Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2206: Còn chưa tới trăm năm

Chương 2206: Còn chưa tới trăm năm

"Đại nhân, thật sự không phải chúng ta làm. Tất cả chúng ta đều là do bất ngờ nên mới bị kẹt bởi đám sương mù dày đặc.”

Một vị Tiên Vương cổ lão của Trung Tiên vực run sợ trong lòng, mở miệng nói : "Khi chúng ta chạy tới Nam Tiên vực thì mới biết được đã xảy ra chuyện như vậy, cũng không phải cố ý mạo phạm”.

Các Tiên Vương khác của Trung Tiên vực cũng cực kỳ run sợ, không đoán ra tâm tư của Cố Trường Ca. Sau khi trở thành Tiên Vương, chưa từng có một ngày bọn hắn phải thấp thỏm bất an như vậy. Giống như số phận đã được định trước, chờ đợi thời khắc bị trừng phạt.

Đám người Tiên Vương chạy tới nơi này lúc trước như Ngao Địch Tiên Vương, Cổ Huyền lão Tiên Vương, Huyết Kiêu Tiên Vương đều không nói gì, giữ khoảng cách với đám Tiên Vương ở Trung Tiên vực, sợ sẽ bị ảnh hưởng.

Tình cảnh này càng làm cho tâm đám người La vương nặng nề, lo lắng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.

"Làm thế nào ta có thể tin tưởng ngươi?"

Cố Trường Ca vẫn không nhanh không chậm hỏi, ánh mắt hắn rơi vào trên người La vương, giống như một đạo tiên quang nổ tung ở thuở hỗn độn sơ khai. La vương biến sắc vội vàng lui về phía sau mấy bước, trên mặt có chút trắng bệch.

Trên người hắn sinh ra mồ hôi lạnh, cảm giác lời này của Cố Trường Ca là đang nói cho hắn nghe.

Giờ khắc này, trong lòng La vương căm thù người vu oan hãm hại hắn, hận không thể thiên đao vạn quả kẻ đó, đến lúc ấy mới có thể giải được mối hận ở trong lòng.

"Đại nhân, ta nguyện tìm ra thủ phạm, chứng minh sự trong sạch."

La vương cắn răng nói, dưới ánh nhìn chăm chú của Cố Trường Ca, tim hắn đập vô cùng nhanh. Cố Trường Ca thản nhiên cười nói:

"Nếu không tìm được thì sao?"

La vương nghe vậy, trên trán hiện lên mồ hôi, không biết phải trả lời như thế nào. Dù sao một thế lực thần bí như vậy bỗng nhiên xuất hiện, còn nghi ngờ có nhiều Tiên Vương tọa trấn, ngay cả hắn cũng cảm thấy khó giải quyết.

"Nếu như ngươi không tìm được, ta sẽ giết ngươi, ngươi thấy thế nào?"

"Ta cũng không biết cái tên tự xưng là La vương kia có phải là ngươi tự biên tự diễn hay không."

Cố Trường Ca không cho hắn cơ hội nói tiếp, vẫn cười nhạt như trước.

Các Tiên Vương còn lại của Trung Tiên vực đều bị lời này làm cho cả người toát mồ hôi lạnh, có thể cảm nhận được sát ý khủng bố.

Đây cũng không phải là nói đùa, giống như thật sự muốn giết bọn hắn.

Cảm thụ của La vương có thể nói là rõ ràng nhất, lúc này hắn cắn răng nói:

"Đại nhân yên tâm, ta nhất định sẽ tìm ra thủ phạm."

Ở trong mắt thế nhân, hắn là Tiên Vương cao cao tại thượng, quan sát vạn cổ, thế nhưng hôm nay hắn là tu sĩ bình thường hèn mọn, không có bất kỳ khác biệt gì.

Một đám Tiên Vương ở trên mặt đất kinh hãi trong lòng, đồng thời còn có loại cảm giác đồng cảm.

"Có khi nào liên quan đến tiên quan trước đây hay không?"

Vị Tiên Vương không nhịn được mở miệng hỏi, từ chuyện tinh kỳ vỡ nát cùng với Diệt Tiên Tiễn kia mà xem, rất có thể cỗ thế lực kia có liên quan đến Tiên Cung.

