Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3729. Cố nhân đến



Chương 3729. Cố nhân đến




“Một chút trình độ đó vẫn còn chưa đủ.”
Cố Trường Ca nói. Hắn đứng chắp tay trên một ngọn núi vô danh. Toàn bộ động tĩnh của Thương Mang đều hiện lên trong ánh mắt của hắn.
“Còn chưa đủ?”
Mái tóc xanh của Lăng Ngọc Linh bay phấp phới, không khỏi kinh ngạc.
Nàng vốn cho rằng đây đã là báo hiệu của đại kiếp sắp đến, nhưng hình như nàng đã đánh giá thấp trình độ của thiên nộ.
“Tất nhiên là không đủ rồi. Muốn làm thượng thiên tức giận thật sự, việc cần phải làm còn rất nhiều. Thẩm phán thiên đạo chỉ là bước đầu tiên.”
Cố Trường Ca nói. Trước mặt Lăng Ngọc Linh, hắn dường như không giấu diếm bất cứ thứ gì.
Tu kiến Phạt Thiên Đài, thẩm phán thiên đạo, tối đa cũng chỉ khiến ông trời tức giận mà thôi.
Phạt thiên mà hắn nói cùng với phạt thiên mà thế nhân hiểu không giống nhau.
“Thiên là loại tồn tại gì? Đó là một khái niệm, hay là một sinh vật có thật? Nhưng từ thời cổ đại đến nay chưa có ai thực sự nhìn thấy nó. Trong những cuộc đại chiến phạt thiên trước đây, chỉ có thiên chi hóa thân xuất hiện. Thiên chi hóa thân từ xưa đến nay đều lấy gương mặt của sinh linh mà xuất hiện, dường như cũng không phải thiên chân chính.”
“Hơn nữa, thiên chi hóa thân chỉ có thể bị phong ấn, không cách nào bị giết chết. Cửu Thiên Chi Địa cũng vì phong ấn thiên chi hóa thân quá nhiều, biến thành một khu vực lượng kiếp không giáng xuống.”
Lăng Ngọc Linh vẫn còn rất nhiều nghi hoặc đối với đủ loại bí ẩn trong thế gian.
Bản thân siêu cấp đa nguyên vũ trụ có tồn tại Lộ Tận trấn giữ, ẩn tàng trong Thương Mang, lẩn tránh lượng kiếp giáng xuống. Nhưng nếu tồn tại Lộ Tận tọa hóa chết đi, lượng kiếp vẫn sẽ giáng xuống như cũ.
Điều này mang đến cho nàng một cảm giác, thiên ý dường như không linh hoạt, chỉ dựa theo một loại ý chí nào đó vận chuyển, chẳng khác nào một khôi lỗi.
“Thiên có thiên tổ, địa có địa tổ, vạn linh cũng có linh tổ. Hết thảy trong Thương Mang, cho dù chỉ là một hạt bụi nhỏ, thật ra đều có sinh mệnh và ý chí. Bây giờ nói với ngươi những thứ này, ngươi cũng sẽ không hiểu đâu. Chờ tu vi của ngươi đột phá đến Lộ Tận, có lẽ ngươi sẽ cảm nhận được.”
Cố Trường Ca nói.
Lăng Ngọc Linh im lặng không lên tiếng.
Nàng đã từng là lãnh tụ chống lại hạo kiếp Hắc Họa. Nàng vốn cho rằng mình đã đứng sừng sững trên đỉnh Thương Mang, nhưng khi những siêu cấp đa nguyên vũ trụ xuất hiện, nàng mới hiểu được mình nhỏ bé đến cỡ nào. Trách không được lúc ban đầu, Cố Trường Ca đã nói tu vi của nàng vẫn còn quá kém.
Tuy nhiên, dưới hoàn cảnh như vậy, nàng còn có cơ hội thành tựu Lộ Tận sao?
Mặc dù nàng biết Cố Trường Ca có một loại vật chất thần bí có thể giúp nàng tu hành, khiến cho tu vi của nàng đột nhiên tăng mạnh nhưng giống như tu sĩ phàm cảnh hấp thu thiên địa linh khí, loại vật chất thần bí đó cũng cần phải luyện hóa.
Cho dù là ăn cơm uống nước cũng phải từ từ, không có khả năng một ngày ăn thành người mập. Một ngày một đêm hấp thu hết thảy vật chất, thành tựu Lộ Tận chỉ sợ cũng phải mất trăm vạn năm thời gian.
Trong một kỷ nguyên xuất hiện một tồn tại Đạo cảnh đã là không tệ. Tổ Đạo cảnh cần trăm ngàn kỷ nguyên mới có. Về phần Lộ Tận? Vận Chủ là sinh linh thời đại Tiên Thiên, cho đến bây giờ khó khăn lắm mới trở thành Lộ Tận. Có thể ghĩ quá trình đó khó khăn đến cỡ nào. Nó không những cần thời cơ mà còn cần tạo hóa và cơ duyên nghịch thiên.
Cho dù là bây giờ, trong Thương Mang rộng lớn như thế, tồn tại Lộ Tận chỉ sợ không vượt quá ba mươi người. Hơn nữa đây đã là tích lũy và cực hạn của tất cả thời đại kỷ nguyên của Thương Mang.
Vì thế có thể thấy được vật chất kia thần kỳ đến cỡ nào.
Nhưng đại kế của Cố Trường Ca có thể đợi nàng trở thành Lộ Tận sao?
Cố Trường Ca biết Lăng Ngọc Linh đang suy nghĩ chuyện gì. Ngay từ ban đầu hắn đã nói, bất luận Nguyệt Minh Không hay Lăng Ngọc Linh, tu vi của các nàng đều không có khả năng giúp được hắn, nhưng cũng không ảnh hưởng đến kế hoạch của hắn.
Chỉ là các nàng muốn tu hành mạnh lên, hoặc giúp được hắn, hắn cũng tùy ý các nàng, cũng không tiến hành quấy nhiễu.
“Cố nhân đến, theo ta đi gặp một lần.”
Lúc này, dường như Cố Trường Ca đã cảm nhận được điều gì đó.
Lăng Ngọc Linh giật mình. Nàng nhìn thấy trước mặt Cố Trường Ca xuất hiện một vết rách. Hắn cất bước bước vào, nàng tùy ý đi theo.
Cố nhân của Cố Trường Ca? Là ai chứ?
….
“Phạt Thiên Minh đích thật đã mở ra thịnh cảnh cổ kim chưa bao giờ có. Các vũ trụ văn minh tập trung cùng một chỗ như thế này thật sự rất hiếm thấy…”
Một luồng ánh sáng màu đỏ tắm trong ngọn lửa vô tận vượt qua không gian vũ trụ, thoáng một cái là khoảng cách trăm tỷ.
Những ngôi sao khổng lồ lần lượt biến mất, vũ trụ sâu thẳm và rộng lớn, nhưng so với Thương Mang, chúng chỉ là những con thuyền cô độc trên biển, hoàn toàn không có ý nghĩa.
Giữa sóng nước hỗn loạn, mỗi hơi thở không biết có bao nhiêu thế giới nhỏ sinh ra và chết đi.
Giữa những con sóng lớn mênh mông vô tận, chỉ có khí tức của siêu cấp đa nguyên vũ trụ là vẫn còn rõ ràng.
Nếu như tiểu thế giới là một con sóng, tân thế giới là một chiếc thuyền nhỏ thì siêu cấp đa nguyên vũ trụ chính là tàu chiến siêu cấp. Quy mô của cả hai khác nhau rất lớn. Hết chương 3729.



Bạn cần đăng nhập để bình luận