Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1022: Hiện tại đến phiên các ngươi

Chương 1022: Hiện tại đến phiên các ngươi

"Vậy à?"

"Thả ngươi cũng được, chỉ là ta vừa cho ngươi đường sống, đáng tiếc ngươi không biết quý trọng."

Cố Trường Ca khẽ lắc đầu, giọng điệu dường như có chút bất đắc dĩ và tiếc hận.

Ngay sau đó, trong vẻ mặt tuyệt vọng và hoảng sợ của đối phương, bàn tay ngũ sắc lớn ngưng tụ trong hư không từ từ khép lại.

Phốc một tiếng, huyết vụ văng ra, hình thần câu diệt.

"Ngươi dám giết Dương Giáo Chủ!"

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt ba vị Giáo chủ đại giáo còn lại kịch biến, khuôn mặt bọn hắn trở nên trắng bệch, âm thanh run rẩy, trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác hối hận.

"Đừng nóng vội, chẳng mấy chốc nữa thì các ngươi cũng sẽ được đi theo hắn thôi."

Cố Trường Ca nhìn về phía ba người, sắc mặt của hắn không chút biến hóa, giống như chỉ tiện tay làm một việc nhỏ nhặt không đáng nhắc tới.

"Không tốt rồi! Chúng ta cùng nhau ra tay đi, nếu không thì từng người chúng ta không thể là đối thủ của hắn đâu."

Vị Giáo Chủ mặc Đại La đạo bào không khỏi khẽ quát một tiếng.

Đồng thời lấy ra một thanh kiếm, kiếm khí tựa như phá diệt thiên địa thông thiên, ẩn chứa thần uy hủy diệt đánh về phía Cố Trường Ca.

Hai người còn lại cũng không ngốc, nhanh chóng phản ứng lại, lập tức lấy ra pháp khí của mình, hiện ra thủ đoạn cường đại đánh về phía Cố Trường Ca.

Nhất thời, nơi đây bộc phát ánh sáng chói lọi, lôi quang thiểm diệu, quy tắc xiềng xích băng liệt, khiến hư không như muốn tan biến.

Nhưng ngay sau đó, Cố Trường Ca chỉ bình thản vung tay lên, kiếm chỉ bắn ra một đạo kiếm mang sáng chói, phá vỡ hư không, mang theo vô tận mũi nhọn tuyệt thế.

Phốc!

Một tiếng vang nhỏ truyền ra, người kia kêu thảm thiết một tiếng, cánh tay lập tức bay ra ngoài, máu bắn tung toé khắp nơi.

Mặc dù có binh khí trong tay nhưng thân thể hắn vẫn bị nổ tung, nứt vỡ tại chỗ, cả người trở thành một đoàn huyết vụ.

Thần hồn của hắn tuyệt vọng mà hoảng sợ, dự định xuyên thủng hư không thoát khỏi đây.

Nhưng Cố Trường Ca chỉ nhìn thoáng qua, ánh mắt giống như hóa thành thiên kiếm sáng chói, vang dội keng keng, lập tức chém chết đối phương ở trong hư không, hình thần câu diệt, nhanh chóng nối gót theo người trước.

Trong kiếm mang này ẩn chứa sức công phạt vô tận.

Không chỉ bao hàm lực lượng Canh Kim cực hạn, còn có quy tắc diễn hóa lực lượng cực hạn, có thể xưng là không gì không phá.

Đừng nói bọn hắn là Đại Thánh cảnh đỉnh phong, cho dù là Chí Tôn chân chính ở chỗ này thì cũng phải cẩn thận ứng đối.

Trong giây lát lại có thêm một vị Giáo chủ đại giáo bỏ mình, không bất kỳ sức chống cự nào.

Vương Tử Câm cũng có chút hoảng sợ.

Nếu thực lực của nàng hoàn toàn bộc phát thì nhiều nhất chỉ có thể đối phó với một vị Giáo chủ đại giáo.

Căn bản không cách nào nhẹ nhàng chém giết giống Cố Trường Ca được.

Cái này cho thấy thực lực mà Cố Trường Ca ẩn giấu cực kỳ kinh khủng, sâu không lường được.

Cho tới bây giờ, thực lực mà Cố Trường Ca triển lộ đã được mấy phần rồi?

Đám người lão bà tóc vàng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc và sợ hãi, mọi người không ngờ bốn vị Giáo chủ đại giáo hoàn toàn không bất cứ sức chống chọi nào trước Cố Trường Ca, hoàn toàn là nghiền ép về một phía.

