí mật có thể sẽ được giải.
Trong đó Diêu Quang Tổ Đình do Trung Quân sáng lập cũng rơi vào tính toán của Vận Chủ, cuối cùng bị hủy diệt.
Trong đám người, Chúc Huyền nghe được lời này không khỏi ngẩn ra, bàn tay vô thức nắm chặt.
Sau khi Đại Thiên Chi Chủ bị sáu văn minh chí bảo đời thứ nhất phong ấn, tổ chức Đại Thiên bắt đầu tan rã.
Nam Tôn là một trong năm bậc tiền hiền đã từng chống lại hạo kiếp Hắc Họa.
Đối với sinh linh đã từng sinh sống ở phù không đại lục mà nói, Nam Tôn có ý nghĩa rất phi phàm.
Trong kỷ nguyên dài dằng dặc trước đó, dư nghiệt Đại Thiên vì trả thù các đại tộc đã hủy diệt rất nhiêu đạo thống và văn minh cổ lão.
"Thánh tổ người còn sống sao?"
Chỉ có Nam Tôn trong khoảng thời gian u ám đó, trong bóng tối giúp đỡ các tộc đàn đã từng chống lại hạo kiếp hắc Họa, cứu vớt mọi người khỏi độc thủ của tộc đàn hắc ám, cuối cùng sáng tạo ra phù không đại lục trên không hỗn loạn thời không hải, tránh bị tộc đàn hắc ám xâm nhập.
Tây Thánh cực kỳ thần bí, tung tích mờ mịt, không ai có thể tìm.
Bắc Đế được xưng là Cẩu Đế, cũng mai danh ẩn tích, chẳng biết đi đâu.
Đông Hoàng là Bàn tộc chi chủ. Gia tộc mà ông ta sáng lập, đồng thời cũng là gia tộc mà Chúc Huyền sinh ra bị tộc đàn hắc ám vây quét, cuối cùng tan biến trong dòng sông thời gian.
Về phần phụ thân Nam Thanh là ai, không ai biết được. Đây cũng là một bí ẩn.
Nam Tôn vì muốn cứu người đồng hành bị vật chất hắc ám ăn mòn, không tiếc mạo hiểm bước lên con đường tiến về Ác Mộng Ma Vực, cuối cùng bị bắt, bị vây khốn ở đó.
Một vài năm sau, con của người là Thanh tiên tử cầm tín vật trong tay trở vê phù không đại lục, đồng thời còn mang theo tin tức Nam Tôn bị ngộ hại.
Dân bản địa của phù không đại lục đều gọi Nam Tôn là Thánh Tổ.
"Xem ra Thánh Tổ vẫn còn sống, chỉ là luôn bị nhốt ở Ác Mộng Ma Vực. Thanh tiên tử cũng đã bái đại chủ tế của tộc đàn hắc ám làm vi sư..."
Chỉ có ánh mắt lạnh lùng của nàng là còn chừa lại bên ngoài, không hề có bất kỳ gợn sóng.
"Ngươi muốn gặp, vậy thì cứ đi gặp."
Tất cả những người trước mặt đều là kẻ địch của hắn ta, bao gồm Thanh tiên tử mà hắn ta đã từng ngưỡng mộ, cũng bao gồm luôn minh chủ Phạt Thiên Minh...
Nếu không có thanh toán của Chân Thực Chi Địa giáng xuống, bây giờ hắn ta đang bôn ba báo thù cho tộc đàn rồi.
Quanh người Vô Nguyệt đại chủ tế lại quanh quẩn sương mù màu u lam nhàn nhạt, bao phủ thân hình cao gầy của nàng lại.
Nghĩ đến đây, khóe miệng của Chúc Huyền hiện lên nụ cười đắng chát, bàn tay nắm chặt nới lỏng ra rồi lại nắm chặt. Sau khi lặp đi lặp lại mấy lần, rốt cuộc hắn ta mới bình tính lại.
Nàng khẽ gật đầu, giọng điệu bình thản. Nàng là sư tôn của Nam Thanh nhưng lại không có bao nhiêu thân thiết.
Nam Thanh cũng không ngại, sớm đã thành thói quen khi ở cùng với sư tôn Vô Nguyệt đại chủ tế. "Phụ thân của Nam Thanh là ai?"
Lúc này Cố Tiên Nhi bỗng nhiên lên tiếng. Thật ra trong lòng nàng cảm thấy rất nghi hoặc, cũng đã có suy đoán, chỉ là nàng không muốn chứng thực suy đoán đó mà thôi.
Khi lần đầu tiên gặp mặt Nam Thanh, nàng đã cảm thấy Nam Thanh rất quen mặt, giống như đã từng gặp qua ở đâu rồi.
Nhất là sau khi Nam Thanh khôi phục dung mạo, cảm giác quen thuộc đó lại càng mãnh liệt hơn.
Nghe xong, Vô Nguyệt đại chủ tế không trả lời, dường như không muốn để ý đến nàng, thái độ rất lãnh đạm.
Chỉ có Nam Thanh là quay đầu lại, nhoẻn miệng cười với Cố Tiên Nhi: "Ngươi đoán thử là ai?"
Vấn đề này của Cố Tiên Nhi cũng khiến cho mọi người cảm thấy hiếu kỳ.
Dù sao trong lời đồn, Nam Tôn là một vị kỳ nữ, người theo đuổi không biết bao nhiêu.
Ngay cả người cầm quyền văn minh cổ xưa, chân giới cổ lão, kỷ nguyên chi tử cũng đã từng theo đuổi nàng. Nếu không, nàng sẽ không được gọi là một trong năm vị tiên hiền.
Rốt cuộc là ai đã khiến cho Nam Tôn mang thai rồi sinh ra dòng dõi?
"Vấn đề này không nên hỏi nhiều."
Ánh mắt của Vô Nguyệt đại chủ tế có chút cô đơn, giọng điệu lạnh xuống, hiển nhiên nàng một chút cũng không muốn nhớ đến chuyện đó.
Đối với nàng mà nói, mặc kệ là Nam Tôn hay là Nam Thanh, tất cả đều là vết bẩn, chỉ hận không thể tự mình xóa nó đi.
Bởi vì các nàng đã làm ô nhục huyết mạch của chủ thượng.
Nhất là Nam Tôn.
Cho đến tận lúc này, Vô Nguyệt đại chủ tế nghĩ mãi mà không rõ, vì sao trong trận Đại Thiên chi loạn lúc trước, Nam Tôn tiến vào Táng Thế Chi Quan, đồng thời vì một giọt tinh huyết mà mang thai Nam Thanh?
Bạn cần đăng nhập để bình luận