Cho dù không phải là hậu duệ Tiên Cung lưu lại, nhưng chắc đã nhận được truyền thừa của Tiên Cung. Mà nó có ích lợi gì đây? Lúc Tiên Cung ở thời điểm đỉnh phong toàn thịnh cũng đã bị vị trước mắt này phá hủy.

Cho dù hậu thế hôm nay có cái bóng của Tiên Cung, nhưng như vậy thì sao? Không thay đổi được cái gì cả.

...

Lời nói của vị Tiên Vương này làm cho rất nhiều người ở đây lập tức phản ứng lại, đều cảm thấy có khả năng này.

Dù sao Tiên Cung cũng là thế lực cường đại nhất ở Tiên vực, tuy rằng từ Cấm Kỵ kỷ nguyên tới nay đã cách nhau vô số kỷ nguyên, nhưng vẫn có rất nhiều thế lực đạo thống lưu lại từ lúc Tiên Cung còn cường thịnh, làm sao có thể một chút tin tức cũng không có?

Từ kỷ nguyên đó tới nay, kỳ thật các vị Tiên Vương đều tìm kiếm một ít di chỉ, động phủ do Tiên Cung lưu lại, nhưng đều không có bao nhiêu manh mối.

Giờ phút này đột nhiên La vương phản ứng lại, vẻ mặt âm tình bất định.

Nếu như thế lực kia thật sự là dư nghiệt của Tiên Cung, vậy thật đúng là có khả năng. Dù sao hắn cũng từng hủy diệt một cung điện do Tiên Cung lưu lại, còn phát ngôn bừa bãi rằng phồn hoa rồi cũng sẽ đến lúc mục nát để vũ nhục Tiên Cung.

Cố Trường Ca cũng không đàm luận nhiều về đề tài này, hắn buông chén rượu xuống, nhìn lướt qua tất cả Tiên Vương ở trước mặt thản nhiên nói:

"Không tới trăm năm, sinh linh của Thương Mang chi hải sẽ băng qua sông."

"Sinh linh của Thương Mang chi hải? Có phải là dị tượng hiển hoá ở cuối thiên địa trước đây không?”

Nghe nói như vậy, một đám Tiên Vương đều mang vẻ mặt chấn động. Đến trình độ của bọn hắn, đương nhiên là biết Thương Mang chi hải có ý nghĩa gì.

Sinh linh có thể vượt qua Thương Mang chi hải, tu vi tuyệt đối vượt xa bọn hắn, thậm chí còn có thể là Đế.

"Chỉ có trăm năm sao?"

Trong lòng Cổ Huyền lão Tiên Vương chấn động, tuy rằng hắn am hiểu thôi diễn nhưng chuyện liên quan đến Thương Mang chi hải lại thôi diễn không được. Trong lòng hắn rất bất an, cảm thấy đó là dấu hiệu không rõ.

"Căn cứ theo điển tịch từ thời cổ lão ghi chép lại, sinh linh như vậy được xưng là Kẻ đi săn hay còn gọi là thợ săn. Bọn hắn giống như bộ lạc ở thời kỳ Man Hoang, chỉ coi trọng quy tắc rừng rậm hắc ám, tìm kiếm ở sâu trong Thương Mang chi hải vô cùng tối tăm, lấy chân giới làm mục tiêu."

"Chân giới mất đi chân linh che chở, không còn lá chắn che lấp, khí tức bại lộ ở Thương Mang chi hải, tỏa sáng như ngọn hải đăng, sẽ hấp dẫn thợ săn tìm đến."

Một vị Tiên Vương cổ lão khác cũng mở miệng, lúc nhắc tới đề tài này, tâm tình đặc biệt nặng nề.

Tuy rằng bọn hắn kiêng kỵ Cố Trường Ca, lo lắng hắn sẽ hủy diệt Tiên vực, cục diện diệt thế lặp lại.

Nhưng xem tình hình hiện nay, Cố Trường Ca hiển nhiên không có mục đích như vậy, bằng không cũng sẽ không nói với bọn hắn những lời này.

Hết chương 2206.
Bạn cần đăng nhập để bình luận