"Công chúa, chúng ta nên làm sao bây giờ, còn cần viên tiên tổ thần cách này nữa hay không? Nếu như hiện tại chạy trốn thì lão thân vẫn còn nắm chắc một ít."

"Nếu Cố Trường Ca đã giết chết bốn người kia, vậy đã cho thấy hắn quả quyết sẽ không để chúng ta sống sót."

Sắc mặt của lão bà tóc vàng trở nên ngưng trọng, kiêng kị đến cực hạn, lúc này đang truyền âm dò hỏi Khương Lạc Thần.

Khương Lạc Thần vẫn còn nắm chặt tờ giấy vàng kia.

Nghe nói như thế, trong lòng nàng rất không cam lòng.

Nàng phí hết tâm tư, kết quả lại là công dã tràng, hiện tại lại còn muốn chật vật chạy trốn?

Cái này khiến cho một người luôn phách lối như nàng làm sao có thể tiếp thu được?

Nhưng nếu bây giờ nàng vẫn còn khăng khăng muốn lấy viên Thái Hư thần cách kia, vậy thì rất có thể sẽ mất mạng tại đây.

"Khí linh, chúng ta chạy trốn đi! Cố Trường Ca thật sự quá mạnh, ngay cả giáo chủ đại giáo cũng không thể chống đỡ được hắn."

Bờ môi của Giang Thần trắng bệch, cố gắng làm cho lời nói của mình không run rẩy, hắn nhìn người đàn ông áo trắng đứng sừng sững trong hư không, toàn thân như được vô tận thần quang bao phủ.

Hắn cuối cùng đã biết cừu nhân của mình đáng sợ tới mức nào, đây là khoảng cách thực lực khiến cho người ta tuyệt vọng.

Giết Giáo chủ đại giáo như giết một con chó?

Vào thời khắc này, hắn thậm chí đã sinh ra ý niệm từ bỏ báo thù.

"Lát nữa Khương Lạc Thần chắc chắn sẽ giao thủ với Cố Trường Ca, ta sẽ thừa dịp này xúc động trận văn nơi đây, làm cho tòa cung điện này đổ sụp. Ngươi cứ chạy thẳng về phía Đông, đừng quay đầu lại, nơi đó có một ám đạo thông ra ngoài."

"Hiện tại ta chỉ có thể làm được trình độ này, sau đó sẽ lâm vào ngủ say, tiếp theo thì phải dựa vào chính ngươi."

Giọng nói của Tạo Hóa Tiên Chu khí linh vang lên, chứa đựng sự nặng nề trước nay chưa từng có.

Giang Thần gật đầu, lòng bàn tay toàn là mồ hôi lạnh.

"Chúng ta liên thủ cũng không phải là đối thủ của hắn, chạy không?"

Giờ phút này, sắc mặt hai vị Giáo chủ đại giáo còn lại đều trắng bệch, khó mà tin được những gì diễn ra trước mắt, trong lòng bọn hắn đã sinh ra sự sợ hãi, tự biết mình không phải là đối thủ của Cố Trường Ca.

Oanh!

Bọn hắn thôi động bí pháp, thiêu đốt tinh huyết, cả người sáng lên, tại thời khắc này khí tức đã đạt đến đỉnh phong cả đời, nhưng chỉ là vì đào mệnh.

"Trốn được sao?"

Giọng nói của Cố Trường Ca vẫn không bất cứ gợn sóng nào.

Hắn vung tay lên, hư không quanh người lập tức trở nên ngưng trệ, tựa như mỗi một tấc đều chật ních hàng tỷ trọng lực.

Ngay sau đó, lực lượng khổng lồ vỗ tới giống như thủy triều kinh thiên, ầm một tiếng xuyên qua nơi đây.

Phốc....

Cùng với huyết quang làm người ta kinh hãi, cơ thể hai vị Giáo chủ đại giáo lập tức sụp đổ, trực tiếp nổ tung, chết thảm tại chỗ, hình thần câu diệt, căn bản là trốn không thoát một chưởng của Cố Trường Ca.

Cảnh tượng này khiến cho sắc mặt lão bà tóc vàng đang chuẩn bị mang Khương Lạc Thần rời khỏi cũng phát lạnh, không khỏi rùng mình một cái.

"Hiện tại đến phiên các ngươi."

Cố Trường Ca nhẹ rung ống tay áo, dường như muốn lau đi vết máu chưa từng lây dính ở trên.

Hắn nhìn về phía đám người Khương Lạc Thần, giọng điệu vẫn không chút gợn sóng, giống như vừa chỉ là giẫm chết vài con kiến hôi.

Hết chương 1022.
Bạn cần đăng nhập để bình luận