Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3428. Vô Hư Tử



Chương 3428. Vô Hư Tử




“Đủ loại lời đồn bên ngoài đúng là buồn cười. Bọn họ thật sự cho rằng chúng ta ký kết minh ước hòa bình là bởi vì kiêng kỵ sinh linh hắc ám sao?”
“Nếu như ngươi ngay cả cái này gọi là đánh đổi cũng không hiểu, ngươi cũng xứng làm chất dinh dưỡng cho đại tế của sinh linh hắc ám sao? Đúng là ngu muội, buồn cười.”
“Lần này minh chủ triệu tập chúng ta, chắc hẳn cũng bởi vì việc này.”
Đại đường chỗ sâu Chính Nhất Minh rất lớn, nối tiếp nhau, giống như được sao trời dung luyện mà thành, lấp lóe hàng trăm triệu sợi hào quang.
Lúc này, chính giữa những lối đi và hành lang có mấy cây cầu vòm bằng đá, vài bóng người mơ hồ được sương mù bao phủ đang sải bước tiến về cung điện trung tâm nhất.
Cung điện đó to hơn các cung điện chung quanh, vô cùng rộng lớn. Ngay cả cửa điện cũng cao bằng trời, rủ xuống thác nước hỗn độn mênh mông, thanh thế kinh khủng.
Sau khi những bóng người kia đến nơi, về sau có rất nhiều tồn tại chạy đến, có cự nhân khổng lồ như núi, cũng có yêu linh toàn thân bốc quang diễm, cũng có rất nhiều chủng tộc và hệ thống văn minh.
Tàn trụ, đoạn nến, Phật tượng, đài sen… đây là một ngôi chùa mục nát gần như muốn đổ sụp, không được tu sửa trong một thời gian dài, sớm không có người ở, trên mặt đất tích một lớp tro bụi thật dài, khắp sàn nhà đều là những mảnh vỡ tượng Phật.
Cánh cửa ngôi chùa cũng không biết bị người ta dỡ xuống làm thành củi đốt từ khi nào. Một bên chùa có mấy đống tro tàn đã đốt hết, cũng không biết còn sót lại sau bao nhiêu năm.
Đây là khu vực phàm tục của Đông Thắng quốc thuộc Tiểu Tây Thánh Vực.
Giữa rừng núi sâu thẳm ngược lại dã thú sơn tinh không ít nhưng có rất ít con có được linh trí, chỉ biết ăn lông ở lỗ. Thỉnh thoảng bọn chúng sẽ ngồi xổm trên phiến đá xanh vào đêm trăng tròn để nuốt tinh hoa của mặt trăng.
Tuy nhiên, mấy năm trước, nghe đồn nơi này có một tòa Đại Hùng bảo điện, vàng son lộng lẫy, tăng lữ đông đảo, hương hỏa cường thịnh.
Khách hành hương lui tới nối liền không dứt. Trong những quận huyện chung quanh, rất nhiều quan lại quyền quý không ngại đường xa vạn dặm chạy đến đốt một nén nhang, cúng thêm chút tiền nhang đèn.
Nhưng về sau không biết chuyện gì xảy ra, chỉ trong một đêm, nơi này đột nhiên cuồng phong gào thét, mây đen cuồn cuộn.
Thôn dân dưới chân núi nhìn thấy một tia chớp đỏ ngòm đánh xuống, giống như lão thiên gia đang nổi giận hạ xuống trừng phạt. Cảnh tượng đó cách mấy ngàn dặm cũng có thể nhìn thấy, trong lúc mơ hồ còn nghe được âm thanh khóc lóc đau khổ.
Sáng sớm hôm sau, các thôn dân lên núi đều hoảng sợ phát hiện, ngôi chùa vốn vàng son lộng lẫy, chỉ trong một đêm đã đổ sụp, biến thành một vùng phế tích.
Tượng Phật bên trong Đại Hùng bảo điện chảy huyết lệ, rơi xuống mặt đất. Hơn nữa, toàn bộ tăng nhân trong chùa cũng không còn thấy đâu, giống như bốc hơi trong vòng một đêm, không lưu lại bất kỳ vết tích nào.
Cảnh tượng quỷ dị như vậy khiến tất cả thôn dân bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, sợ hãi không thôi, sau đó tất cả đều hoảng hốt chạy xuống núi.
Tin tức này rất nhanh truyền khắp chung quanh. Tất cả mọi người đều bàn tán về việc này.
Mấy năm sau, những quan lại quyền quý thường xuyên đi bái Phật dâng hương trước đó lại gặp phải bất trắc quỷ dị, bị cách chức, hoặc là gia vận sa sút, địa vị sa sút, thê tử ly tán. Tóm lại đều không có kết quả tốt.
Từ đó về sau, nơi này trở nên hoang phế. Ngoại trừ một số thợ săn gan lớn lên núi đi săn, ban đêm sẽ đến đây để tránh dã thú, thuận tiện nghỉ ngơi, những thôn dân còn lại ngay cả nhắc cũng không dám nhắc đến, chứ đừng đề cập đến việc lên núi.
“Tiên tử, đây chính là lời đồn mà ta nghe được. Xin ngài bỏ qua cho ta, thả ta xuống núi.”
Lúc này, một thôn dân diện mạo thật thà đang sợ hãi và e ngại đi trước dẫn đường, run rẩy dẫn một mỹ nhân áo trắng bước vào ngôi miếu hoang đằng trước.
Một lão giả lưng cùng hất đạo bào lên, biểu hiện tự nhiên đứng trước ngôi chùa mục nát, giống như đang chờ đợi cái gì đó.
“Lưu Vân tiên tử, chúng ta lại gặp nhau rồi.”
Lúc này, lão cảm nhận được động tĩnh, liền mở mắt nhìn mỹ nhân áo trắng đang bước đến, không khỏi mỉm cười nói.
Mỹ nhân áo trắng chỉ lạnh lùng nhìn lão một cái, cũng không lên tiếng.
Một khắc sau, âm thanh truyền đến, giọng điệu lười biếng nhưng lại mê hoặc lòng người.
“Nơi này đúng là khó tìm.”
“Tiểu Tây Thánh Vực cho đến nay đều do Tiểu Tây Thiên chấp chưởng. Đám lừa trọc đó suốt đời hận nhất chính là đạo sĩ mũi trâu, nhưng ai có thể nghĩ đến Tiểu Tây Thánh Vực lại ẩn giấu lối vào Thiên Suy Giới, đúng là thú vị.”
“Hư hư thật thật, thật thật giả giả, đây chính là tác phong của Thiên Suy Chúng. Cũng không biết Tiểu Tây Thiên có phải là con rối của Thiên Suy Chúng hay không.”
Một liễn xa lộng lẫy do mấy nữ nhân mỹ lệ khiêng không nhanh không chậm bay đến sau lưng mỹ nhân áo trắng.
Ánh mắt giống như đục ngầu của lão giả tràn đầy thâm thúy, chắp tay cười nói với liễn xa: “Lão phu Vô Hư Tử xin ra mắt Khởi La tế tự.” Hết chương 3428.



Bạn cần đăng nhập để bình luận